Quả nhiên, Hạt Tử Vương mắng.
- Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra nàng muốn cùng ta tốc chiến tốc thắng
Aii, cho rằng não của ta nhỏ giống như ngươi, ta mới không ngu xuẩn cùng nàng cứng đối cứng.
Lúc nói chuyện nó giơ đôi càng lên, trong miệng nỉ non chú ngữ tối nghĩa khó hiểu, ngay sau đó quanh thân hắc khí lượn lờ, sau đó vô số binh lính bọ cạp từ dưới mặt đất hiện ra.
Mỗi binh lính bọ cạp thân cao vượt qua hai mét, toàn thân bao phủ khải giáp, tay trái cầm thuẫn bài, tay phải trường thương, đỉnh trường thương có móc câu như đuôi bò cạp, đường cong quỷ dị mà nguy hiểm.
Tổ An thấy thế sắc mặt biến hóa, năng lực của Hạt Tử Vương này là triệu hoán?
Thực lực của những binh lính bò cạp này, thậm chí còn vượt qua Kim Ô Vệ tinh nhuệ nhất Yêu tộc, hơn nữa số lượng nhiều như thế, đã đủ sinh ra uy hiếp với Địa Tiên thụ thương.
Đối phương hiển nhiên không nghĩ thông qua những binh lính này vây giết Tuyết Nữ, mà dùng bọn họ tiêu hao nàng, chờ một lúc sau, Tuyết Nữ sẽ càng ngày càng yếu, đến thời điểm nó sẽ thu lưới.
Trên mặt Tuyết Nữ lại không buồn không vui, tiện tay vung lên, bông tuyết phiêu tán đầy trời, rơi xuống trên mặt tuyết, những tuyết đọng kia tựa hồ được cái gì triệu hoán, từng võ sĩ người tuyết từ bên trong đứng lên.
Những võ sĩ người tuyết kia nện bước chỉnh tề, nghênh đón quân đoàn bọ cạp, rất nhanh chiến cùng một chỗ.
Nhìn ra được thân hình binh lính bọ cạp linh hoạt hơn, nhưng võ sĩ người tuyết có lực lượng sân nhà, lại thêm thân thể đặc thù, không sợ độc của những binh lính bọ cạp kia, nên trong thời gian ngắn cân sức ngang tài.
Kinh Cức Cốt Long thấy thế cười to.
- Bọ cạp, ngươi chỉ có chút bản lãnh này.
Sắc mặt Hạt Tử Vương có chút khó coi, bị ngốc long khinh bỉ, để mặt mũi của hắn có chút không nhịn được, nổi giận gầm lên.
- Vậy xem ai giải quyết đối thủ của mình trước.
Lúc này nó không lo được nhiều như vậy, trực tiếp lao về phía Tuyết Nữ, đối phương triệu hoán nhiều người tuyết như vậy, tất nhiên tiêu hao không ít, vừa vặn thừa lúc vắng mà vào.
Lúc này Kinh Cức Cốt Long cũng không cam chịu lạc hậu, vừa đánh tới Tổ An, vừa đắc ý khiêu khích.
- Ngươi đánh ta đi, ngươi đánh ta đi...
Tổ An tự nhiên rất dứt khoát thỏa mãn yêu cầu của nó, trên nắm tay nổi lên từng vệt trắng đánh tới đối phương.
Phanh phanh phanh!
Đầu của Kinh Cức Cốt Long bị đánh cho phanh phanh rung động, chỉ bất quá nó lại không có vẻ thống khổ, ngược lại càng ngày càng hưng phấn.
- Chậc chậc chậc, công pháp của ngươi tựa hồ vừa vặn khắc chế ta, nếu không phải ta có phản giáp thủ hộ, thì thật có khả năng ngã trong tay ngươi.
Tổ An lau vết máu ở khóe miệng, vừa rồi hắn thi triển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, vừa vặn dùng để đối phó những sinh vật tử linh này.
Chỉ tiếc tất cả thương tổn của đối phương đều gấp ba bắn ngược trở về.
Tuy hắn đã sớm chuẩn bị, dùng Thao Thiết Thôn Thiên Quyết hấp thu kình khí, nhưng công kích của hắn mạnh như thế nào, gấp ba bắn trở về, dù hắn làm đủ chuẩn bị cũng không chịu đựng nổi.
Có điều hắn lại không do dự, lần nữa vung nắm đấm xông lên.
- Không có sử dụng thanh kiếm vừa rồi, xem ra cũng không ngốc.
Trong giọng nói của Kinh Cức Cốt Long có chút tiếc nuối, nếu là thanh kiếm kia mà nói, hiện tại tiểu tử này đã sớm gãy thành hai đoạn.
Nó lần nữa nghênh đón, hoàn toàn không bảo vệ sơ hở trên người, hận không thể để đối phương công kích càng nặng càng tốt.
Hai người chiến đấu một trận, Kinh Cức Cốt Long không bị thương chút nào, Tổ An đã liên tục thổ huyết.
Kinh Cức Cốt Long thấy thế cười ha ha.
- Ngươi đến cùng là đến đánh ta hay đến tự ngược, không nghĩ tới nhân loại các ngươi lại có đam mê như thế.
Tổ An phun ra một ngụm máu tươi, đã lâu lắm không bị thương, loại cảm giác thổ huyết này thật làm cho người hoài niệm.
Đúng lúc này, bên kia truyền đến tiếng gọi to duyên dáng, nguyên lai Tuyết Nữ rốt cục chống đỡ hết nổi, một chiêu sơ suất bị Hạt Tử Vương đánh rơi, cả người giống như đạn pháo rơi xuống.
Tổ An thấy thế, vội vươn tay ôm nàng, lấy nhu kình tiêu trừ cự lực trên người, bằng không nàng rơi trên mặt đất, hơn phân nửa sẽ thương tổn càng thêm thương tổn.
Có điều thế tới của nàng quá nhanh, lại thêm Tổ An vốn vừa mới bị thương, chính là thời điểm khí huyết sôi trào, nên không thể hoàn toàn tiêu trừ, bị đụng lệch trọng tâm, hai người ở trên đất tuyết lăn mấy vòng mới miễn cưỡng ổn định thân hình.
- Ngươi thế nào rồi?
Tổ An vội vàng hỏi.
Tuyết Nữ không có trả lời, vội vàng đẩy hắn ra.
Không biết có phải ảo giác hay không, trên mặt nàng tựa hồ có chút ửng đỏ.
Hắn vốn cho rằng thân thể đối phương từ băng tuyết cấu thành, hẳn rất nặng mới đúng, kết quả lại không khác nữ tử nhân loại bình thường.
- Không có việc gì, không chết được, ngươi phải thêm chút sức.
Tuyết Nữ nói xong, bỗng nhiên biến sắc, đẩy hắn qua bên cạnh.
- Cẩn thận!