Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3689 - Chương 3689: Quyết Tâm (2)

Chương 3689: Quyết tâm (2) Chương 3689: Quyết tâm (2)Chương 3689: Quyết tâm (2)

- Tương truyền người sau khi chết sẽ đến Địa Phủ, do Diêm La Phán Quan thẩm tra xem ngày bình thường phải chăng hành thiện tích đức, người hành thiện tích đức sẽ được chuyển thế đầu thai, ác nhân thì bị đày xuống địa ngục, nhận hết tra tấn và trừng phạt, mới có tư cách đầu thai chuyển thế. Mà khi chuyển thế đều sẽ uống một chén canh Mạnh Bà, quên hết trí nhớ kiếp trước, tương truyền canh Mạnh Bà kia là dùng Vong Xuyên Thủy làm chủ thể...

Tổ An nhớ lại các loại thần thoại ở kiếp trước, từ từ giảng giải cho nàng.

Kỷ Tiểu Hi nghe mà mắt hạnh trợn lên, cái miệng nhỏ nhắn thỉnh thoảng khẽ nhếch, hiển nhiên là bị hấp dẫn tất cả chú ý. Hai đệ tử học viện khác cũng cực kỳ chuyên chú, khó được có cơ hội Tế Tửu tự mình giảng bài.

Ngay cả Nhan Tiện Cổ, Kỷ Đăng Đồ cũng nhịn không được vểnh tai, tuy bọn họ ở trên một số sách cổ thấy qua truyền thuyết Vong Xuyên, nhưng chỉ đôi câu vài lời, không có kỹ càng như hắn miêu tả, cũng không biết hắn xem qua ở đâu.

Thấy mọi người trịnh trọng như vậy, Tổ An có chút xấu hổ, cũng không tiện nói những thứ này chỉ là truyền thuyết, không thể coi là thật.

Bất quá nghĩ lại ngay cả Vong Xuyên Thủy cũng xuất hiện, ai biết những truyền thuyết kia là thật hay giả?

Đoàn người lại đi không biết bao lâu, bỗng nhiên có tiếng vó ngựa gấp rút truyền đến, còn kèm theo thanh âm thanh thúy êm tai. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hai nữ tử đang giục ngựa chạy tới, dù thiếu nữ phía sau mi thanh mục tú, nhưng tất cả lực chú ý của mọi người đều bị thiếu nữ phía trước hấp dẫn.

Da như mỡ đông, khuôn mặt như vẽ, mi tâm có hoa điền, búi tóc cao quý, trang sức tỉnh xảo, nhìn tính chất cùng kiểu dáng quần áo thì biết xuất từ trong cung, chỉ một ánh mắt đã toát ra khí tức cao quý rung động lòng người.

Bên hông đeo các loại ngọc bội tỉnh mỹ, thanh âm êm tai vừa rồi, là do thúc ngựa lao nhanh, ngọc bội va chạm sinh ra.

Đệ tử học viện Thường Thiên nhìn một cái, đã cảm giác lồng ngực như bị trọng chùy, trái tim phanh phanh nhảy lên.

Kỷ Tiểu Hi cũng rất đẹp, nhưng nàng là loại đẹp của muội muội nhu thuận nhà bên, rất nhu hòa không có tính công kích gì.

Hắn xuất thân nhà nghèo, có sức chống cự nhất định với loại đẹp này.

Nhưng đối mặt nữ tử khí chất cao quý, sáng rực rỡ khiếp người, cái này lực trùng kích quá lớn, làm cho hắn không cách nào kháng cự.

Mai Nhu có chút tự tỉ mặc cảm, đối phương giống như Thiên Nga trên đám mây, mình là con vịt xấu xí trên mặt đất.

Thực ra nàng ở trong học viện cũng coi như khả ái, không ít người còn khen nàng đẹp, tuy trước đó thán phục Kỷ Tiểu Hi đẹp đẽ, nhưng đối phương quá nhỏ, vô ý thức xem như tiểu muội muội, rất khó dâng lên tâm cạnh tranh trời sinh giữa các nữ nhân.

Thẳng đến so sánh với nữ tử trước mắt, nàng mới biết như thế nào là đẹp.

- Bái kiến Thái Tử Phi.

Nhan Tiện Cổ hơi hành lẽ.

- Nhan đại sư tốt.

Bích Linh Lung vội vàng từ trên ngựa nhảy xuống đáp lễ, lấy địa vị của Nhan Tiện Cổ, không hành lễ cũng không có gì, nàng cũng không thể không biết tốt xấu.

Thị nữ Dung Mạc cũng vội vàng xuống ngựa.

Ánh mắt rơi vào trên thi thể Chiến Tranh Tế Ti, không khỏi biến sắc.

- Nàng là Thái Tử Phi, khó trách cao quý như vậy...

Mấy tiểu bối trẻ tuổi có chút thất thần.

Kỷ Đăng Đồ còn tốt, hắn thích thành thục, hơn nữa những năm gần đây ày tựa hồ càng thích người trên giấy, cũng không biết có phải Tổ tiểu tử miêu tả quá tốt hay gì, hắn nhiều lần mơ tới Bạch lão SƯ.

- Thái Tử Phi vội vã lên đường như vậy, là có chuyện quan trọng gì sao?

Trên mặt Nhan Tiện Cổ có chút sầu lo.

- Bây giờ Đồng La Sơn khả năng còn lưu lại nguy hiểm, Thái Tử Phi không nên tiếp tục tiến lên.

- Đa tạ Nhan đại sư, ta là cảm giác được bên này có ba động chiến đấu khủng bố, nên tới xem tình huống.

Bích Linh Lung không lưu dấu vết liếc nhìn Tổ An, thấy hắn không bị thương, lúc này mới buông lỏng một hơi.

Nhan Tiện Cổ chỉ chỉ thi thể Chiến Tranh Tế Ti: - Vừa rồi quái vật này xâm lấn, Tế Tửu cùng hắn đại chiến một trận, cụ thể thì để Tế Tửu nói với Thái Tử Phi. Tế Tửu, chúng ta đi trước một bước.

- Được.

Tổ An tự nhiên cầu còn không được.

Khóe miệng của Bích Linh Lung hơi giương lên, trước kia còn không biết Nhan đại sư khéo hiểu lòng người như thế?

Rất nhanh Nhan Tiện Cổ mang theo người khác rời đi, thời điểm Kỷ Tiểu Hi đi còn lưu luyến không rời nhìn Tổ An.

Xa cách từ lâu gặp lại, nàng không muốn cùng Tổ ca ca tách ra nhanh như thế, bất quá đối phương có chính sự cần nói, nàng không tiện có ý kiến gì.

Đồng thời trong lòng âm thâm cảm thán, Thái Tử Phi thật xinh đẹp. ... Đợi bọn hăn đi xa, Bích Linh Lung ưm một tiếng, trực tiếp nhào vào trong ngực Tổ An, chăm chú ôm lấy hắn.

Thấy cảnh này, Dung Mạc không khỏi vuốt trán, hiện tại tiểu thư là càng ngày càng không cố ky.
Bình Luận (0)
Comment