- Giống như những tồn tại trên Đại Tuyết Sơn các ngươi, có tốt có xấu, nhân loại cũng tương tự có tốt có xấu, không thể quơ đũa cả nắm.
- Nhưng ta nhìn nụ cười của ngươi giống như người xấu.
Tuyết Nữ nói thẳng.
Tổ An.
- ???
- Ngươi không phải nói ta rất đẹp sao?
- Trước kia có người nói cho ta biết, càng đẹp mắt càng biết gạt người.
- Nói cho ngươi câu kia không phải cũng là người sao, ngươi còn nguyện ý tin tưởng hắn, không phải càng chứng minh lời ta nói?
Tuyết Nữ khẽ giật mình, tựa hồ bị làm cho chết máy.
Một lúc lâu sau mở miệng nói.
- Năng lực của ta, lần trước ngươi nhìn thấy, chủ yếu có quan hệ với băng tuyết, ngươi có thể nghĩ đến cơ hồ đều có.
Tổ An nháy mắt, ngươi có thể nghĩ đến đều có, cái này tính là trả lời gì?
Lúc này Tuyết Nữ nói tiếp.
- So với quan tâm năng lực của ta, ngươi càng cần quan tâm năng lực của địch nhân, Cốt Long kia năng lực khác bình thường, nhưng có một năng lực cực kỳ khó giải quyết, chính là sẽ phản hồi gấp ba thương tổn mà ngươi gây ra cho hắn, sở dĩ ta bị thương ở trong tay nó, là không nghĩ tới sẽ có năng lực này, tự cho rằng có thể thắng nó, cho nó một kích trí mạng, lại bị đối phương phản hồi, ta bất ngờ không đề phòng mới bị thương nặng.
Tổ An giật mình, trước đó đối phương chỉ nói bởi vì đối phương không sợ gió tuyết có chút khắc chế kỹ năng của nàng, nhưng không có nói kỹ càng.
Dù sao cũng là công kích mình đánh ra, nàng tự nhiên có thể phán đoán phản chấn là bao nhiêu.
Này đúng là phiền phức, Cốt Long kia có kỹ năng như vậy, chẳng phải vừa vào chiến đấu đã đứng ở thế bất bại?
- Cốt Long kia có kỹ năng như vậy, chúng ta làm sao thắng được nó?
Tổ An có chút đau đầu.
- Ta mặc kệ, ngươi nói giúp ta đuổi bọn gia hỏa này đi, đây là sự tình ngươi cần cân nhắc.
Tuyết Nữ lẽ thẳng khí hùng nói.
Tổ An.
- ...
Tuyết Nữ này ngược lại càng ngày càng tiếp cận nữ tử nhân loại.
- Đến thời điểm ta sẽ giúp ngươi dẫn dắt người quang ảnh cùng tảng đá quái, ngươi nhất định phải nắm chặt thời gian xử lý Cốt Long, bằng không chỉ sợ bọn họ sẽ không mắc lừa lần nữa.
Tuyết Nữ nhắc nhở.
Tổ An có chút lo lắng.
- Tảng đá quái không yếu hơn ngươi, huống chi còn có người quang ảnh càng mạnh, bây giờ ngươi lại bị thương, nếu ngươi đi dẫn bọn họ, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
Tuyết Nữ lắc đầu.
- Nơi này là sân nhà của ta, ta tự nhiên có biện pháp tự vệ.
Đến cấp độ này, tự nhiên sẽ không ăn nói lung tung.
Mọi người đã là đồng bọn, Tổ An lựa chọn tin tưởng đối phương, xem ra mình nhất định phải trong thời gian ngắn giải quyết Cốt Long, bởi vì nàng khẳng định không kéo được hai tồn tại kia quá lâu, thời gian càng dài càng nguy hiểm.
Nhưng Cốt Long kia có kỹ năng bắn ngược thương tổn gấp ba, mình làm sao ở trong khoảng thời gian ngắn giải quyết nó đây?
Cứ như vậy lại đi một đoạn thời gian, nhìn cảnh vật xung quanh, Tổ An loáng thoáng có chút ấn tượng, lúc trước lần đầu tiên tới Đại Tuyết Sơn đụng phải Tuyết Nữ cũng là ở phụ cận, sau đó bị đuổi giết đến lên trời không đường xuống đất không cửa.
Nghĩ đến lúc đó đối phương đáng sợ, hắn nhịn không được liếc nhìn Tuyết Nữ.
Đối phương toàn thân băng tuyết, gương mặt rõ ràng như ẩn ở trong sương mù, nhưng nhìn lại lộ ra có chút yếu đuối, không biết có phải là do bị thương hay không.
Lúc này Tuyết Nữ quay đầu, vừa vặn đối mắt với hắn.
- Ngươi lại nhìn ta?
Tổ An ngược lại thản nhiên.
- Chủ yếu là cảm thấy ngươi bây giờ không giống ngươi trước kia.
- Không giống chỗ nào?
Tuyết Nữ cũng có chút hiếu kỳ.
- Không có hung như trước kia.
Tổ An cười cười.
Tuyết Nữ trầm mặc nửa ngày, rốt cục mở miệng.
- Xem ra ta bị thương rất nặng.
Tổ An.
- ...
Mạch não của nữ nhân này quả nhiên không bình thường.
Cách một hồi nàng nói.
- Ngươi tới gần ta một chút?
- Làm sao thế?
Mặc dù Tổ An không hiểu, nhưng vẫn tới gần nàng, cách đối phương một thước, chủ động dừng lại.
- Gần chút nữa.
Tuyết Nữ nhíu mày.
Tổ An giật mình, nghĩ thầm nữ nhân này sẽ không muốn dùng mỹ nhân kế với ta chứ.
Bất quá nhìn khuôn mặt thanh lãnh của đối phương, hắn lập tức bỏ ý niệm này, nhất định có nguyên nhân khác.
Quả nhiên, Tuyết Nữ nhẹ giọng nói.
- Sắp tiếp cận lãnh địa của ta, vì ngăn ngừa bị mấy tên kia phát hiện, chúng ta nhất định phải che lấp khí tức.
Sau đó dưới chân nàng dâng lên một tầng vụ khí, vụ khí bắt đầu lan tràn đến bên Tổ An, bao phủ hai người ở bên trong.
- Được rồi, bây giờ chúng ta cùng băng tuyết xung quanh hòa làm một thể, ba tên kia không phát hiện được chúng ta, ta bị thương, chỉ có thể ảnh hưởng phạm vi lớn như vậy.
Tổ An giật mình, nguyên lai là như vậy, gió tuyết nhàn nhạt xung quanh không có che kín tầm mắt, nhưng khí tức hai người xác thực đã biến mất, khó trách trước đó nàng có thể từ trong tay ba tồn tại kia chạy trốn.