Chương 3709: Mạo danh thay thế (3)
Chương 3709: Mạo danh thay thế (3)Chương 3709: Mạo danh thay thế (3)
- Đừng nóng vội, đều có.
Lúc này Sở Ấu Chiêu mới mặt mày hớn hở, cầm ngọc giản của mình không ngừng vuốt ve, giống như bảo bối.
Tổ An đang muốn cáo từ, nhìn thấy ánh mắt Mộ Dung Thanh Hà có chút hiu quạnh, bỗng nhiên trở nên đau đầu, không ngờ nàng cũng sẽ ở chỗ này, nếu lúc này không cho nàng, không biết tiểu cô nương sẽ khó chịu như thế nào.
Sau đó cũng lấy ra một cái đưa cho nàng.
- Thanh Hà muội muội, ngươi cũng cầm một cái đi.
Mộ Dung Thanh Hà vừa mừng vừa Sợ. - A, ta... ta cũng có?
Vốn muốn cự tuyệt, nhưng vật này nàng quả thật rất muốn, trong lúc nhất thời da thịt màu mật ong lại ửng đỏ.
Tổ An cười cười.
- Có thể thêm hảo hữu với Ấu Chiêu, tùy thời liên hệ cũng thuận tiện.
Hiện tại giới quý tộc kinh thành cơ hồ đều coi nàng là con dâu Sở gia, nói đến đều là người một nhà, may mắn hắn làm nhiều mấy cái dự bị.
- Còn có thể thêm hảo hữu với người khác?
Hai mắt Sở Hoàn Chiêu tỏa sáng, dường như phát hiện đại lục mới.
Trong lòng Tổ An nhất thời hơi hồi hộp, xong đời, nếu để cho các nàng thêm hảo hữu trò chuyện lẫn nhau, khó tránh khỏi rất nhiều chuyện sẽ lộ tẩy. Bởi vậy quyết không thể để cho nàng biết còn có người nào có ngọc giản này.
Hắn vội vàng nói.
- Chỉ là các ngươi thầm kín thêm hảo hữu mà thôi, vật này cực kỳ trân quý, tuyệt đối không nên để người khác biết, để tránh có người sinh lòng xấu xa.
Đồng thời phổ cập khái niệm tư ẩn cho các nàng, không thể tùy ý nhìn ngọc giản của người khác...
- Chúng ta biết.
Mấy thiếu nữ bị hù đến sửng sốt, giống như gà con mổ thóc gật đầu.
- Tổ đại ca, ta có thể thêm ngươi làm hảo hữu không?
Bỗng nhiên Mộ Dung Thanh Hà đỏ mặt hỏi.
Tổ An giật mình, đối phương vội vàng bổ sung.
- Có rất nhiều vấn đề trên tu hành muốn thỉnh giáo Tổ đại ca.
- Tốt.
Tổ An cầm ngọc giản của mình đụng một chút, dạy các nàng làm sao thêm hảo hữu.
Mấy tiểu cô nương nhất thời chơi đến quên cả trời đất, Tổ An liền cáo từ rời đi.
- Khu khụ!
Bỗng nhiên lưng Tân Vấn Như thẳng tắp, phảng phất như nhắc nhở hắn quên cái gì.
- Nhạc mẫu đại nhân cảm nhiễm phong hàn sao?
Tổ An kỳ quái liếc nhìn nàng, vừa rồi nàng giống như ho khan nhiều lần, nhưng sắc mặt nàng hồng nhuận phơn phớt, nhìn không giống như bị bệnh.
- Không có gì, ngươi đi trước đi.
Tần Vãn Như nhất thời như sương đánh cà tím, lưng không thẳng nổi.
Đến từ Tân Vãn Như, điểm nộ khí +55 +55 +55...
Cảm nhận được điểm nộ khí của nàng, Tổ An cảm thấy kỳ lạ, có điều lúc này hắn có quá nhiều chuyện trọng yếu phải xử lý, không có thời gian truy đến cùng, vì vậy nhanh chóng rời đi.
Cũng không lâu lắm, Mộ Dung gia có việc cũng gọi Mộ Dung Thanh Hà trở về.
Trong xe ngựa, Tần Vấn Như rốt cục bạo phát.
- Gia hỏa không có lương tâm, cũng không biết đưa ta một cái!
Sở Ấu Chiêu xem thường. - Nương, ngươi là mẹ vợ của hắn, hắn đưa ngươi thứ này không thích hợp.
Sở Hoàn Chiêu không tim không phổi cười rộ lên.
- Đúng vậy, ngươi và hẳn có lời gì muốn trò chuyện, chẳng lẽ ngươi muốn cho phụ thân đội nón xanh?
Nàng và Tổ An chơi tương đối tốt, quen thuộc tính tình của hắn, năm đó nhìn thấy hắn ở trong hôn lễ của Tang Thiên tặng nón xanh, thì đại khái đoán được hàm nghĩa, ở trong vòng nhỏ lưu truyền, đương nhiên dân chúng bình thường còn không biết ý nghĩa.
Tần Vãn Như nhất thời đỏ mặt.
- Nha đầu ngươi muốn chết à, xem †a không xé nát miệng ngươi!
Mẫu nữ đùa giỡn thành một lúc, thật vất vả mới bình ổn lại. Tân Vãn Như sửa sang mái tóc lộn xôn.
- Ta và hắn trò chuyện việc thường ngày không được sao, tiểu cô nương Mộ Dung gia hắn cũng đưa, chẳng lẽ giữa bọn hắn cũng nói chuyện yêu đương?
Sở Ấu Chiêu lầu bầu nói.
- Bọn họ thật nói chuyện yêu đương, †a ngược lại buông lỏng một hơi.
Tân Vấn Như nhướng mày .
- Ngươi ngốc sao, Thanh Hà là nàng dâu tương lai của ngươi.
Sở Ấu Chiêu thở dài.
- Nương, ngươi cũng không phải không biết tình huống của ta.
Tân Vấn Như.
Đời trước ta thiếu họ Tổ kia sao, không chỉ nữ nhi bị hắn tận diệt, ngay cả con dâu cũng bồi ra ngoài?
Cảm nhận được trong xe ngựa tràn ngập khí tức bi thương, Sở Hoàn Chiêu vội vàng nói.
- Nương, ngươi không nên tức giận, nếu không về sau ta cho ngươi mượn chơi một chút.
- Hừ, đồ bố thí, ta mới không cần.
Tần Vấn Như quay mặt đi.
- Không muốn thì thôi.
Sở Hoàn Chiêu nói xong cũng hối hận.
- Phi, ngươi không muốn ta càng muốn.
Tân Vãn Như nhất thời gấp, vội vươn tay đoạt lấy.
Sở Hoàn Chiêu vội vàng quy ước ba điều. - Ngươi muốn dùng có thể, bất quá không được nhìn lén ta và tỷ phu nói chuyện phiếm.
Trước đó Tổ An giới thiệu qua công năng ẩn tàng, lúc đó còn kỳ quái vì sao hẳn sẽ phát minh công năng như vậy, hiện tại mới cảm thán tỷ phu quả nhiên nhìn xa trông rộng.
- Được.
- Về sau mỗi lần ngươi nói chuyện, nhất định phải cho thấy thân phận của ngươi, không thể giả vờ là ta.