Chương 3707: Mạo danh thay thế
Chương 3707: Mạo danh thay thếChương 3707: Mạo danh thay thế
- Kêu ba ba.
- Đi chết đi!
Bích Linh Lung nhất thời đỏ mặt.
Tổ An cười dạy nàng.
- Ngươi có thể trực tiếp viết chữ trên ngọc giản, sẽ truyền tống đến bên ta rất nhanh.
Bích Linh Lung thử một chút, không khỏi vừa mừng vừa sợ.
- Thật!
- Ba ba lợi hại không?
- Lợi hại... Ngươi lại chiếm tiện nghi của tai
- Gọi lão công tốt.
- Không gọi. - Xem ra vi phu cần trọng chấn phu cuơng.
- Lão công tốt.......
Rõ ràng hai người mặt đối mặt, Bích Linh Lung lại không nói một lời, ngược lại đỏ mặt làm không biết mệt viết chữ trên ngọc giản, hiển nhiên rất hứng thú với cái này.
- Cái truyền tin phù này tiêu hao bao nhiêu?
Bích Linh Lung hỏi thăm vấn đề mấu chốt nhất.
- Một ngày đại khái tiêu hao một viên nguyên thạch Thiên cấp.
- Vân có chút quý, bất quá tốt hơn Ảnh Âm Kính nhiều, những đại gia tộc trong kinh thành đều tiêu hao nổi.
- Nào có đơn giản như vậy, chế tác truyền tin phù này phí tổn không nhỏ, không có khả năng quảng bá, chỉ lấy trước cho ngươi dùng.
- Cái này còn tạm được.
Bỗng nhiên Bích Linh Lung viết lên ngọc giản.
- Ngươi còn đưa cho nữ nhân nào?
Tổ An.
- Được rồi, ngươi khẳng định phải đưa vị Sở tiểu thư kia, tỷ tỷ muội muội nhiều như vậy, ta hỏi cái này còn không phải tự chuốc nhục nhã.
Ngón tay của Bích Linh Lung điểm nhẹ, cũng không biết nàng làm sao viết chữ nhanh như vậy.
Nghe nàng chua chua nói, Tổ An đành phải đáp.
- Ngươi là người thứ nhất có cái này. Lúc này Bích Linh Lung mới từ buồn thành vui.
- Vậy sau này mỗi lúc trời tối, trước khi ngủ phải cùng ta nói chuyện phiếm, phải chúc ta ngủ ngon.
Tổ An.
Hắn đột nhiên cảm giác mình phát minh cái đồ chơi này, hoàn toàn là dời tảng đá nện chân mình.
Hắn vội vàng bổ sung.
- Cái này vừa nghiên cứu ra được, còn có rất nhiều khuyết điểm, hiện tại vấn đề lớn nhất là khoảng cách truyền tin, trong vòng trăm dặm có thể truyền tin bình thường, nhưng ngoài trăm dặm, lại thường xuyên không thu được tin tức, hoặc thu được cũng sẽ rối loạn.
- Ngươi không phải cố ý đó chứ? Bích Linh Lung nghi ngờ theo dõi hắn.
Tổ An nhất thời đổ hôi đổ như thác.
- Làm sao có khả năng, hiện tại tìm không thấy tài liệu phù hợp, lại thêm ta vừa bắt đầu chế tác còn không có kinh nghiệm, cho nên có nhiều thiếu hụt, về sau sẽ càng ngày càng tốt.
Lúc này Bích Linh Lung mới hài lòng gật đầu.
- Cũng được, tương lai có kiểu mới, phải đưa cho ta.
- Tốt tốt tốt.
Tổ An lặng lẽ lau mồ hôi, vội vàng nhắc nhở.
- Đúng rồi, loại nhắn tin này là tư ẩn cá nhân, quyết không thể cho người khác trông thấy.
Lúc này hắn có chút hối hận, kiếp trước vì sao những kẻ đồi bại kia thường xuyên bị nữ nhân phát hiện, nhiều khi chính là bị nhìn lén điện thoại.
Nhất định phải dự phòng, cường điệu tác dụng tư ẩn, ngăn chặn các nàng suy nghĩ đến vấn đề kia.
- Yên tâm, ta còn phân rõ nặng nhẹ, làm sao có khả năng để cho người khác trông thấy.
Bích Linh Lung là nữ tử cực kì thông minh, nói đến một nửa có chút tỉnh ngộ lại, nghi ngờ nhìn hắn.
- Ngươi sợ ta nhìn ngọc giản truyền tin của ngươi?
Tổ An trực tiếp đưa ngọc giản cho nàng.
- Ta có cái gì sợ để ngươi nhìn, chỉ lo lắng bị người khác biết quan hệ giữa chúng ta, cho nên mới nhắc nhở ngươi. Bích Linh Lung không có đi tiếp, chỉ vụng trộm dùng ánh mắt quét một vòng, thấy phía trên chỉ có nói chuyện với mình, ngược lại có chút xấu hổ.
- Hảo ca ca, là ta sai.
- Cái gì hảo ca ca, kêu ba ba.
Rất nhanh Dung Mạc đến mật báo, Thái Hậu đến bên này, hai người tự nhiên không tiện trò chuyện tiếp, Bích Linh Lung sửa sang y phục liền quay người rời đi, khôi phục khí chất cao cao tại thượng bình thường, đi đường cũng giống như một Thiên Nga cao ngạo.
Tổ An suy nghĩ có Dung Mạc yểm trợ, xác thực thuận tiện hơn rất nhiều, nha đầu này còn rất lanh lợi.
Rất nhanh Liễu Ngưng đi tới bên cạnh hắn, Lữ công công đứng ở đẳng xa, ngăn cản hết thảy người nỗ lực tiếp cận. - Mới vừa cùng Linh Lung trò chuyện cái gì, lại trò chuyện nhập thần như vậy.
Liễu Ngưng cười như không cười nhìn hắn.
Tổ An cười nói.
- Tựa hồ nàng còn không quen gọi †a Trọng Phụ, có chút phát cáu.
- Cũng có thể hiểu được.
Trên mặt Liễu Ngưng lộ ra vẻ tỉnh nghịch của thiếu nữ.
- Thế nào, chủ mẫu ngày xưa thành nữ nhi của mình, cảm giác nhất định rất thoải mái?
Tổ An.
- Ngươi cố ý?
- Đương nhiên.
Liễu Ngưng dương dương cái cằm. - Nhìn không được nàng kiêu ngạo giống như thiên nga, nàng có tư cách gì để ngươi cả ngày hành lễ, hành lễ cho ngươi còn tạm được.
Đương nhiên còn có một tâm tư khác, như vậy nàng có thể quang minh chính đại trở thành người cùng thế hệ với Tổ An, một cái Thái Hậu, một cái Trọng Phụ, không phải là một đôi sao.
Thần sắc Tổ An cổ quái, chiến tranh giữa nữ nhân tuy nhìn không thấy khói lửa, nhưng kịch liệt không gì sánh được.