Chương 3702: Thiêu thân lao vào lửa
Chương 3702: Thiêu thân lao vào lửaChương 3702: Thiêu thân lao vào lửa
Tổ An vội vàng thu hồi thần niệm, không khỏi có chút xấu hổ, mình chỉ tùy ý quét qua, trời mới biết nàng giữa ban ngày lại đi tắm.
Rất nhanh liền thấy Khương La Phu qua loa bọc lấy áo bào rộng, nổi giận đùng đùng chạy tới đỉnh núi, Tổ An có chút chột dạ, vội vàng bay lên không, trực tiếp bay đến kinh thành.
Hạ xuống ở trong biệt viện Hồng Tụ Chiêu, hắn cũng không tận lực ẩn tàng thân hình, rất nhanh Nam Huân cầm kiếm chạy ra.
- Người nào?
Nàng tựa hồ mới vừa từ trong lúc ngủ bừng tỉnh, còn mặc đồ ngủ, rất nhiều nút thắt còn chưa cài tốt, bờ vai mượt mà cùng nửa bầu vú như ẩn như hiện.
Lại là vú...
Đợi nhìn thấy là Tổ An mới buông lỏng một hơi.
- Công tử không thể từ phía trước tiến đến sao, mỗi lần đều dọa người ta nhảy một cái.
- Ngươi xác định để cho ta từ cửa trước tiến đến?
Tổ An từ tốn nói.
- Bây giờ không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của ta, nếu mọi người biết ta tới tìm ngươi, rất nhanh thân phận của ngươi sẽ lộ ra ánh sáng, đến thời điểm nói không chừng có rất nhiều nhân sĩ chính nghĩa chạy tới hàng yêu trừ ma.
- Được rồi.
Nam Huân lúng túng khoát tay, nàng chỉ là Trành Quỷ, nếu thân phận bại lộ, vài phút sẽ bị diệt.
Thấy nàng quần áo không chỉnh tề, Tổ An nhíu mày.
- Sao ngươi còn đang ngủ?
- Ai bảo buổi tối người ta còn phải tiếp khách chứ.
Nam Huân cố ý giải thích.
- Công tử yên tâm, là bán nghệ không bán thân.
Tổ An nhịn không được nói.
- Ngươi thích làm hoa khôi như vậy? Tốt xấu gì ngươi cũng từng là Tê Vương Trắc phi, loại sự tình xuất đầu lộ diện này ngươi lại cảm thấy hứng thú như vậy?
Nam Huân chu miệng.
- Ngươi cho rằng ta muốn sao, hiện tại ta chỉ là Trành Quỷ, nhất định phải dựa vào dương khí của nam nhân mới có thể duy trì, công tử ngươi lại không cho †a, ta chỉ có thể tìm người khác.
Tổ An.
Thân thể Nam Huân dán tới, cái cằm đặt ở trên vai hắn.
- Công tử đừng lo lắng, người ta bán nghệ không bán thân, chỉ cùng bọn hắn †âm sự thi từ ca phú, nhờ vào đó hấp thụ một chút dương khí ít ỏi mà thôi, cũng không có để những nam nhân xấu kia chiếm tiện nghỉ.
Tổ An không có hoài nghi, lấy năng lực của nàng, tự nhiên làm được điểm ấy, khó trách nàng một mực đóng vai hoa khôi nghênh đón nam nhân, nguyên lai là nguyên nhân này.
Hản không khỏi lòng sinh thương tiếc. - Ngươi như vậy quá mức vất vả, hôm nào ta nghĩ biện pháp luyện cho ngươi đan dược bổ sung dương khí, đến thời điểm ngươi không cần khổ cực như thế nữa.
Nam Huân nghe vậy nhất thời hai mắt tỏa sáng.
- Đa tạ công tử!
Chợt nhón chân lên hôn hắn một cái.
- Thực ra công tử không cần phải phiền phức như thế, để thiếp thân phục thị ngươi một đêm, lấy công tử cường đại, nghĩ đến ta thời gian rất lâu sẽ không cần vì dương khí mà phiền não. Công tử, người ta ở Hồng Tụ Chiêu vụng trộm học rất nhiều, tuyệt đối làm công tử hài lòng.
Tổ An. Nam nhân đi ra ngoài phải bảo vệ tốt mình, khắp nơi đều là nữ yêu tỉnh thèm thân thể ngươi.
- Nói chính sự.
Tổ An đè nàng ngồi xuống.
- Ta cần ngươi truyền tin tức cho Yêu tộc...
Tiếp xuống cùng nàng nói rõ chỉ tiết ở Ảnh Nguyệt Hồ một lần, nghe mà Nam Huân hoa dung thất sắc, không còn thời gian nũng nịu.
- Không nghĩ tới những quái vật ở Phong Ấn Chi Địa cũng xuất hiện bên Nhân tộc, hơn nữa xuất hiện là loại càng cường đại.
Tổ An trầm giọng nói.
- Phong Ấn Chi Địa có phong ấn năm đó, cho nên những tồn tại đặc biệt cường đại kia không cách nào tới, bất quá bên kia càng thích hợp yêu ma bình thường thông qua, cho nên đại quân chủ lực ở bên ấy, trước đó Nhị hoàng tử mới tổn thất nặng nề.
- Đây đúng là tin tức cực kỳ trọng yếu, ta sẽ lập tức truyền tình báo về, để Yêu tộc chú ý xem có các loại vết nứt không gian ẩn giấu hay không.
Nam Huân trịnh trọng đáp.
- Mặt khác còn có một việc, Hoàng Hậu Nhân tộc muốn gặp mặt Tiểu Yêu Hậu một lần, thương nghị sự tình hai tộc liên hợp.
Tổ An nói bổ sung.
- Vâng.
Nam Huân ân một tiếng.
- Chỉ bất quá bên Yêu tộc, Tiểu Yêu Hậu và ngươi nói quyết định, bên Nhân tộc này, chỉ sợ Hoàng Hậu còn không có địa vị kia, theo ta biết, thế lực của Thái Tử Phi không kém Hoàng Hậu.
- Những chuyện này không cần quan tâm, ngươi chỉ truyền lời là được.
Tổ An đáp.
- Vâng.
Nói xong chính sự, Nam Huân lại nhích tới gần.
- Công tử, thật không cần người ta phục thị sao?...
Thật vất vả chạy ra Hồng Tụ Chiêu, Tổ An chà chà vết son trên mặt, không nhịn được bật cười, vì sao ta thủy chung không động vào Nam Huân?
Bởi vì đối phương là quỷ?
Nhưng trong bí cảnh, mình ngay cả Quỷ Vương cũng chơi... Khụ khụ, hình như cũng không tệ.
Có phải mình quá Liễu Hạ Huệ hay không, bây giờ bởi vì hấp thu tu vi của Chiến Tranh Tế Ti, trong cơ thể xao động kịch liệt, vốn cần phải điều hòa một chút, trước đó ở cùng Bích Linh Lung hắn không nỡ giày vò, nếu như là Nam Huân...