Chương 3706: Trọng Phụ cùng điện thoại (2)
Chương 3706: Trọng Phụ cùng điện thoại (2)Chương 3706: Trọng Phụ cùng điện thoại (2)
Nghiêm ngặt nói ra, Tổ An và tân Hoàng tuổi tác người nào lớn hơn còn không nhất định, muốn để tân Hoàng nhận hắn làm Trọng Phụ, nhìn thế nào cũng có chút hoang đường.
Đại thần Liễu gia thì xem thường.
- Phóng tầm mắt nhìn thiên hạ, thời điểm nào lấy tuổi tác luận anh hùng? Tự nhiên là con đường tu hành đạt giả vi tiên, các ngươi không thể xem Nhiếp Chính Vương là người trẻ tuổi, mà phải xem hẳn là đại anh hùng, là cường giả chí cao của thiên hạ...
Tổ An đỏ mặt, loại vuốt mông ngựa này, đập đến hắn cũng có chút xấu hổ.
- Nói là nói như vậy, nhưng... Những đại thần kia có chút nhức cả trứng, trước kia người tu vi đỉnh phong, khắp nơi tuổi tác đều khá lớn, đương nhiên sẽ không xuất hiện những vấn đề này.
Lúc này Liễu Ngưng mở miệng.
- Theo ai gia biết, tiểu hoàng đế bên Yêu tộc cũng tôn hắn là Trọng Phụ.
Câu nói này cơ hồ giải quyết dứt khoát, một số đại thần vốn còn muốn dựa vào lí lẽ biện luận nhất thời im lặng.
Mặc kệ ưa thích Tổ An cũng tốt, chán ghét hắn cũng được, đều không thể không thừa nhận bây giờ Nhân tộc cần cường giả như hắn tọa trấn.
Nhưng đối phương ở bên Yêu tộc cũng có thân phận tôn quý, nếu không cẩn thận để hắn khuynh hướng Yêu tộc, đó mới thật không ổn.
Tổ An bây giờ cường đại đến loại cấp độ này, chủng tộc ràng buộc với hắn mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì, mặc kệ hắn đến đâu cũng sẽ có người quét dọn giường chiếu đón chào.
Đương nhiên hắn xuất thân Nhân tộc, khẳng định càng có cảm tình với Nhân tộc hơn, nhưng đãi ngộ không thể kém Yêu tộc, bằng không lạnh lòng hắn chạy thì phiền phức.
Hơn nữa Yêu Hoàng gọi hắn Trọng Phụ, Triệu Duệ Trí lại gọi cũng không khó tiếp nhận như vậy.
Thấy mọi người không dị nghị, Liều Ngưng liền định ra việc này.
- Duệ Trí, Linh Lung, mau tới bái kiến Trọng Phụ.
Triệu Duệ Trí không có chủ kiến gì, loại trường hợp này đã sớm hoảng, huống chỉ trước giờ rất sợ Tổ An, vừa nghe mẫu hậu nói như thế, hắn a một tiếng, bản năng làm theo.
Bích Linh Lung lại không có lên, nàng nào có ý tứ ở trước mặt nhiều người xưng hô Tổ An như vậy.
Thấy nàng không đứng dậy, Triệu Duệ Trí trong lúc nhất thời đứng ở đó, không biết nên tiếp tục đi bái kiến Tổ An hay ngồi xuống.
Ánh mắt mọi người đều tụ tập ở trên người Bích Linh Lung, mặt nàng lúc đỏ lúc trắng, cuối cùng vẫn cắn răng đứng lên.
- Linh Lung bái kiến Trọng Phụ!
Tuy nàng không tình nguyện, nhưng bầu không khí làm đến trình độ này, nếu không để Tổ An có danh phân Trọng Phụ, thì phải quỳ lạy Triệu Duệ Trí, lấy tính tình của hắn là quyết không thể, sao có thể bởi vì ta mà để hắn rơi vào tình cảnh lưỡng nan? Có nàng đi đầu, Triệu Duệ Trí càng không cố ky học theo, nhìn Tổ An khom người.
- Gặp qua Trọng Phụ.
Nghe Bích Linh Lung gọi mình như vậy, thần sắc của Tổ An cũng cổ quái, bất quá ở trước mặt nhiều người như vậy không tiện nói gì, vội vàng đáp lễ.
Nhìn bầu không khí vốn giương cung bạt kiếm kết thúc như thế, tất cả đại thần đều buông lỏng một hơi.
Tiếp xuống là các loại nghỉ thức phức tạp, bận bịu một ngày, mọi người đều có cảm giác sức cùng lực kiệt.
Tổ An dành thời gian tìm Bích Linh Lung, thấy nàng xụ mặt không khỏi buồn cười nói.
- Thế nào, tức giận?
- Người ta nào dám tức giận với Trọng Phụ.
Tuy Bích Linh Lung nói như vậy, nhưng thần sắc đã nói rõ tâm tình.
- Vừa rồi ngươi gọi ta cái gì?
- Trọng Phụ.
- Không nghe rõ.
- Trọng...
Bích Linh Lung rốt cục kịp phản ứng, trực tiếp nguýt hắn một cái, sau đó tức giận xoay người sang chỗ khác.
Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +55 +55 +55...
Xem ra là thật tức giận, Tổ An từ trong ngực lấy ra một ngọc giản đưa cho nàng.
- Thứ này ngươi thu trước.
- Đây là cái gì?
Dù có chút không để ý hắn, nhưng cảm nhận được trên ngọc giản ẩn ẩn có quang hoa lưu chuyển, tựa hồ còn khắc các loại phù văn, Bích Linh Lung không khỏi hiếu kỳ.
- Điện thoại đơn giản.
Tổ An thuận miệng đáp.
- Cái máy gì?
Bích Linh Lung mộng bức.
Tổ An ho nhẹ.
- Ách, là truyền tin phù bản đơn giản, trước kia thế giới này lưu hành công cụ truyền tin là Ảnh Âm Kính, thế nhưng mỗi lần mở Ảnh Âm Kính, sẽ hao phí rất nhiều nguyên thạch, không phải quân quốc đại sự không thể vận dụng, cho nên ta nghiên cứu công cụ mới, hao phí không lớn như vậy, có thể dùng truyền tin thường ngày.
Phương pháp luyện khí trong Bão Phác Chân Kinh, có nói tới Truyền Âm Phù của giới tu hành, nhưng còn thiếu khuyết rất nhiều tài liệu, Tổ An lấy ra cùng Thậm Hư Tử nghiên cứu thảo luận, dùng một số tài liệu thế giới này có thay thế, rốt cục chế tạo ra một cái đơn giản.
- Thật?
Bích Linh Lung vừa mừng vừa sợ, nàng đương nhiên biết rõ như vậy sẽ mang đến biến đổi to lớn.
Tổ An cũng không nói chuyện, truyền một hàng chữ vào ngọc giản.
Bích Linh Lung cảm giác được ngọc giản trong tay tỏa sáng, nàng vội vàng cầm lên xem xét, chỉ thấy ngọc giản vốn trắng noãn xuất hiện ảnh chân dung của Tổ An, đằng sau là một hàng chữ.