- Trận quyết đấu kia, các ngươi không nhìn thấy?
Kinh Ly chán nản lắc đầu.
- Vì công bằng, song phương ước định không mang theo thủ hạ, bây giờ nghĩ lại, cha ta giữ lời hứa, nhưng đối phương chưa hẳn.
Tổ An không quan tâm nội bộ bọn hắn đấu tranh, mà trực tiếp hỏi.
- U Ảnh Lâu Chủ tên là gì?
Triều đình tra lâu như vậy một mực không tra được, nhưng nếu hắn là tiểu sư đệ của phụ
- Tư Siêu!
Trong mắt Kinh Ly tràn ngập cừu hận khắc cốt ghi tâm.
- Tư Siêu?
Tổ An nhíu mày, không có chút ấn tượng nào với danh tự này, những cao thủ nổi danh trên đời kia, giống như cũng không có ai tên như thế.
Có điều hắn nghĩ lại, thân là vương giả sát thủ, U Ảnh Lâu Chủ chắc chắn sẽ không dùng tên thật, mình chưa từng nghe qua cái tên này cũng bình thường.
Thật vất vả được manh mối, kết quả lại đứt đoạn?
Bỗng nhiên hắn nghĩ tới kiếp trước trong phim tra án, trong lòng hơi động, mở miệng hỏi.
- Dáng dấp của U Ảnh Lâu Chủ như thế nào? Ngươi cụ thể miêu tả một chút.
Vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy trắng và bút vẽ, lúc trước vì học Dịch Dung Thuật, hắn được Ngọc Yên La tự mình chỉ điểm, kỹ năng vẽ đã đăng đường nhập thất.
Kinh Ly sững sờ, dù trong lòng có chút hoài nghi, nhưng vẫn miêu tả lại.
Căn cứ hắn miêu tả, Tổ An rồng bay phượng múa, rất nhanh một khuôn mặt người xuất hiện trên giấy.
Gương mặt này cực kỳ phổ thông, thuộc về loại ném trong đám người sẽ không xem lần thứ hai, trời sinh làm thích khách.
Kinh Ly có chút do dự.
- Ta cũng không biết đúng hay không, năm đó ta còn nhỏ, Tư Siêu lại quái gở rất ít lộ diện, nhiều năm như vậy, ta sợ nhớ lầm.
Tổ An lại nhìn chằm chằm bức họa, bởi vì hắn cảm thấy người này quen mắt.
Hắn dám khẳng định mình gặp qua người này, nhưng đến cùng là ai lại thủy chung nghĩ không ra.
Phải biết lấy tu vi của hắn hiện tại, nhìn qua là sẽ không quên, nhưng vì sao nhận không ra?
Người này rõ ràng không biết, nhưng tại sao lại nhìn quen mắt?
- Tiền bối là người Tiêu Dao Đạo?
Kinh Ly hỏi dò, trên dưới Ma giáo, chỉ có Tiêu Dao Đạo tinh thông hội họa nhất.
Có điều hắn lập tức phủ định suy đoán này của mình, lúc nào Tiêu Dao Đạo xuất hiện cao thủ như thế, nếu thật là người Tiêu Dao Đạo, Ma giáo đã sớm là thiên hạ của Tiêu Dao Đạo.
Vừa rồi người này bày ra thực lực, thậm chí còn lợi hại hơn phụ thân hắn năm đó, không đúng, toàn bộ Ma giáo ba tông lục đạo, tựa hồ không ai có thể sánh vai.
Tổ An không trả lời, trịnh trọng thu lại bức họa này.
- Cho nên vừa rồi ngươi cố ý giả mạo thích khách U Ảnh Lâu, là muốn kích động mâu thuẫn giữa Ma giáo và U Ảnh Lâu?
- Không sao.
Kinh Ly buồn bã cười nói.
- Tuy những năm này ta một mực chăm học khổ luyện, cũng coi như có không ít kỳ ngộ, nhưng ta rất rõ ràng, thực lực của ta cách U Ảnh Lâu Chủ rất lớn, huống chi dưới trướng hắn cao thủ như mây, căn bản không phải ta có thể đối kháng, chỉ có thể ra hạ sách này.
- Còn rất thông minh.
Tổ An khen ngợi, sau đó dò hỏi.
- Gần đây ngươi ở trong tổng đàn Ma giáo, có biết tung tích của giáo chủ Vân Gian Nguyệt không?
- Vân giáo chủ?
Kinh Ly mờ mịt, lắc đầu nói.
- Nàng như thần long thấy đầu không thấy đuôi, ta tự nhiên không gặp được nàng, hơn nữa trong khoảng thời gian này ta nhiều lần nhằm vào U Ảnh Lâu, tựa hồ bên kia cũng phái người điều tra khắp nơi, ngày thường ta đều ẩn nấp ở trong phòng, rất ít đi ra ngoài.
Trong lòng Tổ An hơi động, trước đó nghe Phòng Bưu, Phòng Hổ nói có người thần bí đến tìm Âm Dương Tôn Giả thương nghị chuyện gì đó, những người kia tựa hồ là đệ tử U Ảnh Lâu.
Lúc trước vốn cho rằng bọn họ nhằm vào sư đồ Vân Gian Nguyệt, hiện tại xem ra, có khả năng là nhằm vào tiểu tử này.
Sau đó hắn nói cho đối phương biết tình báo này, cuối cùngdặn dò.
- Ngươi cẩn thận Âm Dương Đạo Nhân một chút.
Vừa dứt lời, liền phiêu nhiên đi xa.
Một thiếu niên quyết chí tìm U Ảnh Lâu phiền phức như vậy, giữ lấy nói không chừng ngày sau còn có tác dụng.
Kinh Ly giật mình, hắn phát giác huyệt đạo trên người đã giải, không nghĩ đến đối phương sẽ dễ dàng buông tha mình như vậy.
Hơn nữa rời đi như thế nào, hắn ở trước mặt cũng không thấy rõ.
- Thật là thần nhân!
Nghĩ tới đây, tinh thần hắn không khỏi chấn động, càng có lòng tin báo thù.
U Ảnh Lâu có địch nhân thâm bất khả trắc như thế, mình cũng không phải một mình tác chiến.
Nơi xa tựa hồ có người đi về bên này, hắn kéo vành nón xuống, nhanh chóng biến mất ở trong bóng tối.
...
Lại nói trong đại điện Âm Dương Đạo, khắp nơi giăng đèn kết hoa, nhân vật trọng yếu của ba tông lục đạo, cơ bản đều chạy đến.
Mà thân là chủ nhân nơi đây, Âm Dương Tôn Giả và tân lang Phòng Long đứng ở cửa chính nghênh đón mọi người lui tới.