Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3778 - Chương 3778: Mạnh Yếu Cách Xa (2)

Chương 3778: Mạnh yếu cách xa (2) Chương 3778: Mạnh yếu cách xa (2)

Lời này của Vân giáo chủ có ý gì, tựa hồ nói Phó giáo chủ âm mưu phản loạn?

Trước đó Phó giáo chủ một mực nói Vân giáo chủ cần bế quan tu luyện, cho nên không cách nào lộ diện liền đáng giá nghiền ngẫm.

Tiêu Dao Tôn Giả và Thiên Địa Tôn Giả liếc nhau, đều nhìn ra ý cười trên khóe miệng của đối phương.

Trước đó hai người phát giác được có chút không đúng, thế nhưng lại không có bất kỳ chứng cớ nào, vì vậy dung túng đệ tử mình, gợi ý đệ tử nghĩ biện pháp phá hư hôn lễ lần này.

Vốn bọn họ cũng chỉ không muốn Thiên Ma Tông và Âm Dương Đạo triệt để liên hợp, đè ép không gian sinh tồn của mình, không nghĩ đến bây giờ đưa đến hiệu quả tốt như vậy.

Bây giờ không chỉ hôn nhân ngâm nước nóng, hơn nữa Vân Gian Nguyệt xuất hiện, cùng Lô Tán Nguyên chỉ sợ đã định trước có một trận long tranh hổ đấu.

Lô Tán Nguyên cười ha ha.

- Tính sổ sách với ta? Chỉ sợ sư tỷ còn không rõ ràng tình thế bây giờ.

Theo hắn vẫy tay, vô số binh lính nối đuôi nhau tràn vào, vây quanh mọi người ở trung tâm, đồng thời vô số cung tiễn thủ hiện thân ở trên tường viện, mũi tên nhắm ngay mỗi người.

Đây đều là Phá Giáp Tiễn, bên trên lóe ra phù văn màu xanh lam, chuyên phá nguyên tố hộ tráo của người tu hành.

Giữa sân không ít người biến sắc, có trưởng lão nhịn không được hỏi thăm.

- Lô giáo chủ, ngươi có ý gì?

- Có ý gì?

Lô Tán Nguyên ngạo nghễ nói.

- Đương nhiên là thuận ta thì sống nghịch ta thì chết!

Lời vừa nói ra, tóc dài của hắn không gió mà bay, phảng phất như có máy quạt gió thổi ở dưới chân hắn, áo bào cũng bay lên.

Chỉ bất quá đối với mọi người Ma giáo mà nói lại biến sắc, cái uy áp khủng bố này, mọi người trong lúc nhất thời kinh hồn bạt vía, căn bản lên không nổi suy nghĩ phản kháng, dường như một ngón tay của đối phương cũng có thể giết chết mình.

- Cái này... Cái này là uy áp Địa Tiên?

Thiên Địa Tôn Giả nghẹn họng nhìn trân trối.

- Không, có chút không đúng, giống như không phải Địa Tiên, mà là mượn nhờ ngoại lực gì mới đạt tới uy thế như vậy.

Tiêu Dao Tôn Giả lẩm bẩm.

- Có khác nhau sao?

Thiên Địa Tôn Giả trợn mắt.

Tiêu Dao Tôn Giả đắng chát cười một tiếng, xác thực như thế, mặc kệ đối phương là Địa Tiên chân chính, hay nửa bước Địa Tiên, đều không phải là bọn họ có thể chống đỡ được.

Thu Hồng Lệ trực diện cỗ uy áp kia, sắc mặt tái nhợt, thậm chí ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn, lúc này một bàn tay ấm áp nắm chặt nàng, nàng nhất thời cảm thấy toàn thân áp lực nhẹ đi.

- A Tổ thật là càng ngày càng lợi hại, bất quá như vậy làm người ta áp lực thật lớn.

Nàng nhìn về phía Tổ An, ánh mắt tràn ngập yêu thương.

Tổ An nhìn những binh lính ở xung quanh, ánh mắt rơi vào trên người Lô Tán Nguyên.

- Đây chính là chỗ dựa của ngươi?

Lô Tán Nguyên nghi ngờ liếc hắn.

- Nói thật, ngươi còn có thể bình tĩnh như vậy, ta rất bất ngờ, có phải ngươi còn cho rằng mình vẫn là giáo chủ được nhiều người ủng hộ? Trong phương viên trăm dặm xung quanh tổng đàn, tất cả lực lượng tử trung ngươi đều đã bị ta phái người diệt sạch, hiện tại ngươi một người cô đơn, còn có thể dựa vào cái gì?

Tổ An mỉm cười, nắm tay Thu Hồng Lệ ở bên cạnh.

- Ai nói ta cô đơn? Ta còn có nàng nha.

Tim Thu Hồng Lệ đập bịch bịch, A Tổ thật sự là, ở trước mặt nhiều người như vậy còn không quên ân ái, làm người ta ngịa ngùng.

Mấu chốt là hắn còn dùng hình dạng của sư phụ, quá xấu hổ.

Lúc này Lô Tán Nguyên cũng cau mày, hai nữ nhân này nói là sư đồ, sao nhìn giống tình nhân thế?

Khó trách nhiều năm như vậy Thu Hồng Lệ một mực không ưa nam đệ tử trong giáo, nguyên lai là như vậy.

Có điều rất nhanh hắn lấy lại tinh thần.

- Hừ, hiện tại cho chư vị một cơ hội, nguyện ý quy thuận bổn tọa, đến bên bổn tọa, muốn đi theo Vân Gian Nguyệt, đến bên nàng.

Vừa nói, ánh mắt vừa như điện liếc nhìn bốn phía.

Giữa sân không ít người bị ánh mắt của hắn chấn nhiếp, căn bản không dám đối mặt.

Trong lúc nhất thời quan sát lẫn nhau, xì xào bàn tán, khó có thể quyết định.

Dù sao xưa nay uy vọng của Vân Gian Nguyệt rất cao, gọi giáo chủ nhiều năm như vậy, lúc này phản bội, mọi người có chút không được tự nhiên.

Lô Tán Nguyên lạnh lùng nói.

- Cho các ngươi mười hô hấp quyết định, mười... chín... tám...

Cái đếm ngược này giống như bùa đòi mạng, lập tức có người vội vàng vọt đến bên hắn.

Tình thế trước mắt quá rõ ràng, ngày thường uy vọng của Lô Tán Nguyên không thua Vân Gian Nguyệt, bây giờ lại đến có chuẩn bị, xung quanh toàn là người của hắn, nghe hắn nói, phân đà phương viên trăm dặm bị hắn giải quyết, như vậy thắng bại đã định.

Có đi đầu, người khác rất nhanh liền đến sau lưng Lô Tán Nguyên.

Một đám người vốn rất lớn, sau cùng chỉ còn lại một bộ phận rất nhỏ còn đứng tại chỗ do dự.

Lúc này ánh mắt của Lô Tán Nguyên rơi ở trên người Thiên Địa Tôn Giả và Tiêu Dao Tôn Giả.

Bình Luận (0)
Comment