Hắn hơi nghiêng đầu nhìn Tuyết Nữ, bây giờ hai người cách rất gần, chỉ có mấy tấc, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được thân thể đối phương tản mát ra hàn ý.
Đây mới thực sự là Băng Cơ Tuyết Cốt, cũng không biết nếu nàng chạy đến bên cạnh dung nham núi lửa, cả người có thể tan chảy hay không...
Đúng lúc này, hai người rất đồng bộ dừng bước lại, ngẩng đầu nhìn núi tuyết nguy nga.
Lúc này mặt trời vừa mới lên, một vệt kim quang nhàn nhạt chậm rãi bao phủ trên đỉnh núi, làm núi tuyết bịt kín một tầng kim quang nhàn nhạt.
Đây chính là ánh mặt trời chiếu núi vàng nha, ở đời trước, bao nhiêu nhiếp ảnh gia vì chụp được một màn này, mà chạy đến phụ cận núi tuyết bị đông cứng như chó.
Hơn nữa không phải mỗi lần đều thiên công tác mỹ, động một chút là hơn mười ngày không công.
Bây giờ núi tuyết này nguy nga hơn bất luận núi tuyết gì ở kiếp trước gặp qua, đồng thời còn mang theo vài phần thanh tú đẹp đẽ, cũng không biết nó là làm sao dung hợp được hai loại khí chất hoàn toàn trái ngược như thế.
Thời điểm đỉnh núi nhiễm lên một tầng kim sắc, thì càng khiến người ta cảm thấy rung động.
Bất quá lúc này, lực chú ý của Tổ An lại ở trên bóng người màu xám kia.
Một Cự Long dài vài trăm mét đang vây quanh đỉnh núi du tẩu, nếu là Cự Long ở Hải tộc, sẽ làm một màn này gia tăng mấy phần sắc thái.
Đáng tiếc đây chỉ là một con Cốt Long, thoáng cái phá đi ý cảnh.
- Nó đang làm gì thế?
Tổ An hơi kinh ngạc, Cốt Long này không có khả năng bị điên, vây quanh đỉnh núi xoay vòng vòng?
Mới đầu Tuyết Nữ cũng mờ mịt, sau đó nàng nhắm mắt lại, tựa hồ câu thông cái gì lấy, cách một hồi mở mắt ra, sắc mặt cực kỳ khó coi.
- Nó đang luyện hóa ngọn núi này!
- Luyện hóa núi tuyết này?
Tổ An kinh ngạc, chẳng lẽ núi tuyết này có chỗ đặc biết gì, bằng không vì sao nó bỏ khí lực lớn như vậy đến luyện hóa?
Hơn nữa nó đến cùng thông qua phương thức gì luyện hóa?
- Tử ý trên người nó đã bắt đầu ô nhiễm núi tuyết, không thể để cho nó tiếp tục, nhất định phải nhanh diệt trừ nó.
Thanh âm của Tuyết Nữ có chút lo lắng.
- Đúng rồi, ta không cảm giác được người quang ảnh và tảng đá quái, ngươi có phát giác được khí tức của bọn họ không?
Tổ An nghe vậy nhắm mắt lại, một cỗ thần niệm mênh mông tản mát ra.
Cách một hồi hắn mở to mắt, lắc đầu.
- Ta cũng không phát hiện hai tồn tại khác, kỳ quái.
- Vậy không có vấn đề, núi tuyết nơi đây nói cho ta, hai gia hỏa kia giống như có việc rời đi, chuẩn bị luyện hóa địa phương khác.
Tuyết Nữ nhanh chóng nói.
Trong lòng Tổ An hơi động, ba tồn tại cường đại muốn luyện hóa ba địa phương, con số không bàn mà hợp ba Thần khí, không biết có quan hệ hay không.
- Ngươi có thể câu thông với núi tuyết?
Bỗng nhiên hắn ý thức được một vấn đề quan trọng.
Tuyết Nữ kỳ quái nhìn hắn.
- Nơi này là nhà ta, ta đương nhiên có thể câu thông.
Tổ An.
- ...
Trong lòng hắn càng hiếu kỳ, Tuyết Nữ đến cùng là tồn tại như thế nào, trước đó nàng nói chỉ cần Đại Tuyết Sơn còn, nàng sẽ không chết, chẳng lẽ Đại Tuyết Sơn này thành tinh, nàng là Đại Tuyết Sơn biến thành?
Lúc này Tuyết Nữ nhanh chóng nói.
- Bây giờ hai gia hỏa kia không ở đây, là tin tức tốt, ta có thể cùng ngươi đồng loạt ra tay, ngươi đến cùng nghĩ ra được biện pháp chưa?
Tổ An gật đầu.
- Ngược lại có cái biện pháp, bất quá cần ngươi phối hợp.
- Không có vấn đề, cần ta phối hợp như thế nào?
Thần sắc của Tuyết Nữ tựa hồ có chút hưng phấn, nàng ước gì ngay lập tức đuổi những ngoại địch xâm lấn ra khỏi gia viên.
- Như thế này...
Tổ An tiến đến bên tai Tuyết Nữ nhỏ giọng nói.
Hai người cách gần như vậy, Tổ An thấy rõ lỗ tai lóng lánh của đối phương, trong lúc nhất thời hơi thất thần, vì sao càng xem càng giống người thế nhỉ.
Lại nói Cốt Long kia đang cố gắng luyện hóa núi tuyết, cảm nhận được tử khí của mình dần dần xâm nhiễm Đại Tuyết Sơn, trên mặt hắn lộ ra nụ cười đắc ý, không bao lâu, mình có thể triệt để luyện hóa.
Đúng lúc này, một thanh âm trong trẻo lạnh lùng vang lên.
- Xú Long, dừng tay!
Cốt Long ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy núi tuyết đối diện đứng một người tuyết thân hình thướt tha, không khỏi vui vẻ.
- Lần trước ngươi may mắn thoát được tánh mạng, lại còn dám tới chịu chết.
- Lần trước có những đồng bạn kia của ngươi, ta phân tâm mới không cẩn thận bị thương, hôm nay chỉ có một mình ngươi, chúng ta quang minh chính đại đánh một trận.
Tuyết Nữ lạnh lùng nói.
Cốt Long giống như nghe được chuyện cười.
- Ngươi ở thời kỳ toàn thịnh cũng không phải đối thủ của ta, hiện tại trọng thương, còn đến tìm cái chết?
Hắn nói một nửa bỗng nhiên ồ lên.
- Không đúng, ngươi rõ ràng đã chạy thoát, sao có khả năng làm ra sự tình không khôn ngoan như thế.
Tổ An núp trong bóng tối giật mình, chẳng lẽ bị Cốt Long này nhìn thấu?