Tiểu Yêu Hậu ở bên trong, Ngọc Yên La cũng ở bên trong, các nàng không sợ, mình lại bởi vì nguy hiểm làm con rùa đen rút đầu?
Lại nói, những năm này lần nào mình không du tẩu ở bên bờ sinh tử, sớm quen các loại nguy hiểm.
Còn bói toán tiên đoán gì đó, nếu quả thật chuẩn như vậy, vậy người căn bản không cần nỗ lực.
Lấy cảnh giới của hắn bây giờ, trong cõi u minh có thể cảm ngộ được, vận mệnh đã có thượng thiên an bài, cũng phải dựa vào mình nỗ lực, cả hai hợp lực, mới là vận mệnh cuối cùng.
Lúc này hắn không biết, theo suy nghĩ này của hắn hiện lên, quái bàn ở trong Lưu Ly Bảo Châu lại có biến hóa mới.
Hắc vụ nồng đậm nhạt đi mấy phần, sâu trong hắc vụ ẩn ẩn xuất hiện một tia bạch quang, đồ án khô lâu dần dần tán đi, đó là quẻ tượng khổ tận cam lai.
Lúc này Tổ An lấy ra một cái trận bàn, hai tay nhanh chóng bắt quyết, rất nhanh từng đạo thanh quang tản ra bốn phía.
Tuy hắn quyết định mạo hiểm đi vào, nhưng không phải mù quáng, mà sớm bố trí mấy chục trận pháp loại hình phòng ngự phòng ngừa vạn nhất.
Đi vào trong vầng sáng to lớn, lấy tu vi của Tổ An cũng có chút hoảng hốt.
Xung quanh dường như vô số thời gian và không gian đảo lộn, quang ảnh vặn vẹo, hơn nữa ngũ giác trở nên quái dị, tu vi càng cao, loại cảm giác vặn vẹo không bình thường kia càng rõ.
Phát giác được có sinh linh tiến vào, xung quanh bỗng nhiên nổi lên cuồng phong, cái này không phải gió bình thường, cách thật xa cũng có thể cảm giác được khí tức khủng bố, dường như trong chớp mắt thì có thể phá tận huyết nhục, sau đó nghiền xương thành tro.
Lúc này ngọc bội trong ngực Tổ An phát ra huỳnh quang, là vật vừa rồi Khổng Tước Minh Vương giao cho hắn, chuyên dùng để ứng phó không gian loạn lưu.
Quả nhiên, tựa hồ phát giác được ngọc bội trong ngực hắn, những không gian loạn lưu kia tản ra hai bên.
Cứ như vậy lại qua một đoạn thời gian, cảm giác trời đất quay cuồng truyền đến, Tổ An rơi xuống mặt đất, trước mắt không còn là loại vặn vẹo như trước đó.
Hắn đứng vững thân hình, đưa mắt nhìn bốn phía, không khỏi sững sờ.
Mới đầu hắn nghĩ trong Phong Ấn chi địa hẳn là loại địa phương máu và lửa xen lẫn, khắp nơi tường đổ, thậm chí còn có rất nhiều thi thể... nhưng phóng tầm mắt nhìn tới, không có một chút máu và lửa, ngược lại một mảnh trắng xóa sạch sẽ.
Khắp nơi đều là băng tuyết cùng gió lạnh, đưa mắt nhìn qua, không nhìn thấy tung tích sinh linh, ngay cả thực vật cũng không thấy, trừ tuyết thì chính là tuyết.
Mà lấy tu vi của hắn bây giờ, cũng ẩn ẩn cảm giác được thấu xương, có thể thấy nhiệt độ xung quanh thấp như thế nào.
Lúc này xung quanh lấp lóe thanh quang, trong lòng Tổ An hơi động, đây là trận pháp phòng ngự khí độc.
Tuy thân thể hắn miễn dịch bách độc, nhưng không có tất yếu lấy thân thử độc, cho nên sớm chuẩn bị trận pháp.
Bây giờ nhìn tình hình, trong không khí xung quanh ẩn chứa độc tố nhất định, tuy không phải loại kịch độc, nhưng một lúc sau, cũng sẽ ăn mòn toàn thân.
Nghĩ đến bọn người Tiểu Yêu Hậu tiến vào thế giới này đã có một đoạn thời gian, Tổ An càng lo lắng, những binh lính tu vi thấp kia, chỉ sợ đã độc tố quấn thân, lực chiến đấu không còn một nửa lúc đỉnh phong.
Đúng lúc này, một trận pháp phóng ra hào quang màu vàng đất, ngay sau đó vỡ vụn thành điểm điểm tinh quang.
Trong lòng Tổ An chấn động, trận pháp phòng ngự này lực phòng ngự không mạnh, nhưng nó có một công hiệu đặc biệt xuất sắc, chính là có thể ngăn cách bất luận vật vô hình gì tới gần trừ không khí.
Vừa rồi hắn còn bố trí rất nhiều trận pháp khu quỷ trừ tà, nếu loại quỷ vật vô hình kia tới gần, sẽ bị cảnh báo.
Lấy tu vi của hắn hiện tại, thực ra cũng không cần phòng ngự quá mạnh, dù sao trận pháp phòng ngự mạnh hơn cũng không bằng thân thể.
Nhưng đi tới một địa phương nguy hiểm chưa từng biết, lại thêm trước đây không lâu bói quẻ tượng đại hung, hắn không thể không đề phòng.
Những trận pháp cảnh báo này vừa vặn thích hợp hắn, miễn cho bị tồn tại quỷ dị đánh lén, cuối cùng lật thuyền trong mương.
Lúc này thần niệm của Tổ An đảo qua bốn phía, trong lòng hơi nghi hoặc, hắn rõ ràng không có cảm ứng được có địch nhân tới gần, vì sao những trận pháp này lại cảnh báo.
Hắn liên tiếp bố trí hơn mười trận pháp, rất nhanh những trận pháp kia bắt đầu phá nát, hiển nhiên là có tồn tại vô hình công kích.
Tổ An cười lạnh.
- Tìm được ngươi rồi!
Tay hắn nhấn một cái, toàn bộ mặt đất trực tiếp nứt toát, một lực hút khủng bố lôi kéo ra một bóng người.
Tổ An nhất thời sửng sốt, bởi vì trong tay hắn bắt lấy đồ chơi này, lại là người tuyết.
Giống như kiếp trước lúc tuyết rơi đắp người tuyết, mập mạp, không có cổ, tay chân rất ngắn.
Người tuyết kia bị bắt, biểu lộ nhất thời trở nên dữ tợn, giương nanh múa vuốt muốn công kích Tổ An.
Tổ An hừ lạnh, trên tay dùng lực, người tuyết kia trực tiếp nổ tung, hóa thành gió tuyết đầy trời.