Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3740 - Chương 3740: Nhận Nhau (2)

Chương 3740: Nhận nhau (2) Chương 3740: Nhận nhau (2)Chương 3740: Nhận nhau (2)

- Thật xin lỗi, vừa rồi hiểu lầm ngươi.

Trương Tử Đồng có chút thẹn thùng, vừa rồi mình còn mắng hắn như thế, thật mất mặt.

Tổ An lạnh nhạt nói.

- Ngươi đừng lộn xộn là cảm tạ tốt nhất.

Trương Tử Đồng ân một tiếng, cúi đầu không nói, nàng cảm giác theo nguyên khí của đối phương tiến vào trong cơ thể, kinh mạch khuấy động, toàn thân tê tê dại dại, như điện lưu chảy qua, cả người nhiều lần xém chút nhịn không được kêu ra, chỉ có thể cắn chặt môi chịu khổ.

Vì che giấu xấu hổ, nàng chỉ run rẩy hỏi thăm. - Ngươi... vì sao ngươi muốn cứu ta.

- Không có gì, ta cao hứng.

Trong khoảng thời gian này Tổ An luyện chế những xuân dược kia cũng không có uổng phí, cực kỳ quen thuộc dược tính, dần dần lục lọi ra phương pháp giải độc.

Về phần Trương Tử Đồng, trừ quen biết, ở trên người nàng dường như có thể nhìn thấy cái bóng của các người mẫu ở thế giới kia, để hắn không hiểu dâng lên cảm giác thân thiết, cho nên có chút trông nom nàng.

Lại thêm hôm nay đối phương lại hai lần "ứu" hắn, đương nhiên không thể ngồi yên không lý đến.

Trương Tử Đồng a một tiếng, cách một hồi lại run giọng hỏi thăm.

- Ngài tới nơi này đến cùng vì chuyện gì? Tổ An sững sờ, vì sao ngữ khí của đối phương trở nên tôn kính như thế?

Bất quá chỉ nghĩ nàng là cảm kích mình cứu giúp, không có suy nghĩ nhiều.

- Ngươi không có nói cho ta mục đích ngươi đến, tại sao ta lại phải nói cho ngươi biết?

Ai biết Trương Tử Đồng lập tức đáp.

- Ta nhận ủy thác của người, tới nơi này giám thị tình thế phát triển của Ma Giáo, đoạn thời gian trước Ma Giáo bí mật khởi động Ma Giáo đại hội mấy chục năm không tổ chức, triệu tập đệ tử Ma Giáo trong thiên hạ về tổng đàn, ta đến xem là chuyện gì xảy ra, có cái bóng của U Ảnh Lâu hay không.

Tổ An có chút mộng, sao bỗng nhiên nữ nhân này lại hỏi gì đáp nấy?

Thế giới này rất nhiều nữ tử sẽ thuận theo nam tử thứ nhất được thân thể các nàng, nhưng mình rõ ràng không làm gì nàng nha.

Bất quá vẫn hỏi thăm.

- Được người nào nhờ?

Trương Tử Đồng đáp.

- Một người có ân với ta.

Tổ An nghĩ thầm chẳng lẽ cũng là tổ chức kia?

Tiếp xuống hắn lại hỏi thân phận đối phương mấy lần, kết quả Trương Tử Đồng mím môi lắc đầu.

- Cái khác ta đều có thể nói cho ngươi, duy chỉ có cái này không được.

Tổ An thấy thế cũng không bắt buộc, tiếp tục chữa thương cho nàng.

Rất nhanh Trương Tử Đồng rốt cục không khắc chế được, rên rỉ kêu lên.

Lại qua một lúc, Tổ An đứng dậy. - Được rồi, độc trong cơ thể ngươi bị thanh lý bảy tám phần, còn lại chính ngươi có thể áp chế, nghỉ ngơi một hai ngày sẽ hoàn toàn biến mất.

- Cảm ơn!

Trương Tử Đồng đứng dậy chỉnh lý y phục, thân sắc có chút ngượng ngùng, vừa rồi mình rên rỉ như vậy quả thật có chút mất mặt.

- Nơi này quá nguy hiểm, không thích hợp ngươi, thừa dịp không có người phát hiện, sớm rời đi đi.

Sau khi Tổ An nói xong, xoay người rời đi, trong lòng suy nghĩ sau đó phải làm sao mới có thể tìm được sư đồ Vân Gian Nguyệt.

Nghe Phòng Bưu nói đại ca hắn sắp cưới Thu Hồng Lệ?

Nghĩ đến bên Âm Dương Đạo, cơ hội tiếp xúc Thiên Ma Tông càng nhiều hơn, ngược lại có thể trà trộn vào.

Chỉ bất quá Phòng Bưu mất tích, có thể sẽ gây nên Âm Dương Đạo đề cao cảnh giác, đả thảo kinh xà...

Mình ngược lại có thể ngụy trang thành Phòng Bưu trở về, nhưng đi ra một chuyến, người hầu bên cạnh hắn chết hết, rất dễ dàng gây nên hoài nghi.

Đúng lúc này, hắn dừng chân, cau mày nhìn Trương Tử Đồng ở sau lưng.

- Ngươi một mực đi theo ta làm gì?

- Ta có gì có thể giúp ngài không?

Trương Tử Đồng do dự một chút, lấy dũng khí nhìn hắn.

- Thập Nhất đại nhân?

Đồng tử của Tổ An co rụt lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng.

Thần sắc của Trương Tử Đồng có chút phức tạp. - Ở trấn nhỏ lần thứ nhất nhìn thấy ngươi, đã cảm thấy trên người ngươi có cảm giác quen thuộc, vừa rồi phát sinh sự tình, rốt cục để cho ta xác thực. Lúc trước Thập Nhất đại nhân cũng bức độc cho ta, cảm giác giống vừa rồi như đúc. Nghĩ đến Thập Nhất đại nhân mỗi ngày phải xử lý quá nhiều sự tình, cho nên xem nhẹ chỉ tiết này.

Tổ An trầm mặc, trong khoảng thời gian này phát sinh sự tình đúng là quá nhiều, mình quả thật quên chút chuyện nhỏ kia, không nghĩ tới nàng nhớ rõ ràng như thế.

Trong lúc nhất thời hắn có chút khó khăn, không biết nên xử lý nữ nhân này như thế nào.

Nàng thuộc trận doanh còn không rõ ràng, thả nàng rời đi cũng không ổn.

Nhưng diệt khẩu mà nói, lại không phù hợp tính cách của hắn.

Lúc này Trương Tử Đồng còn nói thêm.

- Thập Nhất đại nhân không cần khó xử, ngài ân trọng như núi với ta, ta sẽ không làm sự tình bất lợi cho ngươi.

Tổ An mặt lạnh.

- Đầu ngươi là bã đậu sao, lại thích tự cho là thông minh, có chút tình huống, đoán được cũng không nên nói ra, vạn nhất ta thật muốn giết ngươi diệt khẩu làm sao bây giờ?
Bình Luận (0)
Comment