Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3727 - Chương 3727: Diễm Phúc Sâu (2)

Chương 3727: Diễm phúc sâu (2) Chương 3727: Diễm phúc sâu (2)Chương 3727: Diễm phúc sâu (2)

Nhưng nhìn bên kia giống như không có nhiều thủ vệ, Ma Giáo đều chủ quan như thế sao?

Còn có nơi này hò hét ầm ï giống chợ bán thức ăn một dạng, thực sự cùng †a trong tưởng tượng Tổng Đàn Ma Giáo chênh lệch có chút lớn.

Không bằng tìm người hỏi một chút?

Ánh mắt hắn tìm kiếm bốn phía, người ở đây đều cực kỳ cảnh giác, cùng người khác duy trì một khoảng cách an toàn.

Bất quá chuyện này đối với tu vi của hắn bây giờ mà nói, cũng không phải vấn đề gì.

Đang muốn tìm một quỷ xui xẻo lạc đàn, bỗng nhiên trong lòng hơi động, hắn phát giác được có hai người nhanh chóng từ phía sau một trái một phải tiếp cận hắn.

- Người ở đây đối đãi người khác e sợ cho tránh không kịp, hai người này lại thẳng thắn đụng đến mình?

Ý nghĩ đầu tiên của Tổ An là thân phận bại lộ, có điều rất nhanh kịp phản ứng, đây chỉ là hai đạo tặc mà thôi, chuẩn bị một người giả vờ không cẩn thận đụng hắn, sau đó một người khác thuận thế trộm lấy tài vật trên người hắn.

Tổ An đang định tương kế tựu kế, liền lấy hai người này khai đao đi.

Đúng lúc này, bỗng nhiên một giọng nữ vang lên.

- Các ngươi cẩn thận, nhanh đụng vào người tal

Tổ An nhướng mày, sao lại gặp nàng?

Mặc dù không quay người, nhưng lấy thần niệm của hắn, tự nhiên có thể thấy rõ hình dạng của đối phương.

Hai đạo tặc vốn đã vươn tay không khỏi giật mình, vội vàng thu tay lại, giận tím mặt, muốn quay đầu tìm gia hỏa phá chuyện tốt của mình tính sổ sách, kết quả nhìn thấy đối phương, hai người nhịn không được huýt sáo.

- Nha, cô nàng rất xinh đẹp.

Không chỉ vóc người đẹp, hút mắt nhất là cặp chân vừa trắng vừa dài kia.

Hai người suy nghĩ nếu có thể bị kẹp lấy, đoán chừng sẽ khoái hoạt giống như thần tiên.

Tổ An giả bộ như hoảng hốt quay người lại, nhìn lấy mọi người.

Hai đạo tặc kia là loại người qua đường Giáp, tự nhiên bị hắn xem nhẹ.

Nữ tử thì đứng ở giữa, hoàn mỹ thuyết minh cảm giác hạc giữa bầy gà.

Trương Tử Đồng!

Ngân Bài Tú Y lúc trước ở Dịch quận, nàng không phải bị giam lỏng sao, sao lại xuất hiện ở đây.

Chẳng lẽ thế lực sau lưng nàng là Ma Giáo?

Không có khả năng, nếu như vậy, Vân Gian Nguyệt và Hồng Lệ không có khả năng không nói với hắn.

Phanh phanh hai cước, hai đạo tặc đã bị đá bay, hiển nhiên lúc này tâm tình của Trương Tử Đồng rất không tốt, chịu không được ánh mắt bỉ ổi của hai người.

Xung quanh vốn náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh, bất quá ngắn ngủi sau đó, lại lập tức khôi phục bình thường, hiển nhiên nơi này thường xuyên phát sinh sự tình tương tự, mọi người nhìn quen không lạ.

Cũng không ít ánh mắt nhìn Trương Tử Đồng, tâm nghĩ mỹ nữ chân dài kia đến cùng có lai lịch gì?

Nhìn còn rất đẹp!

Bất quá vừa rồi đối phương xuất thủ.. Không đúng, tu vi đối phương không thấp, trong lúc nhất thời mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ.

- Ngươi... Ngươi biết ngươi đắc tội ai không?

Lúc này hai đạo tặc sờ khuôn mặt sưng đỏ đứng lên, chỉ vào Trương Tử Đồng vừa sợ vừa giận nói.

- Còn không phục sao.

Lúc này tâm tình của Trương Tử Đồng thật không tốt, vốn bị giam lỏng trong biệt viện, chờ ngày nào đó Thập Nhất đại nhân nhớ tới nàng thả nàng ra ngoài, kết quả lại bị người kia cứu ra, không thể không đến bên này một chuyến.

Vừa hay nhìn thấy hai người kia muốn ăn trộm, lại phạm bệnh nghề nghiệp bản năng.

Hiện tại nàng cũng có chút hối hận, mới đến, không nên tuỳ tiện đắc tội người như vậy.

Nhưng việc đã đến nước này, tính tình của nàng tự nhiên sẽ không chịu thua, phải biết lúc trước nàng là khắc tinh của lưu manh nổi danh ở Dịch quận.

Hai kẻ trộm nghĩ đến tu vi của đối phương, biết mình không phải đối thủ.

- Ngươi chờ đó cho tal

Nói xong lòng bàn chân như bôi dầu chạy mất. Trương Tử Đồng cau mày, đang muốn đuổi theo, chợt thấy Tổ An nhìn mình chằm chằm, nhịn không được hừ một tiếng.

- Ngươi cái tên đần độn này, vừa rồi hai người kia muốn trộm đồ vật của ngươi, ngươi không biết sao?

- Không phải còn chưa trộm sao.

Tổ An có chút buồn bực vì đối phương làm hỏng chuyện tốt của mình.

Trương Tử Đồng càng bất mãn, đang muốn phát tác, bất quá nghĩ đến tình cảnh của mình bây giờ.

- Được rồi, ngươi một người quá nguy hiểm, có hứng thú cùng ta kết bạn đồng hành không?

Nàng cần tìm một bản địa dẫn đường, bất quá những người xung quanh đều có một loại khí chất để cho nàng khó chịu. Nàng quanh năm ở trong nha môn tiếp xúc tội phạm, cực kỳ mẫn cảm với những khí chất kia.

Chỉ có trên người gia hỏa đần độn này tựa hồ không giống, ở cùng hắn hẳn an toàn hơn.

Người xung quanh ào ào vểnh tai, nghĩ thầm tiểu tử ngốc này diễm phúc thật sâu, mỹ nữ chân dài lại chủ động tổ đội với hắn.

Bất quá mỹ nữ chân dài này hơn phân nửa cũng không có hảo tâm gì, không biết là muốn cái gì đây?

Mọi người quanh năm sinh hoạt ở trong hoàn cảnh ác liệt, để bọn hắn vô ý thức dùng tâm tư của mình đi phỏng đoán động cơ kẻ khác.
Bình Luận (0)
Comment