- Phải thì thế nào, không phải thì thế nào, chẳng lẽ các ngươi sẽ khờ dại nghĩ, dùng những thứ này có thể áp chế ta báo đáp các ngươi?
Vân Gian Nguyệt cười lạnh, làm Giáo chủ Ma Giáo nhiều năm như vậy, nàng sớm nhìn quen sinh tử, càng không phải loại nữ sinh ngốc ngây thơ, làm sao có khả năng dễ dàng bị nắm như vậy.
- Không dám.
Vân Thọ thi lễ.
- Lần này tại hạ tới, chỉ muốn kể một ít việc cũ cho giáo chủ, tuyệt đối không dám có bất luận áp chế gì.
- Giáo chủ có biết lai lịch của Bắc Địa Vân gia chúng ta không?
Vân Gian Nguyệt nhíu mày.
- Không có hứng thú.
Vân Thọ không để ý nàng ngang ngược, tiếp tục nói.
- Thế nhân chỉ biết chúng ta là gia tộc hưng vượng ở Bắc Địa mấy trăm năm, lại có rất ít người biết, chúng ta là chi nhánh của Ma tộc.
Vân Gian Nguyệt rốt cục biến sắc, Vân gia là Ma tộc, như vậy nàng chẳng phải…
Thấy phản ứng của nàng, Vân Thọ rất hài lòng.
- Trong Yêu tộc, không nói Kim Ô hoàng tộc, Hải tộc ở đại hải xa xôi, liên hệ cùng Yêu tộc rất yếu. Còn lại Ma tộc, Kim Bằng, Khổng Tước, Tinh Linh, được xưng là tứ đại Vương tộc, ở trong Yêu tộc thân phận siêu nhiên.
- Mà trong Ma tộc lại phân bốn đại gia tộc, Vân gia, Tác Luân, Vinh gia, Ô gia, lấy Vân gia chúng ta thực lực vi tôn, vượt qua hai phần ba thời gian, thủ lĩnh Ma tộc đều xuất từ Vân gia.
- Năm đó Yêu tộc và Nhân tộc đại chiến, Yêu tộc bất hạnh bại trận, nhưng chúng ta thời thời khắc khắc nghĩ đến quay về chốn cũ, đoạt lại giang sơn bị Nhân tộc chiếm lĩnh, cho nên phái một số bộ hạ sớm ẩn núp vào biên cảnh Nhân tộc sinh sôi, mà Bắc Địa Vân gia cũng là hậu thủ của Ma tộc ở chỗ này.
Hắn nói những lịch sử gia tộc này, trên mặt cũng có chút tự hào.
Vân Gian Nguyệt giống như cười mà không phải cười.
- Làm sao, muốn ta phối hợp các ngươi nghênh đón Ma tộc lần nữa nhập chủ Trung Nguyên?
Lúc này nàng cũng dần dần từ trong khiếp sợ bình phục, cho dù có huyết mạch Ma tộc thì sao, qua bao nhiêu năm, đã sớm nhạt, những gia hỏa này lại vọng tưởng lấy chuyện đó đến áp chế ta, sẽ để bọn hắn chết cũng không biết chết như thế nào.
Vân Thọ lắc đầu.
- Hiện tại thời điểm chưa tới, không cần giáo chủ bốc lên phong hiểm lớn như vậy.
Vân Gian Nguyệt nhướng mày.
- Vậy ngươi tìm ta làm gì?
Vân Thọ đánh giá nàng, tựa hồ đang suy nghĩ mở miệng như thế nào.
- Chúng ta hi vọng giáo chủ có thể trợ giúp muội muội ngươi.
- Muội muội?
Vân Gian Nguyệt nhướng mày, giống như nghe được chuyện cười.
- Ta một đứa con hoang, từ đâu ra muội muội.
Vân Thọ thở dài.
- Trong lòng Vân giáo chủ có oán giận là nhân chi thường tình, năm đó cha ngươi yêu mến một nhân loại, sinh hạ ngươi, người trong tộc cảm thấy huyết mạch của ngươi không thuần túy, cho nên ngay từ đầu không coi trọng ngươi, mới đưa ngươi đến nơi nguy hiểm như Ma Giáo, kết quả không nghĩ tới ngươi có thể trưởng thành đến nước này. Lần trước ở Vương Đình Yêu tộc, lại có thể chi phối lựa chọn tân Yêu Hoàng.
Vân Gian Nguyệt biết hắn nói là lúc trước mình và Yến Tuyết Ngân cùng một chỗ trợ giúp Tổ An, một tay nâng nhi tử của Tiểu Yêu Hậu lên vị trí Yêu Hoàng.
Nói đến lúc trước cũng đánh qua quan hệ với người của Ma tộc, tựa hồ là tiểu cô nương tên Tác Luân quận chúa, nghĩ đến nàng không rõ ràng quan hệ giữa mình và Ma tộc.
- Còn mẫu thân của muội muội ngươi xuất thân quý tộc Ma tộc, lại càng dễ giác thức tỉnh lực lượng huyết mạch Vân gia, cho nên ngay từ đầu gia tộc càng xem trọng nàng, sau một phen vận hành, để cho nàng trở thành Ngô Vương Phi.
Vân Thọ nói.
- Ngô Vương Phi cũng không có gì không tốt, tốt hơn phản tặc bị triều đình truy nã như ta nhiều.
Thần sắc Vân Gian Nguyệt bình tĩnh.
Vân Thọ hơi kinh ngạc.
- Tựa hồ ngươi không kinh ngạc nàng là muội muội ngươi?
Vân Gian Nguyệt cười lạnh nói.
- Ta cũng không phải không điều tra qua, vị phụ thân thay lòng đổi dạ kia của ta, về sau lại cưới vợ sinh nữ, chỉ không nghĩ tới lại còn có tầng quan hệ Ma tộc này.
Vân Thọ thở dài.
- Bây giờ ngươi biết quan hệ của chúng ta và Ma tộc, thì hẳn rõ ràng nỗi khổ tâm của cha ngươi năm đó.
Vân Gian Nguyệt phất ống tay áo.
- Ta mặc kệ hắn có nỗi khổ cái gì, chỉ biết hắn thay lòng đổi dạ, cô phụ mẫu thân ta, dẫn đến mẫu thân ta buồn bực sầu não mà chết, may mắn hắn chết sớm, bằng không chỉ sợ ta còn muốn báo thù thay mẫu thân.
Vân Thọ nói.
- Năm đó cha ngươi cũng bởi vì sự tình mẹ ngươi mà canh cánh trong lòng, cho nên mới chết sớm như vậy.
Nghe đến đó, trên mặt Vân Gian Nguyệt không chút biểu tình.
Vân Thọ tiếp tục khuyên.
- Tuy Vân Vũ Tình và ngươi không phải một mẹ sinh ra, nhưng các ngươi có cùng một phụ thân, nếu các ngươi có thể cùng nhau trông coi, vậy thì không thể tốt hơn.
- Nàng đến cùng gặp gỡ sự tình gì?