Thấy thần sắc của thiếu niên này kinh hãi, Tổ An cười cười, rất tùy ý ngồi ở trên tảng đá bên cạnh.
- Ngươi tên là gì?
Thiếu niên kia đóng chặt bờ môi, không muốn mở miệng.
- Loại vấn đề này cũng không trả lời, có tin ta đưa ngươi đến Âm Dương Đạo hay không, người bên kia không chỉ thích mỹ nhân, cũng cảm thấy hứng thú với thiếu niên mi thanh mục tú như ngươi.
Tổ An cười lạnh nói.
- Ngươi!
Thiếu niên biến sắc, hắn không sợ nghiêm hình tra tấn, nhưng loại sự tình này, suy nghĩ một chút cũng buồn nôn.
- Tu vi của các hạ cao như thế, sao lại làm ra loại sự tình tự hạ thân phận này.
Đến từ Kinh Ly, điểm nộ khí +110 +110 +110...
- Kinh Ly đúng không.
Tổ An cười cười, hắn chính là muốn chọc tức đối phương.
- Ai nói tu vi cao nhất định phải giảng quy củ?
Thiếu niên biến sắc.
- Sao ngươi biết tên ta?
- Ta luôn có biện pháp của mình.
Thần sắc Tổ An bình tĩnh.
- Hiện tại có thể nói cho ta, ngươi ở U Ảnh Lâu giữ chức gì, lấy tu vi của ngươi bây giờ, nghĩ đến không phải là một tên lính quèn.
Thần sắc thiếu niên biến ảo, cuối cùng thủy chung ngậm miệng.
Tổ An khẽ nhíu mày.
- Ta kiên nhẫn là có hạn, ta có phương pháp khác biết hết thảy của ngươi, chỉ bất quá này cần phế bỏ tu vi của ngươi, nghĩ đến ngươi tuyệt đối không nguyện ý nhìn thấy một màn kia.
Sau đó vận chuyển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết chậm rãi tới gần.
Cảm nhận được cảm giác áp bách khủng bố kia, thiếu niên biến sắc, hiển nhiên phát giác được đối phương không phải nói ngoa lừa gạt hắn.
Hắn hít sâu một hơi.
- Ta không phải người U Ảnh Lâu.
- Đến thời điểm này còn ngụy biện?
Tổ An hừ một tiếng.
- Tất cả mọi người nhìn ra được ngươi đến từ U Ảnh Lâu.
- Kia chính là hiệu quả ta muốn.
Kinh Ly đáp.
Trong lòng Tổ An hơi động, có chút suy đoán.
- Nói tiếp.
Ánh mắt Kinh Ly phức tạp liếc hắn.
- Ta nói, ngươi sẽ bỏ qua cho ta?
- Thân là thích khách, ngươi không nên hỏi vấn đề ấu trĩ như thế.
Tổ An cười cười.
Kinh Ly thở dài.
- Nếu đối mặt người khác, ta tự nhiên sẽ không hỏi, bất quá các hạ tu vi cao tuyệt, ta tin tưởng ngươi tuyệt đối không phải người nói không giữ lời.
- Không cần cho ta thẻ người tốt, trước tiên nói nghe xem.
Thấy hắn không hứa hẹn, Kinh Ly ngược lại buông lỏng một hơi.
- Bởi vì ta và U Ảnh Lâu có thâm cừu đại hận, cần tìm hắn báo thù!
- Ồ?
Lần này đến phiên Tổ An ngoài ý muốn, tạm thời bỏ đi dự định phế đối phương.
- Ngươi và U Ảnh Lâu có thù gì?
Kinh Ly hít sâu một hơi, trong mắt lóe ra quang mang cừu hận.
- Năm đó cha ta là Tông chủ Liệt Thiên Tông, mà U Ảnh Lâu Chủ là tiểu sư đệ của cha ta, thời điểm đó, hắn thường xuyên bị đệ tử trong môn khi dễ, mỗi lần đều là cha ta giúp hắn. Nhưng sau cùng đối phương lại lợi dụng cha ta, từ trong môn trộm lấy một số lớn công pháp bí tịch, từ đó tự lập môn hộ, thành lập U Ảnh Lâu.
- Lúc đó cha ta bởi vì chuyện này bị phạt diện bích hối lỗi 10 năm, sau cùng lão tông chủ qua đời, truyền tông chủ vị cho cha ta, nhắc nhở hắn nhất định phải thay Liệt Thiên Tông thanh lý môn hộ.
- Khi đó cha ta mới biết những năm này Liệt Thiên Tông mấy lần vây quét U Ảnh Lâu đều thất bại, có thể nói hao binh tổn tướng nghiêm trọng, dẫn đến môn phái nhân tâm lưu động, không ít cao thủ ngược lại bị U Ảnh Lâu lôi kéo, này lên kia xuống, Liệt Thiên Tông càng ngày càng yếu, ngược lại U Ảnh Lâu càng ngày càng mạnh.
- Năm đó cha ta vì ngăn ngừa hai phái tranh chấp sinh linh đồ thán, vì vậy quyết định so đấu với đối phương đến định ra tiền đồ của hai phái, kết quả trận quyết đấu kia hắn không trở về nữa, từ nay về sau Liệt Thiên Tông triệt để sụp đổ.
Hắn cũng đang đánh bạc, người này đã truy tra U Ảnh Lâu, hiển nhiên không phải người U Ảnh Lâu.
Địch nhân của địch nhân có khả năng chính là bằng hữu.
Đương nhiên nếu đổi thành người khác, hắn không có khả năng nói thẳng ra, nhưng người trước mắt này tu vi quá cao, cao đến để hắn khó mà dâng lên suy nghĩ phản kháng.
Sau khi Tổ An nghe xong hơi kinh ngạc, không nghĩ đến còn có cố sự như thế.
- Công bình quyết đấu thua, cũng không trách được U Ảnh Lâu Chủ nha.
- Mấu chốt là trận quyết đấu kia không công bằng!
Thần sắc Kinh Ly kích động nói.
- Phải biết năm đó cha ta được công nhận là thiên tư đệ nhất Liệt Thiên Tông, mà U Ảnh Lâu Chủ nổi danh củi mục, một số công pháp hắn tu luyện là cha ta cầm tay dạy, dạng người như vậy làm sao có khả năng thắng được cha ta, lại nói, bằng vào tu vi của cha ta lúc đó, coi như thua, cũng không đến mức ngay cả tính mạng cũng không giữ nổi, hiển nhiên trận quyết đấu kia đối phương đã dùng thủ đoạn bỉ ổi!
- Tuy lúc đó U Ảnh Lâu tăng nhanh, nhưng nội tình của Liệt Thiên Tông càng sâu, song phương hươu chết vào tay ai còn chưa biết được, kết quả bởi vì cha ta ngoài ý muốn qua đời, mới khiến cho Liệt Thiên Tông sụp đổ.
Tổ An trầm giọng nói.