Hắn một đường truy tung vài trăm dặm, ven đường thi triển Ngọc Tông tìm kiếm, đáng tiếc chân trời mờ mịt, cái gì cũng không tìm được.
Hắn rõ ràng đối phương tận lực trốn tránh mình, không thể không về Cừu Trì trước lại nói.
Tổng đàn Ma Giáo, trong Thánh Điện, Vân Gian Nguyệt không yên lòng xử trí các loại giáo vụ.
Trước đó trị thương, Tổ An đã đại khái nói sự tình hôm nay một lần, nàng vốn còn thổn thức kiêu hùng như Lô Tán Nguyên lại rơi vào kết quả như vậy, đồng thời biết Tổ An giả mạo mình trấn áp toàn trường, thì có cảm giác thoải mái không hiểu, thậm chí còn quấn lấy đối phương, bảo biến thành hình dạng nữ nhân lần nữa cho nàng nhìn xem, đương nhiên yêu cầu “vô lễ” này bị từ chối thẳng thắn...
Nhưng phát sinh sự kiện vừa rồi, hết thảy đều tẻ nhạt vô vị.
Không thể không nói Hồng Lệ rất có năng lực, trước đó nàng xử lý tàn cục ngay ngắn rõ ràng, thậm chí ngay cả sau này điều tra như thế nào, phòng bị yêu ma ký sinh ra sao… cũng suy tính chu toàn, nàng chỉ cần thích hợp bổ sung một số chi tiết là được.
Bỗng nhiên trong lòng nàng hơi động, ra hiệu thủ hạ tiếp tục nghiên cứu phương án hành động, mình thì rời đi.
Mắt thấy trước đó “nàng” trấn áp toàn trường, trên dưới Ma Giáo ai dám nói một chữ không, thậm chí cảm thấy những việc vặt này không nên làm phiền nàng.
Mọi người cực kỳ nhiệt tình, khí thế ngất trời thảo luận.
Vân Gian Nguyệt chạy ra Thánh Điện, rất mau nhìn thấy chỉ có Tổ An, sắc mặt không khỏi đắng chát.
- Hồng Lệ đâu??
- Không tìm được.
Ngữ khí của Tổ An có chút trầm thấp nói.
Vân Gian Nguyệt thở dài.
- Vừa rồi ta cũng dẫn người đi tìm, nhưng không tìm được. Hồng Lệ rất quen thuộc Cừu Trì, nàng muốn trốn, không ai có thể tìm được, hơn nữa không có gì bất ngờ xảy ra, nàng đã rời Cừu Trì, trở lại trong thế giới hiện thực.
Tổ An cũng đoán như vậy, thế giới bên ngoài lớn như thế, đối phương lại cố ý trốn tránh, muốn tìm không khác nào mò kim đáy biển.
- Chờ ta an bài tốt sự vụ trong giáo, ta cùng ngươi đi tìm.
Vân Gian Nguyệt vừa nói xong lại lắc đầu.
- Không được, ta không thể đi cùng ngươi, đến thời điểm chúng ta chia ra tìm.
Tổ An sững sờ.
- Vì sao không được?
Vân Gian Nguyệt tức giận nguýt hắn một cái.
- Ngươi nghĩ xem, nếu Hồng Lệ nhìn thấy hai ta đi cùng nhau, ngươi cảm thấy nàng sẽ hiện thân gặp chúng ta.
Tổ An nghe vậy không khỏi trầm mặc.
Thấy bộ dáng tiều tụy của nàng, Tổ An nhịn không được nói.
- Ngươi trọng thương mới khỏi, trong một tháng không nên dùng nguyên khí, bằng không ta không nhất định còn có thể cứu được ngươi.
- Trong lòng ta biết rõ.
Vân Gian Nguyệt đáp.
Tổ An rõ ràng nàng dù sao cũng là Giáo chủ Ma Giáo uy danh hiển hách, nên không tiện khuyên nhiều.
Tựa hồ Vân Gian Nguyệt ý thức được ngữ khí của mình có chút cứng nhắc, lúc này nói.
- Tiểu tình nhân kia của ngươi, ta giúp ngươi mời đến tiểu viện sát vách, thời gian không còn sớm, ngươi nghỉ ngơi đi.
Tổ An không hiểu ra sao.
- Tiểu tình nhân gì.
- Cái đôi chân dài kia, địa phương chướng khí mù mịt như Âm Dương Đạo không thích hợp nữ tử.
Trong giọng nói của Vân Gian Nguyệt có chút tức giận, hết thảy đều do Phòng Trung Hạc, nếu không mình không đến mức bị động như vậy, cũng không biết hiện tại Hồng Lệ thế nào.
- Đây chẳng qua là Tú Y Sứ Giả cấp dưới.
Tổ An có chút im lặng.
- Tốt tốt tốt, cấp dưới thì cấp dưới.
Bây giờ Vân Gian Nguyệt không có hứng thú tranh luận chuyện này, tâm sự nặng nề rời đi.
Tổ An vốn muốn gọi nàng lại, nhưng tay đã giơ lên lại từ từ để xuống, phát sinh chuyện kia, không chỉ Hồng Lệ rời hắn mà đi, hắn còn ẩn ẩn cảm giác được Vân Gian Nguyệt cũng cách mình càng ngày càng xa.
Thời điểm hắn đeo mặt nạ trở lại tiểu viện của mình, Trương Tử Đồng sớm đã ở cửa phòng trông mòn con mắt.
- Đại nhân, ngươi và Vân Ma... Khụ khụ, Vân giáo chủ đến cùng là quan hệ gì?
Tổ An lạnh lùng nói.
- Thời điểm ngươi làm Tú Y Sứ Giả, không có người nói cho ngươi, biết càng nhiều bí mật, càng dễ dàng bị diệt khẩu sao?
Trương Tử Đồng le lưỡi.
- Vị Vân giáo chủ kia thật lợi hại, về sau ta mới từ trong miệng người khác nghe nói, nàng một người tùy tiện trấn áp cao thủ đỉnh phong trong giáo phản loạn, còn đánh bại yêu ma thế giới khác, thật là nữ trung hào kiệt, ta thật sùng bái nàng, một nữ nhân làm đến cấp độ như thế, mới không uổng kiếp này.
Tổ An.
- ...
Cũng không thể nói cho nàng nữ nhân kia là ta chứ?
- Tựa hồ tâm tình của đại nhân không tốt lắm?
Trương Tử Đồng rốt cục phát giác được hắn dị dạng.
Lúc này Tổ An bụng đầy tâm sự, nghe vậy thở dài.
- Hôm nay ta không cẩn thận mất một người rất trọng yếu, hơn nữa còn có thể lại mất một người khác.
Trương Tử Đồng nháy mắt.
- Lấy bản lĩnh của đại nhân bây giờ, tìm người kia trở về không phải được sao.
- Vạn nhất tìm không thấy thì sao?