Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3692 - Chương 3692: Chất Vấn (2)

Chương 3692: Chất vấn (2) Chương 3692: Chất vấn (2)Chương 3692: Chất vấn (2)

Kỷ Tiểu Hi quanh năm trị thương cho người, bên cạnh làm sao khả năng chỉ có người tốt, sẽ thường xuyên xuất hiện gian tà, muốn hoa ngôn xảo ngữ lừa nàng, đều bị nàng nhẹ nhàng tiêu trừ.

Thủ đoạn của họ Tổ này còn không cao minh bằng những kẻ đồi bại kia, Tiểu Hi nhất định có thể nhìn thấu.

Lúc này Tiểu Hi cúi đầu, thần sắc ngượng nghịu thẹn thùng:

- Ta nào có, Tổ ca ca ngươi cố ý lừa †a vui vẻ.

Kỷ Đăng Đồ vốn chuẩn bị nhìn nữ nhi mắng kẻ đồi bại:

-?2?

Tổ An hô to oan uổng:

- Ta nào có cố ý lừa ngươi vui vẻ, không tin ngươi hỏi bọn họ, Thường Thiên, Mai Nhu, các ngươi cảm thấy Tiểu Hi xinh đẹp không?

Thần sắc hai người cổ quái, suy nghĩ sao Tế Tửu lại hỏi chúng ta vấn đề như vậy?

Bất quá vẫn thụ sủng nhược kinh nói:

- Kỷ cô nương xác thực rất xinh đẹp, dù ở trong học viện chúng ta, cũng là hàng ngũ cao cấp nhất.

Cái này cũng không tính vuốt mông ngựa Tế Tửu, đúng là lời nói trong lòng bọn họ, hơn nữa tâm nàng còn thiện lương, bọn họ cũng rất có hảo cảm.

Gương mặt của Kỷ Tiểu Hi càng đỏ, ở nơi đó dùng ngón tay xoắn lấy góc áo, trong lúc nhất thời không biết nên đáp lại ra sao.

Còn lại mấy người hiểu ý cười một tiếng, bộ dáng nhu nhu nhược nhược của đối phương, quả thật làm cho bọn họ liên tưởng đến muội muội mình, lòng sinh trìu mấn.

Bất tri bất giác đã trở lại kinh thành, mọi người dùng màn vải che đậy thi thể của Chiến Tranh Tế Ti, miễn cho gây nên người dân khủng hoảng.

Sau đó trực tiếp chở về học viện, Khương La Phu nhận được tin tức chạy ra đón, nhìn thấy Kỷ Tiểu Hi bình yên vô sự, không khỏi buông lỏng một hơi, vội vàng tiến lên ôm nàng vào ngực:

- Hù chết tiểu di, về sau không được một mình đi hái thuốc có biết hay không.

- Tiểu di, ta sắp không thở nổi.

Kỷ Tiểu Hi đỏ mặt, vội vàng tránh thoát khỏi ngực nàng, lòng vẫn còn sợ hãi liếc nhìn ngực tiểu di, nghĩ thầm vì sao ta không lớn như vậy. Kỷ Đăng Đồ có chút bất mãn nói:

- Thật lo lắng như vậy, sao không thấy ngươi đi tìm nàng?

Ngày bình thường hắn rất sợ tiểu di tử, bất quá lần này nữ nhi xém chút mất mạng, lại thêm bởi vì Tổ An, làm hại Tiểu Hi một mực dán hắn, nếu Khương La Phu đến, Tiểu Hi sẽ không như thế, cho nên phàn nàn một chút.

Khương La Phu chột dạ nhìn Tổ An:

- Lúc ta ra cửa, nguyên khí trong cơ thể vận chuyển xảy ra vấn đề, cho nên mới ủy thác Tế Tửu tới cứu các ngươi.

Tổ An liếc nhìn nàng, ăn ý cười cười:

- May mắn không làm nhục mệnh.

Sắc mặt của Khương La Phu có chút mất tự nhiên, trực tiếp tránh đi ánh mắt của hắn.

Nhan Tiện Cổ lo lắng: - Sư muội, tu vi của ngươi xảy ra vấn đề gì sao?

Phải biết bọn họ đều là danh môn chính tông, cơ sở đánh rất vững, sẽ không xuất hiện vấn đề tương tự, một khi xuất hiện, đều không phải chuyện nhỏ.

Quả nhiên, ngay cả Kỷ Đăng Đồ cũng lo lăng.

- Không có việc gì, chút ám thương mà thôi, Tế Tửu đã giúp ta xem qua.

Khương La Phu đành phải giải thích.

Tổ An sờ mũi:

- Ừm, xác thực xem qua.

Da thịt xác thực rất trắng.

Lúc này mọi người mới buông lỏng một hơi.

Trong lúc này, Thậm Hư Tử, Thất Dao Quang... cũng được thông báo chạy tới, cả đám đều ném qua ánh mắt hiếu kỳ.

Tổ An kéo màn vải che thi thể Chiến Tranh Tế Tỉ xuống, dẫn tới từng tiếng kinh hô.

Hẳn trầm giọng nói:

- Mọi người đã đến đông đủ, vậy ta bắt đầu nói, thế giới này sắp thay đổi...

Sau đó hắn nói sự tình phát sinh ở Ảnh Nguyệt Hồ ra, Thất Dao Quang vốn cà lơ phất phơ, lúc này vẻ mặt nghiêm túc, không còn cười toe toét giống ngày thường.

- Tiếp xuống trách nhiệm cứu vấn thế giới phải nhờ vào chư vị, cụ thể thao tác như thế nào, đến thời điểm Nhan đại sư sẽ an bài cho các ngươi.

Tổ An trầm giọng nói.

- Cứu vãn thế giới, chúng ta nghĩa bất dung từ!

- Ha ha, lúc này mới có ý tứ nha, trước kia mỗi ngày ở sau núi dạy học quá bình thản.

- Rất muốn cùng những yêu ma kia chiến một trận!...

Thấy mấy người không bị hù dọa, ngược lại chiến ý dâng cao, Tổ An cũng buông lỏng một hơi, lão Tế Tửu thu đều là đệ tử giỏi.

Sau đó mọi người bắt đầu thương thảo phương án ứng đối cụ thể, Kỷ Đăng Đồ thì mang theo Tiểu Hi, Mai Nhu đi nghỉ ngơi trị thương.

Tổ An trở lại trong phòng, đóng cửa kỹ càng, sau đó kêu gọi Mị Ly:

- Ngươi không nói với ta chút gì sao?

Mị Ly vốn giả chết không ra, kết quả không ngăn nổi Tổ An uy hiếp ném Thái A Kiếm vào trong hâm phân, nàng rốt cục không có cách nào vờ ngủ.

- Cái này tốt xấu gì cũng là kiếm của ngươi, có kiếm khách đối đãi với kiếm của mình như vậy sao?

Một làn khói nhẹ thổi qua, Mị Ly hiện thân, thở phì phò nguýt hắn một cái, sau đó chạy đến trên giường nằm nghiêng, giống như vĩnh viễn ngủ không đủ.

Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +11 +11 +11...

Hôm nay nàng mặc cung trang màu đen, một tay chống cằm, một tay rất tự nhiên đặt ở trên đùi, ưu nhã lại không mất gợi cảm.
Bình Luận (0)
Comment