- Chúng ta cũng có bản thể, nếu là loại hình thái đó, nhân loại các ngươi đương nhiên sẽ không ưa thích.
Tiểu Kim Bằng Vương không còn phản ứng đến hắn, mà nhìn Tác Luân Thi.
- Tác Luân muội muội, chúng ta mới nên ở cùng một chỗ, gia nhập chúng ta đi, tương lai của chúng ta là tinh thần đại hải, thế giới nhỏ này lại tính được cái gì.
Ai biết Tác Luân Thi lại thở dài, lấy ra búa lớn của mình.
- Mấy ngàn dũng sĩ của ta bị ngươi hại chết, thù này không báo, ta làm sao có thể liên hợp với ngươi.
- Ngu xuẩn mất khôn, giết bọn hắn!
Thấy thần sắc nàng kiên quyết, Tiểu Kim Bằng Vương mất đi kiên nhẫn.
Tiện tay vung lên, quân đội trong thành dâng lên vô số thuật pháp, bắn về phía hai người.
Tổ An bắt lấy Tác Luân Thi, thân hình như điện, tránh thoát một đạo lại một đạo ánh sáng.
Chỉ bất quá phía dưới là quân đội, phát ra công kích quả thực không đếm hết.
Bốn phương tám hướng đều là công kích đủ loại kiểu dáng, né tránh bình thường, chiêu thức dụ địch, xem thấu sơ hở địch nhân… hoàn toàn không dùng được.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao tu sĩ rất khó chống lại quân đội chính quy.
Nhìn Tổ An tuy tốc độ cực nhanh, nhưng không ngăn nổi quân đội của mình công kích, để hắn nhiều lần không thể không lấy thân thể ngạnh kháng, trên mặt Tiểu Kim Bằng Vương lộ ra nụ cười.
- Tuy tu vi của Nhiếp Chính Vương ngươi cao, nhưng ở trước mặt một chi quân đội, lực lượng cá nhân vẫn quá nhỏ bé.
Bộ đội dưới trướng hắn đều là tinh nhuệ, huống chi mình thân là bốn đại danh tướng của Yêu tộc, chỉ huy thoả đáng để toàn bộ quân đội tiến công rất có cảm giác thứ tự, căn bản không cho đối phương bất cứ cơ hội nào, mài cũng có thể mài chết Tổ An.
Đối phương công kích mạnh hơn, nhưng bị hàng ngàn hàng vạn người chia sẻ, mỗi người tiếp nhận công kích đều ở trong phạm vi có thể tiếp nhận.
Những binh lính này đơn thể yếu hơn nữa, trải qua hàng ngàn hàng vạn lần phóng đại, cũng đủ để thương tổn đến bất kỳ cường giả nào.
Tác Luân Thi nỗ lực huy động búa lớn trong tay ngăn cản thuật pháp công kích, giúp Tổ An chia sẻ mấy phần áp lực.
- Tổ đại ca, ngươi không cần quản ta, ngươi thừa cơ rời đi, quân đội của hắn không có khả năng tùy thời xuất phát, ngươi tổng có thể tìm được thời cơ giết trở về.
- Ta không có thói quen vứt bỏ đồng đội.
Tổ An lạnh nhạt nói.
- Thế nhưng ở trước mặt loại quân đội này, lực lượng cá nhân có hạn.
Tác Luân Thi lo lắng, thân là cao tầng Ma tộc, nàng rõ ràng một chi quân đội đánh với tu sĩ có bao nhiêu ưu thế.
- Quân đội? Ta cũng có.
Tổ An cười cười.
Tác Luân Thi khẽ giật mình, lúc này nàng cảm giác được trên bầu trời xuất hiện từng đạo gợn sóng, sau đó một nhóm lớn chim sắt tạo hình cổ quái dần dần lộ ra thân hình.
Có chút thân chim bằng phẳng hình giọt nước, toàn thân đen nhánh, còn như chim ưng; có thân hình to lớn, toàn thân trắng như tuyết, giống như thiên nga...
- Những cái kia là cái gì?
Tiểu Kim Bằng Vương sững sờ, bất quá bản năng phát giác được những vật này nguy hiểm, vội vàng hạ lệnh quân đội dưới quyền kích trước những chim sắt kia.
Kết quả những chim sắt kia bay quá cao, cơ hồ ở trên không trung mấy vạn mét, hơn nữa từng con tốc độ cực nhanh, quân đội công kích rất khó đánh trúng tồn tại cao như vậy.
Đúng lúc này, những chim sắt kia như đẻ trứng, từng vật từ trong bụng bọn nó rơi ra, trực tiếp bay về phía quân đội của Tiểu Kim Bằng Vương.
Nghe những tiếng gió gào thét thê lương kia, không cần Tiểu Kim Bằng Vương hạ lệnh, quân đội của hắn tự động công kích.
Oanh!
Từng ánh lửa chướng mắt nở rộ ở trên không trung, sóng khí khủng bố bao phủ cả phế thành.
Mới đầu trận pháp phòng ngự của quân đội còn có thể chống đỡ xung kích, nhưng theo ném bom càng ngày càng nhiều, trận pháp của bọn họ không cách nào duy trì, xuất hiện vô số vết rách.
Sau cùng triệt để vỡ tan, cả thành trì biến thành hải dương hỏa diễm và sóng xung kích, quân đội của Tiểu Kim Bằng Vương không còn cách nào liên kết, tứ tán chạy trốn.
Tổ An nghĩ thầm B52 và Tu-160 liên hợp chiếu cố, những quân đội này làm sao gánh vác được.
Miệng của Tác Luân Thi há đến căn bản không đóng lại được, ánh mắt mỹ lệ chấn kinh, cái này đến cùng là cái gì, Tổ đại ca từ đâu gọi ra?
Nhìn quân đội tinh nhuệ trước một giây còn uy phong lẫm liệt, một giây sau quân lính tan rã, Tiểu Kim Bằng Vương xém chút sụp đổ, cả người hắn hóa thành kim quang xẹt qua bầu trời, những nơi đi qua, những chim sắt cổ quái kia giải thể nổ tung.
Thần sắc Tổ An lạnh lẽo, thân hình lóe lên, trực tiếp nắm về phía kim quang.
Trong Yêu tộc cao thủ như mây, mỗi chủng tộc đều có thiên phú đặc thù, rất khó phân ra cao thấp, nhưng nếu luận thân pháp mà nói, lại có hai chủng tộc được công nhận nhanh nhất.
Một là Kim Ô tộc Kim Ô Lưu Quang, thứ hai là Kim Bằng tộc Thiên Bằng Tung Hoành.
Năm đó ngay cả lão Yêu Hoàng cũng thừa nhận, nếu vẻn vẹn so thân pháp, Kim Ô Lưu Quang kém hơn Thiên Bằng Tung Hoành một chút.