Chương 3739: Nhận nhau
Chương 3739: Nhận nhauChương 3739: Nhận nhau
Hắn còn chưa nói xong, đã bị Tổ An tát một phát.
~- Tiện nhân.
Sau đó hắn lại hỏi thăm Thu Hồng Lệ hiện ở nơi nào.
- Thánh Nữ hẳn ở Thiên Ma Tông.
Bàng Bưu có chút kỳ quái vì sao đối phương lại hỏi như vậy.
Tổ An suy nghĩ một chút lại hỏi.
- Gần đây trong giáo các ngươi có phát sinh đại sự gì hay không, hoặc có sự tình gì không bình thường không.
- Giống như không có việc gì lớn, chờ chút, trước đó vài ngày giống như có một số người bộ dạng quỷ quái tới tìm cha ta, bọn họ đóng kín cửa trò chuyện rất lâu. - Ta vốn hiếu kỳ lai lịch của những người kia, lại bị cha ta đánh.
- Đúng rồi, cũng không lâu lắm, cha ta giống như bị thương không nhẹ, tuy hắn tận lực giấu diếm, nhưng làm sao giấu giếm được ta.
Tổ An cau mày, Bàng Bưu tựa hồ không biết tin tức cụ thể của Vân Gian Nguyệt và Thu Hồng Lệ, có điều manh mối của hắn ẩn ẩn chỉ tới một loại khả năng.
Ngay sau đó hắn lại thẩm vấn Bàng Bưu một ít chuyện, lúc này nơi xa ẩn ẩn truyền đến tiếng người, tựa hồ có không ít người chạy tới.
Tổ An rõ ràng không thể tiếp tục trì hoãn, tiện tay vung lên, Bạch Liên Thánh Hỏa trực tiếp bao phủ toàn trường, bao quát Phòng Bưu, trong nháy mắt bị đốt thành tro bụi, một chút cặn bã cũng không còn.
Ngay sau đó ở trước khi những người kia đến, Tổ An bắt lấy Trương Tử Đồng còn mộng bức, trong nháy mắt biến mất ở phía xa.
Đi tới một chỗ hẻo lánh, Trương Tử Đồng rốt cục kịp phản ứng, liều mạng giằng co.
- Thả ta ral
Tổ An tiện tay ngăn trở nàng công kích, không khỏi cười nói.
- Trước đó ngươi không phải quấn lấy ta tổ đội sao, sao hiện tại không nguyện ý?
- Đừng... Đừng đụng ta...
Hai gò má của Trương Tử Đồng đỏ hồng, lúc này nội tâm bối rối tới cực điểm.
Trương Tử Đồng làm Ngân Bài Tú Y, kiến thức coi như rộng rãi, nhưng lúc này nàng cũng hoảng đến không được.
Nàng cảm giác trong cơ thể giống như sóng triều, bây giờ có chút lý trí còn sót lại thì cũng thôi, đợi lát nữa nếu triệt để độc phát, bất kỳ người đàn ông nào đều cũng có thể tuỳ tiện ăn thịt nàng, nàng nào dám để nam nhân này ở bên người.
Có điều nàng lại tuyệt vọng phát hiện, tu vi của đối phương quả thực thâm bất khả trắc, vừa rồi đối phương trong chớp mắt thì miểu sát đám người Phòng Bưu, mình ra tay với hắn, thậm chí ngay cả góc áo cũng dính không đến.
Gia hỏa này giấu thật sâu, đáng hận lúc đầu ta còn ngốc như vậy đi cứu hắn!
Đáng tiếc trên đời không có thuốc hối hận.
Thấy hai gò má nàng ửng hồng, cả người như con tôm đun sôi, Tổ An hỏi thăm.
- Bây giờ ngươi trúng độc, không cần ta cứu sao?
- Không cần!
Trương Tử Đồng như con thỏ chấn kinh, hai tay che ngực, loại tình huống này của mình, nam nhân còn có thể dùng biện pháp gì cứu?
Nếu thật như thế, mình còn không bằng chết cho xong.
Chẳng biết tại sao, trong óc nàng hiện ra một bóng người, tựa hồ ẩn ẩn trùng hợp với nam tử trước mắt.
Nàng vội vàng lắc đầu, nỗ lực xua tan ý nghĩ kia.
Nhất định là do dược vật kia, nhất định!
- Thế nhưng ta không cứu mà nói, ngươi sẽ chết.
Tổ An trầm giọng nói.
- Nếu ngươi thật muốn cứu ta mà nói, thì giết ta đi!
Bờ môi của Trương Tử Đồng bị cắn chảy ra máu, nàng cảm giác mình sắp khống chế không nổi, nhất định phải thừa dịp thanh tỉnh tự sát.
Vì vậy nàng trực tiếp lấy ra một thanh dao găm nhỏ về phía ngực.
Lúc này một cánh tay trầm ổn nắm lấy cổ tay nàng, đánh rụng thanh chủy thủ kia.
Cảm giác được trên tay đối phương truyền đến nhiệt ý, Trương Tử Đồng ưm một tiếng, nàng có một loại khát vọng, muốn nhào vào trong ngực nam nhân này.
- Tránh... tránh xa ta ra. Tổ An thở dài một hơi.
- Ngươi không cho ta cứu, ta hết lần này tới lần khác phải cứu.
Chợt bàn tay trực tiếp ấn lên người nàng.
- Ngươi vô sỉ!
Trương Tử Đồng nổi giận mắng, gia hỏa này giả heo ăn thịt hổ thực quá đáng giận, nếu mình không phải vì cứu hắn, sế không tao ngộ sự tình như thế.
Hiện tại gia hỏa này chạy tới lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, thậm chí còn bỉ ổi hơn Phòng Bưu...
Đến từ Trương Tử Đồng, điểm nộ khí +44 +444 +AAA...
Thật xin lỗi, Thập Nhất đại nhân!
Nàng đau khổ, khóc mắt chảy xuống hai hàng thanh lệ.
Sau đó trực tiếp ngất xỉu..... Cũng không biết qua bao lâu, nàng chậm rãi tỉnh lại, phản ứng đầu tiên là bản năng cúi đầu nhìn y phục mình, lại ngạc nhiên phát hiện y phục mình hoàn hảo, trừ bị mồ hôi ướt nhẹp, lộ ra có chút trong suốt.
Đã xong việc, nam nhân kia còn mặc quần áo cho ta...
Đúng lúc này, sau lưng truyền tới thanh âm lạnh lùng.
- Chớ lộn xộn.
Nàng giật mình nhìn lại, lúc này mới phát hiện gia hỏa ghét cay ghét đẳng vừa rồi đang ngồi ở sau lưng, bàn tay đặt trên lưng nàng, từng luồng từng luồng nhiệt khí theo áo lót nàng truyền vào.
Nàng giờ mới hiểu được đối phương không có dùng phương pháp mình tưởng tượng giải độc, mà dùng nguyên khí thay nàng bức dược tính trong thân thể ra.