Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3868 - Chương 3868: Ngự Môn Bội Tình Là Nữ Nhân? (2)

Chương 3868: Ngự Môn Bội Tình là nữ nhân? (2) Chương 3868: Ngự Môn Bội Tình là nữ nhân? (2)

Tổ An ngượng ngùng cười cười.

- Đây cũng không phải nói xấu, Ngự Môn Bội Tình gì kia vừa ra, nói một đống lớn lời nói như lọt vào sương mù, cũng không biết nhiễm tật xấu từ nơi nào.

- Lúc ngươi nói chuyện nhìn ta làm gì?

Mị Ly tức giận nói.

- Ngươi cảm thấy Ngự Môn Bội Tình kia là đứa ngốc sao?

Tổ An lắc đầu.

- Dĩ nhiên không phải.

Toàn bộ Yêu tộc từ xưa đến nay đều lưu truyền các loại cố sự của Ngự Môn Bội Tình, cơ hồ sắp thành đại danh từ trí giả, dạng người này làm sao lại là đứa ngốc.

- Vậy không phải được, đối phương đã không ngốc, nhưng lại không trực tiếp nói cho ngươi tin tức hữu dụng, như vậy nàng nhất định có lý do không thể không làm như vậy.

Mị Ly xụ mặt nói.

- Lý do gì?

Tổ An truy vấn.

Mị Ly vô ý thức đáp.

- Tỉ như lo lắng ngươi biết quá nhiều sẽ mang đến nguy hiểm, hoặc dẫn tới một ít tồn tại...

Nói một nửa, nàng ngậm miệng lại, hung hăng nguýt hắn một cái.

- Lại muốn lừa ta?

- Thực quá nghi hoặc nha.

Tổ An ngượng ngùng cười cười.

- Không nên nghĩ nhiều như vậy, nhớ kỹ nàng nói cho ngươi là được, thời cơ đến ngươi tự nhiên sẽ minh bạch.

Mị Ly duỗi người, hoạt động vòng eo mềm mại.

- Ai, hiện tại khó được ra một lần, ta phải tiếp tục trở về ngủ say.

Tổ An có chút không muốn.

- Ngươi đến cùng đang tránh né người nào, không thể ở cùng ta một lúc sao?

- Bây giờ bình chướng thế giới đã mở, ta chỉ có thể tận lực ngủ say, bằng không sẽ dẫn tới một ít tồn tại mà ngươi bây giờ căn bản không cách nào chống lại chú ý.

Mị Ly thở dài, nếu không phải nơi này là Cửu Xích Giám tự thành thiên địa, nàng cũng không dám tuỳ tiện đi ra như vậy.

Nhìn thấy hắn không nỡ, trên mặt Mị Ly cũng có chút ấm áp.

- Muốn ta ra ngoài, phải nắm chặt thời gian mạnh lên.

- Cần mạnh bao nhiêu?

- Đến thời điểm ngươi tự nhiên sẽ biết.

- ...

Cuối cùng Mị Ly trở lại trong Thái A Kiếm, Tổ An thu hồi Cửu Xích Giám, ngựa không dừng vó đến địa phương thứ ba.

Cũng không biết địa phương giấu Câu Hồn Ngọc có nguy hiểm gì, nghĩ đến bộ dáng của Ngự Môn Bội Tình vừa mới, hắn có chút nghiến răng, hận không thể đặt nàng ở trên đầu gối đánh một trận, nói nhiều như vậy, cũng không biết nói cho ta làm sao được Câu Hồn Ngọc, tự tin ta nhất định có thể giải nan đề nàng lưu lại như vậy sao?

Rất mau đã đến nơi địa đồ đánh dấu, trải qua một phen tìm kiếm, sau cùng khóa chặt một hầm băng sâu không thấy đáy, bên trong hiện ra lam quang, tản mát hàn khí đặc thù, thậm chí lấy tu vi của hắn bây giờ cũng kìm lòng không được rùng mình, Phong Hỏa Luân suy yếu đến cực hạn, dường như tùy thời sẽ dập tắt.

- Loại cảm giác này...

Tổ An nhíu mày, luôn cảm thấy có chút quen thuộc khó hiểu.

Hắn thu lại Phong Hỏa Luân, tiến vào trong hầm băng.

Khí tức trên người vận chuyển, rất nhanh liền xua tan cảm giác lạnh lẽo kia.

Hắn đi đến tìm kiếm, phát hiện nơi này còn lớn hơn tưởng tượng, so với thần miếu rách nát chỗ Cửu Xích Giám trước đó, nơi này có lẽ ẩn sâu ở trong hầm băng, bảo trì càng thêm hoàn chỉnh.

Nhìn rất giống địa phương Nhân tộc, Yêu tộc dùng để tế thiên.

Bên cạnh một đại đạo thẳng tắp đứng hai hàng tượng băng to lớn, mỗi tượng băng hình dạng khác nhau, phía trên điêu khắc một số phù văn phức tạp, toàn thân có một loại cảm giác thần thánh.

Những thứ này hẳn là Thần Linh mà xưa nay Yêu tộc tế tự, nếu là lúc trước, hắn sẽ xem những thứ này như thần thoại truyền thuyết, nhưng hôm nay kiến thức các loại sự tình ly kỳ cổ quái, có trong nháy mắt, hắn thậm chí hoài nghi, những Thần Linh này có phải thật tồn tại qua hay không...

Tiếp tục đi vào trong, phát hiện trên vách tường có một ít bích họa cổ xưa, hắn ven đường nhìn xem, hẳn là ghi chép những cố sự Yêu tộc thượng cổ đối kháng thiên ngoại yêu ma.

Bỗng nhiên sắc mặt hắn cứng lại, chú ý tới phía trước có chút cơ quan đổ sụp phá nát.

Phát giác được trong đó còn có trận pháp lưu lại, Tổ An lòng sinh cảm giác không ổn.

Trước đó nơi này hẳn có một ít trận pháp che đậy và thủ hộ, cho nên một mực không bị người phát giác.

Mình có thể dễ dàng khóa chặt như vậy, vốn cho rằng là dựa vào địa đồ Yêu tộc cho cùng với thần thức của mình cường đại.

Hiện tại mới ý thức được, bởi vì nguyên khí ba động tiết ra ngoài, lúc này mới hấp dẫn hắn đến.

Trước khi đến còn lo lắng nơi này có khó khăn gì cần phá giải, bây giờ lại phát hiện căn bản không cần phá, có người nhanh chân đến trước.

Hắn không dám trì hoãn, nhanh chóng chạy như bay.

Rất nhanh liền đến một hành lang chật hẹp, bên trong ẩn ẩn truyền ra tiếng than nhẹ cổ quái.

- Chẳng lẽ có quái thú gì núp ở bên trong?

Nhìn thông đạo tối như mực, Tổ An nhíu mày.

Bất quá lấy tu vi hiện tại của hắn, tự nhiên không sợ quái thú gì, hắn từ trong ngực lấy ra một đạo phù ném qua, rất nhanh đạo phù giống như pháo sáng, chiếu sáng phía trước.

Bình Luận (0)
Comment