Chương 3728: Chiêu thu đệ tử
Chương 3728: Chiêu thu đệ tửChương 3728: Chiêu thu đệ tử
Tổ An nhướng mày.
- Không có hứng thú!
Nói xong xoay người rời đi.
Trương Tử Đồng.
- Uy, nơi này rất nguy hiểm, vừa rồi nếu không phải ta kịp thời xuất hiện, toàn bộ tài sản của ngươi đã bị hai người kia trộm, tổ đội với ta là trăm lợi không một hại.
Trương Tử Đồng vội vàng đuổi theo, thậm chí muốn kéo ống tay áo của đối phương hỏi thăm rõ ràng, ai biết kéo hụt, không khỏi sững sờ tại nguyên chỗ.
Tổ An nghĩ đến vừa rồi đối phương dù sao cũng có ý tốt, liền dừng bước lại nhắc nhở. - Có phải ngươi rất đắc ý với cặp chân kia của mình?
Trương Tử Đồng đỏ mặt, đôi chân dài vô ý thức khép lại, một chân đầu gối hơi cong, mũi chân nhẹ nhàng điểm phía sau.
- Vốn cho rằng ngươi không giống người khác, không nghĩ tới cũng là loại này.
Tổ An không còn gì để nói.
- Đây là địa phương nào? Không biết sao? Xung quanh đều là gia hỏa ăn tươi nuốt sống, kết quả ngươi còn cố ý mặc quần đùi, vì khoe chân? Nhìn đúng là đẹp, nhưng ngươi không sợ chiêu phong dẫn điệp?
Đối phương dù sao đã từng là cấp dưới của hắn, vừa rồi lại "cứu" hắn, có mấy lời vẫn phải nhắc nhở một chút.
Trương Tử Đồng cũng ý thức được có chút không ổn, nhưng trên miệng không muốn thừa nhận, ngón tay bóp khanh khách vang lên.
- Ta bình thường vẫn mặc như vậy, nếu ai dám gây cô nãi nãi, ta sẽ cho hắn biết vì sao hoa hồng lại đỏ như vậy.
- Ha ha.
Tổ An cười lạnh, thẳng thắn rời đi.
Lần này hắn tới vốn là muốn khiêm tốn làm việc, nếu bên cạnh có nữ nhân xinh đẹp hấp dẫn cừu hận như vậy, hắn căn bản không cần làm chính sự.
Vốn hắn còn muốn hỏi thăm tại sao đối phương lại xuất hiện ở đây, nhưng thấy đối phương muốn tổ đội với mình, lập tức minh bạch nàng còn không hiểu nơi này, hơn phân nửa là muốn tìm bản địa dẫn đường.
Đã như vậy, hẳn đương nhiên sẽ không tổ đội với đối phương, miễn cho lẫn nhau chậm trễ.
Trương Tử Đồng khẽ giật mình, không ngờ hắn sẽ cự tuyệt thẳng thắn như thế, vội vàng đuổi theo.
- Thật không suy tính một chút, tu vi của ta rất cao!
- Ta nhìn ngươi tu vi thường thường, hơn phân nửa là không có sức tự vệ, ta có thể bảo hộ ngươi.
- Ủy, ngươi nói một câu được không?...
Kết quả đối phương thủy chung không để ý nàng, đầu cũng không quay nhìn, giống như tránh né ôn thần.
- Ai, ngươi thật là...
Trương Tử Đồng cuối cùng không mặt mũi đuổi tiếp, nhìn bóng lưng đối phương không khỏi dậm chân, có chút tức giận. Đến từ Trương Tử Đồng, điểm nộ khí +37 +37 +37...
Những năm này nàng bởi vì mỹ mạo còn có đôi chân hoàn mỹ, cho dù ở trong nội bộ Tú Y Sứ Giả, cũng có đồng liêu hiến ân tình, thời điểm nào bị bỏ qua như thế?
Ách, không đúng, giống như trước đó Thập Nhất đại nhân cũng như vậy.
Hừ, gia hỏa này có tài đức gì so sánh với Thập Nhất đại nhân!
Nghĩ đến người kia, Trương Tử Đồng thăm thẳm thở dài, vẻ mặt buồn vô cớ.
Sau khi Tổ An rời đi, thẳng thắn tiến đến khu kiến trúc vàng son lộng lẫy.
Nhìn từ xa tưởng là khu nhà, tới gần nhìn mới chỉ là một dãy kiến trúc, tạo hình hết sức kỳ lạ, có chút giống sân vận động kiếp trước, bên trong loáng thoáng truyền ra thanh âm, tựa hồ người còn không ít.
Chỉ bất quá xung quanh kiến trúc này bố trí trận pháp, để những âm thanh kia trở nên không rõ ràng, căn bản nghe không rõ nội dung cụ thể.
Hản dừng bước, bởi vì chú ý tới ngoài cửa kiến trúc có thị vệ đang kiểm tra thiết bài trong tay nhân viên ra vào.
- Chẳng lẽ là thiệp mời?
Tổ An nhướng mày, hắn thông qua phá giải trận pháp đi tới nơi này, tự nhiên không có thiệp mời gì.
Hắn đánh giá xung quanh một chút, phát hiện kiến trúc này tựa hồ bên ngoài đều bịt kín, phía trên ẩn ẩn có thể nhìn thấy dấu vết trận pháp phòng ngự, mình muốn phá không khó, nhưng trước mắt bao người vụng trộm đi vào lại không quá hiện thực.
- Đừng cản đường! Lúc này một người từ phía sau nặng nề đẩy hắn ra.
Tổ An tự nhiên né tránh được, bất quá ở đây nhiều người mắt tạp, lo lắng bị người khác nhìn ra tu vi, liền tùy ý đối phương đẩy.
Giả vờ nhìn lại, chỉ thấy một công tử trẻ tuổi mặt không kiên nhãn, hai đầu lông mày âm lãnh, bên cạnh hắn còn có một nữ tử tuổi tương tự, nhìn trang phục của hai người, hiển nhiên là cùng một chỗ.
Nữ tử có hai ba phần tư sắc, chỉ là vẻ mặt lạnh lùng, hiển nhiên đối với loại chuyện này đã nhìn quen không lạ.
Thấy Tổ An tránh ra, công tử trẻ tuổi cười khẩy, tựa hồ xem thường hắn ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có, lười nhìn hắn một cái, trực tiếp mang theo nữ tử tiếp tục đi vào. - Biểu ca, ngươi nói lần này chúng ta có thể thông qua Thánh Giáo khảo hạch không?
- Yên tâm đi, có biểu ca ở đây, lần này tất nhiên có thể thành công tiến vào, hơn nữa sẽ trở thành đệ tử thân truyền của một vị đại nhân nào đó.
- Phần khí độ này của biểu ca, tiểu muội vĩnh viễn không học được, nếu quả thật thành công, Vũ gia và Chu gia tất nhiên có thể cao hơn một bước. ...