Nhìn hắn nhanh chóng đi xa, Tác Luân Thi yên tĩnh đứng trong gió tuyết, trên khuôn mặt kiều diễm tràn ngập thần sắc không nỡ.
Bất quá cuối cùng hóa thành kiên nghị, trùm lên ngoại bào, nàng không chút do dự quay người trở về, nàng nhất định phải nhanh chóng thông báo đồng bào Ma tộc, tránh cho Ma tộc cũng xuất hiện bi kịch giống như Tiểu Kim Bằng Vương.
…
Lại nói Tổ An một đường tiếp tục phi hành, hắn có chút ấn tượng về Khất Lô Tuyết Nguyên, là một vùng tương đối cao trong Phong Ấn chi địa, chỗ đó từng là địa phương Yêu tộc trấn thủ, bất quá vài ngàn năm trước đã thất thủ, không nghĩ đến đám người Tiểu Yêu Hậu đã xâm nhập đến đó.
- Chẳng lẽ những yêu ma kia không chống cự, cố ý dụ địch xâm nhập...
Trong lòng hắn nghi hoặc, bất quá nghĩ nghĩ, ngay cả Tiểu Kim Bằng Vương cũng quay giáo, đám người Tiểu Yêu Hậu không biết rõ tình hình bị lừa đi vào là rất bình thường.
Cứ như vậy bay không biết bao lâu, bỗng nhiên trong lòng hơi động, hắn phát giác bên trái truyền đến nguyên khí ba động, hơn nữa có một loại cảm giác quen thuộc.
Hắn không dám thất lễ, vội vàng bay qua.
Bay một hồi, hắn loáng thoáng nghe được tiếng cười quái dị, thanh âm kia cực kỳ chói tai, khiến người ta rùng mình không thoải mái.
Nơi xa xuất hiện vô số bóng người, chỉ thấy trong tuyết cốc, vô số yêu ma đang vây công mấy người.
- Tộc trưởng, chúng ta yểm hộ, ngươi mau trốn!
Một thiếu nữ áo trắng vừa công kích yêu ma xung quanh, vừa lo lắng nói.
Thiếu nữ này rất đẹp, nhưng so với nữ tử áo hồng bên cạnh, lại không khỏi có chút ảm đạm phai mờ.
Trên người nữ tử áo hồng có phong vận và khí chất mà thiếu nữ khó có thể với tới, chỉ thấy hai mắt nàng băng lãnh.
- Tình huống bây giờ các ngươi làm sao yểm hộ được, ta sẽ yểm hộ các ngươi, nhanh đi tìm Nhiếp Chính Vương, truyền tin tức cho hắn.
Nói xong khua tay mở ra mấy bức tranh thật dài, nhốt các loại yêu ma ở bên trong, nhưng yêu ma quá nhiều, mấy bức tranh kia đã đến cực hạn, rất nhiều bị yêu ma phá xác lao ra.
Lúc này bên cạnh truyền đến tiếng hét thảm, nguyên lai là có yêu ma đột phá vòng phòng ngự, trực tiếp bao lên một lão giả.
Trưởng lão kia kêu thảm, thân thể lấy tốc độ mắt trần có thể thấy khô quắt, mà những yêu ma da mỏng kia toàn thân đỏ bừng, cũng dần dần tràn đầy.
- Trúc trưởng lão!
Thiếu nữ áo xanh bên cạnh la hoảng lên.
Nữ tử áo hồng vừa sợ vừa giận, tóc toàn thân tản ra, mỗi sợi tóc biến thành từng con rắn nhỏ, kích xạ bốn phương tám hướng.
Rất nhanh chỗ ánh mắt chúng chiếu tới, những yêu ma kia hoá đá, cuối cùng không cách nào tiếp tục bao trùm Trúc trưởng lão, rớt xuống đất vỡ nát.
Đáng tiếc Trúc trưởng lão sớm đã biến thành thây khô, tất cả sinh cơ bị hút không còn.
Nữ tử áo hồng phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lắc lắc đứng không vững, mái tóc uể oải rủ xuống.
Những yêu ma ở xung quanh thấy thế mừng rỡ, vô số da mỏng bay tới, trực tiếp bao trùm ba nữ.
Thời điểm chúng nữ tuyệt vọng, một đạo kiếm khí sáng chói đánh tới, những da mỏng kia như ngọn nến gặp phải hỏa diễm, kêu thảm tan rã.
- A Tổ!
Nữ tử áo hồng vừa mừng vừa sợ, nàng quá quen thuộc kiếm khí này.
Có điều nàng đã dùng hết khí lực toàn thân, thân hình mềm nhũn đứng không vững, trực tiếp ngã xuống.
Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện ở bên cạnh, ôm nàng vào trong ngực, cánh tay còn lại cầm trường kiếm, chém giết tất cả yêu ma tiếp cận.
Lúc này thiếu nữ áo trắng và áo xanh cũng thấy rõ người tới, vừa mừng vừa sợ.
- Tổ đại ca!
Mấy người kia tự nhiên chính là Ngọc Yên La cùng Tiểu Bạch, Tiểu Thanh, Tổ An cũng không ngờ tới trùng hợp như vậy, lại ở trong cánh đồng tuyết mênh mông vừa vặn gặp phải các nàng.
Trên mặt Ngọc Yên La cũng chấn kinh cùng vui sướng, ôn nhu kêu một tiếng.
- A Tổ....
Lúc này nào có nửa phần sát khí của Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương trước đó?
Không kịp ôn chuyện, Thái A Kiếm trong tay Tổ An vung vẩy, kiếm khí sáng chói chém giết vô số yêu ma nhào tới.
Trong mắt hai thiếu nữ ở bên cạnh đầy sợ hãi thán phục, những yêu ma vừa rồi làm cho các nàng nhức đầu không thôi, bây giờ lại giống như rau hẹ, bị hắn đơn giản cắt bỏ.
Cho dù là những yêu ma da mỏng khó giải quyết nhất, ở dưới kiếm khí khủng bố cũng không chịu được một kích.
Tổ An cứu người sốt ruột, cho nên trực tiếp tế ra Thần khí, lấy tu vi của hắn bây giờ, lại phối hợp Thần khí, uy lực sao là những yêu ma này có thể gánh vác được?
Rất nhanh xung quanh ngã xuống vô số yêu ma, đám còn lại đều đã sợ hãi.
Tuy linh trí của chúng không cao lắm, chỉ dựa vào bản năng hành sự, nhưng lúc này vẫn rõ ràng cảm giác được nhân loại kia khủng bố, kia không phải thức ăn!
Ở trước mặt hắn, tựa hồ chúng ta mới là thức ăn.
Rất nhanh tất cả yêu ma đạt thành chung nhận thức, điên cuồng đào tẩu.
Tổ An vung ra mấy chục đạo kiếm khí, lại thu hoạch một nhóm lớn yêu ma, sau cùng chỉ có số ít thành công đào thoát.