Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3798 - Chương 3798: Bí Mật Phủ Bụi

Chương 3798: Bí mật phủ bụi Chương 3798: Bí mật phủ bụi

- Trong thiên hạ, có người nào mà Tú Y Sứ Giả tìm không thấy?

- Trước đó không phải các ngươi không tìm được Cừu Trì sao?

- Những sự tình kia về Ma Giáo quản, bây giờ Giáo chủ Ma Giáo là bằng hữu của ngươi, hoàn toàn có thể để nàng giúp ngươi tìm.

- ...

- Thế nào, ta nói sai sao?

- Đi xa một chút, ta muốn yên tĩnh.

- Hai người trọng yếu kia khẳng định là nữ nhân a, không nghĩ tới thân phận như đại nhân cũng sẽ bị tình vây khốn, không biết đến cùng là nữ tử như thế nào, mới được đại nhân ưu ái. Ân, ta trở về viết một quyển sách tên “Tình yêu giấu kín của Đại thống lĩnh Tú Y Sứ Giả cùng Giáo chủ Ma Giáo”, đại nhân cảm thấy thế nào?

Tổ An quay đầu, trong mắt hiện ra lãnh ý.

Nhìn phản ứng của hắn, Trương Tử Đồng giật mình, có chút lúng túng khoát tay.

- Ta nói lung tung, đại nhân đừng coi là thật.

Đồng thời trong lòng cuồng loạn, vừa rồi chỉ là đùa đại nhân một chút, dù sao bất luận nhìn thế nào, đây cũng là tình huống khó nhất.

Nhưng nhìn phản ứng của đại nhân, tựa hồ mình đoán được cách chân tướng không xa!

Xong xong, sao nhiều chuyện như thế, nếu bị đại nhân diệt khẩu, ta chết chắc, ô ô...

Thấy nàng cong thân thể, khẩn trương như mèo xù lông, Tổ An lạnh lùng nói.

- Về sau đừng nói lung tung, bằng không chết cũng không biết chết như thế nào.

- Vâng vâng vâng.

Trương Tử Đồng gật đầu như gà mổ thóc, nhưng trong lòng cực kỳ mừng rỡ, đại nhân thật tốt với ta, vậy mà không nỡ diệt khẩu.

Đúng lúc này, bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.

- Người nào?

Trương Tử Đồng vội vàng hỏi.

- Ta.

Bên ngoài truyền đến thanh âm của Vân Gian Nguyệt.

Trương Tử Đồng nhất thời lộ ra thần sắc bát quái, bất quá nghĩ đến vừa rồi mình xém chút “mất mạng”, chỉ có thể cố nén khóe môi giương lên.

Tổ An mở cửa phòng.

- Sao ngươi lại tới?

Vân Gian Nguyệt không để ý tới hắn, ngược lại đảo qua Trương Tử Đồng, thấy hai người y phục chỉnh tề, lúc này mới hài lòng gật đầu.

- Có chút phát hiện, liền tới nói cho ngươi.

Tổ An quay đầu nhìn Trương Tử Đồng, sau đó mới đóng cửa phòng, đến trong sân hỏi thăm.

- Phát hiện gì?

Vân Gian Nguyệt phất tay, trong lòng bàn tay hiện lên một đạo kim quang.

- Đây là từ trong bảo khố của Lô Tán Nguyên tìm được, tên Huyền Quang Kim Thiền, nghe nói hiện tại ngươi thường xuyên luyện khí, nghĩ đến hẳn hữu dụng.

Tổ An mừng rỡ, cầm Kim Thiền yêu thích không buông tay.

- Nào chỉ hữu dụng, quả thực là đưa than khi có tuyết!

Tài liệu mấu chốt nhất để Muội Hỉ đột phá Tông Sư chính là cái này, lần này hắn đến Cừu Trì trừ cứu Vân Gian Nguyệt, Thu Hồng Lệ sư, chính là tìm cái này, không nghĩ đến tự nhiên chui tới cửa.

Trên mặt Vân Gian Nguyệt cũng hiện ra ý mừng, đưa một chiếc nhẫn cho hắn.

- Đây là nhẫn trữ vật của Lô Tán Nguyên, cũng giao cho ngươi.

Tổ An giật mình.

- Thứ này ngươi giữ là được.

Vân Gian Nguyệt lắc đầu.

- Lô Tán Nguyên vốn là ngươi đánh bại, nói đến ta còn phải cảm tạ ngươi, những thứ này vốn là của ngươi, nếu ngươi từ chối nữa, có phải ngại ít, ám chỉ ta thêm lễ vật hay không.

Nghe nàng nói như vậy, Tổ An không có ý tứ chối từ.

- Vậy thì cám ơn ngươi.

Đồng thời trong lòng cổ quái, chẳng lẽ mình thật là trời sinh ăn bám?

Bích Linh Lung bao dưỡng hắn, Liễu Ngưng bao dưỡng hắn, hiện tại ngay cả Vân Gian Nguyệt cũng bao dưỡng hắn?

Thấy hắn nhận, trên mặt Vân Gian Nguyệt cũng hiện ra ý cười nhàn nhạt.

- Nghỉ ngơi thật tốt, ta đi về trước.

Nhìn bóng lưng uyển chuyển của nàng, trong lòng Tổ An hơi động.

- Thương thế của ngươi đỡ chưa?

Thân hình Vân Gian Nguyệt run lên, nhỏ giọng nói.

- Làm sao tốt nhanh như vậy.

Tổ An đề nghị.

- Có cần ta giúp ngươi khơi thông hay không?

Đáp lại hắn là một trận trầm mặc, thời điểm hắn có chút hối hận, Vân Gian Nguyệt lại khẽ mở môi son, lấy thanh âm bé không thể nghe nói.

- Được.

Nói xong giống như thẹn thùng vội vàng rời đi, chỉ để lại mùi hương nhấp nhô trong không khí.

Tổ An hơi kinh ngạc, sau đó mừng rỡ theo sau.

Nhìn hai người một trước một sau rời đi, Trương Tử Đồng đang ở trong phòng vụng trộm xem xét xì một miệng.

- Phi, gian phu dâm phụ!

Lại nói Vân Gian Nguyệt, sau khi trở lại biệt viện của mình, phát giác được nam tử đi theo sau lưng, nàng xụ mặt nói.

- Ngươi tới đây làm gì?

- Giúp ngươi khơi thông kinh mạch nha.

Tổ An nghiêm trang đáp.

Vân Gian Nguyệt cắn môi.

- Trước đó ngươi rõ ràng đã chữa tốt.

- Lúc ấy thời gian vội vàng, còn có vài chỗ chưa khắc phục hậu quả tốt.

Tổ An phản ứng cũng nhanh.

Vân Gian Nguyệt muốn nói lại thôi, cuối cùng không có trả lời, trực tiếp quay người vào nhà, bất quá không có khóa trái cửa phòng.

- Ta cảm thấy như vậy có chút xin lỗi Hồng Lệ.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

-

- Hiện tại chỉ là vì chữa thương cho ngươi, như vậy ngươi mới có thể mau chóng phục hồi như cũ, mới có thể đi tìm nàng.

Bình Luận (0)
Comment