Trong lòng Tiểu Bạch và Tiểu Thanh run lên, nếu lại đụng phải những Yêu Ma trước đó, sẽ cực kỳ nguy hiểm.
- Yên tâm đi, Tổ đại ca cho chúng ta rất nhiều phù lục phòng thân, còn có mấy cái trận bàn, tộc trưởng, Tổ đại ca đối với ngươi thật tốt.
Tiểu Thanh cảm khái nói.
- Ta cảm thấy ngươi nên nói phần thưởng kia là chuyện gì xảy ra.
Ngọc Yên La giống như cười mà không phải cười nhìn nàng.
- Đúng vậy, ngươi và Tổ đại ca đến cùng có bí mật gì?
Tiểu Bạch nghi ngờ nhìn muội muội.
- Ai nha, ta đùa giỡn mà thôi.
Gương mặt Tiểu Thanh ửng đỏ, bất quá thật chơi rất vui, giống như ăn kẹo que.
- Hừ, rõ ràng có việc gạt ta, nói nhanh.
Tiểu Bạch mặc kệ, nắm lấy tai nàng, hai tỷ muội nháo thành một đoàn.
Nhìn hai người vui chơi, trên mặt Ngọc Yên La lộ ra nụ cười ấm áp.
Lúc này từng trận gió rét thổi tới, nàng vô ý thức quấn áo khoác trên người, nàng sợ lạnh, loại hoàn cảnh băng tuyết ngập trời này để cho nàng không được tự nhiên.
- Hy vọng có thể bình an đến lối ra...
Thật đúng là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, ước chừng đi một canh giờ, bỗng nhiên ba người cảnh giác ngừng lại.
Trong gió tuyết xuất hiện từng bóng đen, rất nhanh liền bao vây ba người lại.
Tiểu Bạch Tiểu Thanh biến sắc, vội vàng lấy ra phù lục mà Tổ An cho chuẩn bị chiến đấu.
Ngọc Yên La lại đè tay các nàng lại.
- Không có ý nghĩa.
Hai tỷ muội không hiểu nhìn nàng, Ngọc Yên La thở dài.
- Đối phó Yêu Ma quy mô nhỏ có lẽ có tác dụng, nhưng đối mặt tinh binh dưới trướng Nhị hoàng tử, chúng ta lại cố gắng cũng phí công.
Lúc này một tiếng cười cởi mở truyền đến.
- Không hổ là Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương, phần khí độ này thực để người say mê.
Rất nhanh, một nam tử mặc kim giáp, cưỡi dị thú đi tới, tướng mạo tương tự lão Yêu Hoàng, chỉ bất quá càng trẻ tuổi, lộ ra thanh xuân hăng hái.
- Nhị hoàng tử!
Tiểu Bạch Tiểu Thanh lập tức nhận ra đối phương, dù sao thân là hoàng tử nổi danh nhất, toàn bộ Yêu tộc không biết hắn rất ít.
Hai mắt Nhị hoàng tử tỏa sáng, cô nương Xà tộc đều tươi ngon mọng nước như thế sao?
Bất quá vẫn là Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương xinh đẹp nhất, quả nhiên khuynh quốc khuynh thành.
Thần sắc Ngọc Yên La lạnh lùng.
- Tất cả chúng ta vì tới cứu ngươi mà dốc hết toàn lực, chết nhiều người như vậy, kết quả ngươi lại êm đẹp ở chỗ này.
- Chết nhiều người?
Nhị hoàng tử thu hồi nụ cười.
- Vậy mấy năm nay ta và bộ hạ vì chống cự Yêu Ma, lại chết bao nhiêu người?
- Loại tiêu hao không ngừng nghỉ này, mọi người đều tuyệt vọng, bởi vì ai cũng rõ ràng, có thể như vậy, là bởi vì chiến dịch ở Vương Đình, ta tranh vị thất bại, mà những đại nhân vật ở Vương Đình kia, bởi vì quân đội của ta mạnh, không cách nào công khai giết chết ta, chỉ có thể dùng loại phương pháp này đến tiêu hao.
Sau đó thần sắc hắn lạnh lẽo.
- Nói cách khác, trừ khi chúng ta chảy khô giọt máu cuối cùng, bằng không vĩnh viễn không cách nào thoát khỏi loại vận mệnh kia.
Nghe hắn nói, tướng sĩ dưới trướng lộ ra thần sắc phẫn nộ, hiển nhiên mọi người chịu không được loại vận mệnh không có hi vọng này.
- Các ngươi vốn có tội, trước đó Vương Đình lấy đại cục làm trọng không giết các ngươi, cho các ngươi một cơ hội chuộc tội, không nghĩ tới không chỉ không đổi được các ngươi cảm kích, ngược lại đưa tới các ngươi oán hận và phản nghịch.
Ngọc Yên La nổi giận nói.
- Huống chi Vương Đình cũng không phải hoàn toàn không để ý các ngươi chết sống, không chỉ cho các ngươi hậu cần tốt nhất, còn thường xuyên cho các ngươi bổ sung lính, khi nào muốn hao tổn sạch các ngươi!
- Mỗi người đều có cái nhìn của mình, hiện tại tranh luận những thứ này không có ý nghĩa.
Nhị hoàng tử không muốn cùng nàng tranh luận vấn đề này.
- Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương, ngươi là muốn chiến đấu hay đầu hàng?
Tiểu Bạch Tiểu Thanh nghe vậy khẩn trương nhìn quân đội ở xung quanh, nhỏ giọng nói với Ngọc Yên La.
- Tộc trưởng, chúng ta có chút bí thuật, đợi lát nữa yểm hộ ngươi rời đi, ngươi nhất định không nên quay đầu lại, nỗ lực chạy trốn!
Nghĩ đến đáp ứng Tổ đại ca, lại thêm sứ mệnh bảo hộ tộc trưởng, trong mắt hai nữ đều lóe lên vẻ dứt khoát.
Ngọc Yên La lắc đầu.
- Dọc theo con đường này hi sinh đã đủ nhiều, ta không thể để các ngươi làm sự tình vô nghĩa, chúng ta đầu hàng.
Nàng rõ ràng hai tỷ muội định dùng tánh mạng yểm hộ nàng, nhưng nàng làm sao có thể đồng ý?
Mấu chốt là nàng rất rõ ràng, ở trước mặt quân đội của Nhị hoàng tử, trừ khi nàng ở trạng thái toàn thịnh, khả năng còn có chút hi vọng, hiện tại mà nói, mặc kệ bỏ ra cái giá gì, cũng không thể đào thoát.
Nghe nàng nói như vậy, Nhị hoàng tử cười.
- Quả nhiên không hổ là Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương, truyền lệnh xuống, nghênh đón mấy vị vào trong quân, mấy ngày kế tiếp không cho phép vô lễ với các nàng.
Cách một hồi, Tiểu Bạch ở trong đám người nhỏ giọng hỏi thăm Ngọc Yên La.