Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3825 - Chương 3825: Quân Đội? Ta Cũng Có

Chương 3825: Quân đội? Ta cũng có Chương 3825: Quân đội? Ta cũng có

Những yêu ma kia không phải vội vàng giao chiến với quân đội của Nhị hoàng tử sao?

Phải biết phái Nhị hoàng tử trấn thủ Phong Ấn chi địa, quân đội dưới quyền của hắn rất cường đại, mượn nhờ địa lợi, cùng yêu ma bên này hẳn là lực lượng tương đương.

Hắn mang theo đại quân đánh vào, thời gian ngắn không đến mức phân ra thắng bại, yêu ma nào có dư lực đến tập kích đám người Tiểu Yêu Hậu?

Chẳng lẽ quân đội của Nhị hoàng tử đã toàn quân bị diệt?

Hoặc tồn tại lợi hại bên yêu ma thực lực đột nhiên tăng mạnh?

Nhưng vì sao bọn hắn không rời Phong Ấn chi địa ra ngoài??

Bỗng nhiên trong lòng hắn giật mình, chẳng lẽ bọn gia hỏa này cố ý, vây điểm đánh viện binh, cố ý thả quân đội Yêu tộc tiến vào?

Một đường suy nghĩ muôn vàn, bất tri bất giác đã tới một thành trì, nhìn ra được thành trì này hẳn là năm đó đại quân Yêu tộc vứt bỏ, lúc này lại bị Tiểu Kim Bằng Vương chiếm lĩnh làm trụ sở tạm thời.

Tổ An xa xa dò xét một phen, chỉ thấy những quân đội kia đóng quân tầng thứ rõ ràng, phòng ngự vô cùng lập thể, không khỏi âm thầm gật đầu, Tiểu Kim Bằng Vương này quả nhiên không hổ là một trong bốn đại danh tướng của Yêu tộc.

Lúc này quân đội phía dưới cũng phát giác được bọn họ tới gần, các loại Công Thành Nỗ, đại pháo đều nhắm ngay mấy người.

Lúc này Uông Cổ nói.

- Nhiếp Chính Vương, quận chúa, ta đi qua thông báo cho bọn hắn một tiếng.

Tổ An gật đầu, Uông Cổ vỗ cánh bay qua.

Lúc này Tác Luân Thi nói.

- Tổ đại ca, đến thời điểm chúng ta có thể mời Tiểu Kim Bằng Vương mang quân đội đi cứu Tiểu Yêu Hậu, như thế nắm chắc thành công sẽ càng lớn.

Tổ An nhìn thành trì phía dưới.

- Bọn họ chưa hẳn nguyện ý đi cứu.

Tác Luân Thi giật mình.

- Có ý gì?

Bỗng nhiên nghĩ đến trước đó đối phương nói kế sách phân binh của Tiểu Kim Bằng Vương rất cổ quái, chẳng lẽ...

Đúng lúc này, ánh mắt Tổ An ngưng tụ.

- Cẩn thận!

Nói xong ôm nàng tránh đi, gần như đồng thời, mấy chục mũi Công Thành Nỗ thô to bắn trúng vị trí vừa rồi của bọn họ.

Loại tên nỏ này có thể trực tiếp oanh sập tường thành, càng không nói đến thân thể máu thịt.

Khuôn mặt của Tác Luân Thi trắng bệch.

- Tiểu Kim Bằng Vương hắn điên rồi sao?

- Hắn không có điên, chỉ không muốn giả vờ nữa mà thôi.

Tổ An cười lạnh, nhìn về phía nam tử trẻ tuổi trong thành.

- Không hổ là Nhiếp Chính Vương, bắn lén cũng không thể gây tổn thương cho ngươi.

Tiểu Kim Bằng Vương khẽ cười nói, tuy thanh âm của hắn không lớn, nhưng ở trong gió tuyết đầy trời, lại có thể hiển thị rõ tu vi bất phàm.

- Vì sao?

Tổ An còn chưa lên tiếng, Tác Luân Thi lại phẫn nộ.

- Ngươi địa vị tôn sùng, nhà các ngươi càng đời đời hưởng hết vinh hoa phú quý, tại sao lại phản bội Tiểu Yêu Hậu, hại vô số đồng bào Yêu tộc chết thảm!

Trước đó nghe Tổ An phân tích, mặc dù nàng hoài nghi, nhưng mọi người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thân phận tương đương, cho nên rất tự nhiên thành bằng hữu, không tin Tiểu Kim Bằng Vương sẽ làm ra sự tình như thế.

- Vì cái gì?

Thần sắc của Tiểu Kim Bằng Vương lạnh lẽo.

- Lúc trước phụ vương ta tuyệt đối trung thành với Yêu tộc, sau cùng đổi lấy cái gì?

- Đơn giản là bị kiêng kị, bị Yêu Hoàng lấy lý do rất kỳ lạ giết chết, mấu chốt là chúng ta còn không thể tức giận, còn phải cảm tạ long ân.

Thần sắc của Tiểu Kim Bằng Vương kích động.

- Chúng ta là Kim Bằng tộc cao quý, không phải làm chó!

- Sự kiện này lão Yêu Hoàng xác thực làm có chút không đúng, nhưng hắn đã chết, có cừu hận gì cũng nên trôi qua, chỉ vì sự kiện này, ngươi lại phản bội Tiểu Yêu Hậu, phản bội các tộc? Những yêu ma kia chính là dị tộc, thật để chúng nó xâm lấn, ngươi còn có đường sống?

Tác Luân Thi không thể nào hiểu được.

- Ngươi biết cái gì.

Tiểu Kim Bằng Vương cười lạnh.

- Những cái kia gọi yêu ma, chúng ta gọi Yêu tộc, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy tên của chúng ta rất tiếp cận?

Tác Luân Thi giật mình.

- Ngươi có ý gì?

Tiểu Kim Bằng Vương đứng chắp tay, ánh mắt nhìn tinh không, tràn ngập vẻ hướng tới.

- Ta cũng là gần đây mới biết, Yêu tộc chúng ta và những yêu ma kia có cùng tổ tiên, chảy huyết mạch giống nhau.

Tổ An.

- ...

Tác Luân Thi.

- ...

- Ngươi điên hả, chúng ta làm sao có khả năng là đồng tộc với những gia hỏa buồn nôn kia.

Hiện tại nàng còn nhớ rõ không ít yêu ma toàn thân bốc lên chất nhầy, muốn bao nhiêu buồn nôn thì có bấy nhiêu buồn nôn, nếu bà con với chúng nó, vậy còn không bằng chết cho xong.

- Chúng ta tự nhiên không giống những yêu ma cấp thấp kia, chúng ta là huyết mạch cao cấp, Nhiếp Chính Vương hẳn gặp qua những yêu ma cao cấp, bọn họ đều là tồn tại cực kỳ cường đại.

Tiểu Kim Bằng Vương hưng phấn nói.

Tổ An lạnh nhạt nói.

- Ta gặp qua, bất quá đều là chút đồ vật hình thù kỳ quái, không thuận mắt bằng Yêu tộc các ngươi.

Bình Luận (0)
Comment