Chương 3690: Quyết tâm (3)
Chương 3690: Quyết tâm (3)Chương 3690: Quyết tâm (3)
Có điều nàng không cố ky, mình lại không thể quên chức trách, vội vàng dắt ngựa tránh ra nơi xa, cảnh giác nhìn bốn phía, miễn cho có ai tiếp cận thấy cảnh này.
Tổ An ôm thân thể nhỏ bé trong ngực, không khỏi mỉm cười:
- Ta không sao, hiện tại lấy tu vi của ta, muốn bị thương cũng rất khó.
- Ta muốn ôm ngươi một chút.
Bích Linh Lung chôn mặt ở trong lồng ngực hắn, ôn nhu nói.
- Sao thế?
Tổ An cảm giác được đôi tay đối phương ôm chặt mình, dường như sợ hắn bỗng nhiên chạy mất.
- Không có gì, để cho ta ôm một hồi. Thanh âm của Bích Linh Lung khẽ run, không nói thêm gì nữa.
Tổ An giật mình, cũng ôm chặt lấy nàng.
Qua rất lâu, lúc này Bích Linh Lung mới lui ra, trên mặt có chút xấu hổ, tựa hồ che dấu cái gì, nói tránh đi:
- Quái vật vừa rồi là nơi nào đến, sao lợi hại như vậy, trước đó trong kinh thành đều nói là Địa Tiên chiến đấu.
- Ai, thế giới khác xâm lấn...
Tổ An thở dài, đại khái nói cho nàng sự tình vừa rồi, lấy thân phận của nàng, rất nhanh cũng sẽ có người tới báo cáo.
- Cái gì?
Bích Linh Lung biến sắc, nàng không nghĩ đến sẽ có sự tình như vậy, thời gian thái bình chỉ sợ sẽ không còn.
- Không cần sầu lo quá mức, chỉ cần chúng ta đề phòng, những quái vật kia muốn tới đây cũng không dễ dàng.
Tổ An an ủi.
- Ta thật vô dụng, mỗi lần xảy ra chuyện, ta đều không làm được gì.
Thực ra nàng từ nhỏ cũng là thiếu nữ thiên tài, trong đồng lứa càng ưu tú, nhưng bây giờ có yêu nghiệt như Tổ An, còn những cao thủ đỉnh phong đời trước, nàng liền không đáng chú ý.
Tổ An nhịn không được bật cười, không nghĩ tới nàng lại để ý chuyện này, vì vậy từ trong ngực móc ra một hộp gấm nhét vào tay nàng:
- Cái này tặng cho ngươi.
- Đây là cái gì?
Bích Linh Lung giật mình.
- Tẩy Tủy Đan, có thể để tư chất tu hành của ngươi tăng lên một cấp bậc, tu luyện sẽ càng nhanh.
Tổ An giải thích, trước đó gặp nhau ở học viện, hai người củi khô liệt lỏa, kết quả nửa đường Hoàng Hậu lại chạy đến đánh gãy, căn bản không kịp cho nàng.
Bích Linh Lung do dự nói:
- A Tổ, ngươi khả năng không biết, trước kia ta ở trong học viện đo ra tư chất đã xem như tốt nhất, từ nhỏ được các loại linh đan diệu dược nuôi lớn, chỉ sợ viên thuốc này không có tác dụng gì.
Tổ An lắc đầu:
- Không, Tẩy Tủy Đan này hữu dụng, dù trước đó tư chất của ngươi là Giáp tự thượng đẳng, nó cũng có thể tăng lên một cấp.
- A, trên đời còn có đồ vật thần kỳ như vậy.
Bích Linh Lung chấn kinh. - Đó là đương nhiên, bằng không ngươi cảm thấy ta tuổi còn trẻ, tại sao lại tu luyện nhanh như vậy?
Tổ An cười nói.
Trong chớp nhoáng này, Bích Linh Lung rốt cục tỉnh ngộ, biết đối phương chia sẻ cho nàng bí mật gì, trong lúc nhất thời ánh mắt mơ hồ.
Kích động đến lần nữa nhào vào trong ngực hắn, trực tiếp nhón chân lên đưa môi thơm.
Tổ An giật mình, có điều rất nhanh ôm vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng, nhiệt tình đáp lại.
Nơi xa, Dung Mạc thấy cảnh này, đành phải xoay người sang chỗ khác, hừ một tiếng:
- Lại ăn cơm chó...
Hai người hôn nồng nhiệt thật lâu, lúc này Bích Linh Lung mới lưu luyến không rời lui ra, trong mắt tình ý kéo dài, dường như hạ quyết tâm gì đó:
- A Tổ, về sau mặc kệ phát sinh chuyện gì, ta cũng đứng ở bên ngươi!
Tổ An mỉm cười, nhẹ nhàng bóp bóp gương mặt nàng:
- Nha đầu ngốc, ngươi vốn đứng ở bên ta.
Bích Linh Lung mím môi lắc đầu, cũng không giải thích.
Ngốc tử, ngươi căn bản không hiểu ý của ta...
Dù lúc này trong bụng nàng có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với hắn, nhưng cuối cùng nói không ra lời.
Sự kiện này không chỉ là chuyện của nàng, còn liên lụy đến phụ thân, cùng với toàn bộ Bích gia, quan hệ trọng đại, nàng không dám nói thẳng ra, lo lắng gặp phải hậu quả khó có thể đoán trước.
Suy nghĩ ngày sau mình hết sức bù đắp tội nghiệt năm đó phụ thân làm, đồng thời toàn lực hòa hoãn quan hệ của song phương.
Cảm giác được thân thể mềm mại trong ngực run nhẹ, Tổ An còn tưởng nàng sợ hãi yêu ma xâm lấn, nhẹ nhàng võ lưng nàng:
- Linh Lung đừng sợ, có ta ở đây.
Bích Linh Lung ân một tiếng, đang muốn nói gì, lúc này Dung Mạc vội vàng chạy tới:
- Tiểu thư, có rất nhiều binh lính tới, chúng ta đi nhanh đi.
- Là người của Quảng Lăng Vương, đến phong tỏa Ảnh Nguyệt Hồ.
Tổ An giải thích, Triệu Nguyên và Triệu Hạo là cùng thế hệ, lại kiêm nhiệm Du Kích tướng quân, rất nhiều phòng ngự ở phụ cận kinh thành đều do hắn phụ trách.
Bích Linh Lung gật đầu, nàng không muốn để những binh lính này nhìn thấy hai người ở chung một chỗ:
- Vậy ta đi trước.
Nói xong lưu luyến không rời nhìn hắn.
Tổ An cười nói:
- Chúng ta cùng đi.
- Thế nhưng bị người nhìn thấy khó tránh khỏi lời đàm tiếu.
Bích Linh Lung nhíu mày, tuy lấy tu vi và địa vị của Tổ An bây giờ, thật không sợ những chuyện này, nhưng một khi có loại lời đồn đãi này, ảnh hưởng sẽ không tốt.