Nguyên lai là cái đuôi của Kinh Cức Cốt Long đâm tới, may mắn có nàng đẩy, mới hiểm hiểm tránh đi, vị trí vừa rồi bị đâm ra một cái động sâu không thấy đáy.
Bất quá cứ như vậy, Tổ An vừa lúc bị đẩy về phía Hạt Tử Vương.
Hạt Tử Vương vốn đuổi đến truy sát Tuyết Nữ, thấy thế trên mặt hiện lên nụ cười lạnh, đuôi móc câu trực tiếp đâm tới giữa lưng Tổ An, kịch độc trên đuôi của nó là tồn tại làm cho rất nhiều cường giả trong vũ trụ tránh cũng không kịp.
Đương nhiên, thật đánh với những tên kia, nó hơn phân nửa không có cơ hội sử dụng kịch độc.
Nhưng tiểu tử trước mắt này hiển nhiên không ở trong phạm vi kia.
Nó có thể đoán được, rất nhanh đối phương sẽ ở dưới kịch độc hóa thành một bãi nước mủ.
Nhưng lúc này, người kia đột nhiên biến mất không thấy.
Trong lòng Hạt Tử Vương báo động, vội vàng khua kìm kẹp lấy thanh kiếm phong cách cổ xưa kia của đối phương.
- Kiếm không tệ, quy ta...
Hạt Tử Vương đang đắc ý, bỗng nhiên biến sắc, cúi đầu nhìn chỗ bụng có cắm dao găm ngắn ngủi đen nhánh.
Nguyên lai vừa rồi hết thảy đều là đối phương đánh nghi binh, chỉ vì ẩn tàng một kích này.
Nhưng dao găm nhỏ như vậy, có thể tạo thành sát thương gì?
Phải biết kháng tính với độc tố của nó rất mạnh, cho dù có độc cũng rất khó độc được nó.
Đang muốn mỉa mai, bỗng nhiên toàn thân nó run lên, từng đạo phù văn đặc thù cổ quái hiện ra trên thân thể, sau đó cả người hắn từ trên bầu trời rơi xuống.
Suy nghĩ cuối cùng của nó là.
- Ta lại chết như vậy?
Thực lực của Hạt Tử Vương cường đại, tuy không phải tồn tại cao cấp nhất trong vũ trụ, nhưng cũng coi như bá chủ một phương, đặc biệt là ỷ vào kịch độc, thậm chí ngay cả một số tồn tại đỉnh phong cũng không thể coi nhẹ nó.
Nó xâm lấn rất nhiều thế giới, mang theo hủy diệt và tai nạn cho không biết bao nhiêu thế giới, bản thân cũng càng ngày càng cường đại, càng được rất nhiều kỹ năng đặc thù.
Bây giờ hắn rõ ràng còn có vô số kỹ năng lợi hại chưa thi triển ra, vậy mà chết như vậy.
Chết ở một tiểu thế giới, chết trong tay sinh linh trước đó bị nó xem như thức ăn.
Ta thật không cam lòng,!
Con mẹ nó ngốc long hố ta!
...
Hạt Tử Vương mang theo vẻ không thể tin cùng hối hận từ trên bầu trời rơi xuống, mệnh tang tại chỗ!
Tuyết Nữ kinh ngạc liếc nhìn Tổ An, vừa rồi nàng và Hạt Tử Vương giao thủ thời gian rất lâu, biết thực lực của đối phương mạnh mẽ, kết quả lại bị miểu sát?
Kinh Cức Cốt Long ở một bên càng chấn kinh đến ma trơi trong hốc mắt sắp rơi ra ngoài.
Gia hỏa ngày thường thường xuyên cùng nó cãi nhau ầm ĩ, song phương ai cũng không làm gì được ai, lại chết dễ dàng như vậy?
Tuy ngày thường đối phương thường xuyên sỉ nhục mình, mình cũng đã sớm muốn giết chết nó, nhưng nhìn đối phương chết ở trước mặt mình như vậy, trong lúc nhất thời nó vẫn khó có thể tiếp nhận.
Sớm biết như vậy, vừa rồi nhắc nhở nó đối phương là tồn tại lúc trước đánh giết Chiến Tranh Tế Ti.
Có trong nháy mắt, Kinh Cức Cốt Long sinh ra cảm giác hối hận.
Có điều rất nhanh lại bị hưng phấn thay thế, bọ cạp chán ghét chết, sau này không có người đối nghịch với ta, thời điểm chia cắt thế giới cũng sẽ bớt một đối thủ cạnh tranh.
Nó nhìn về phía dao găm đen nhánh trong tay Tổ An.
- Dao găm trong tay ngươi tựa hồ có nguyền rủa của Tử Thần hoặc tồn tại cường đại nào đó, xác thực lợi hại, đáng tiếc vô dụng với ta.
Nó nói lời này phảng phất như bơm hơi cho mình, sau khi nói xong sống lưng thẳng tắp mấy phần.
Đúng vậy, mình không sợ dao găm này, cần gì lo lắng?
Hơn nữa chỉ cần giết đối phương, mình liền đoạt được dao găm thần kỳ này, đến thời điểm luyện hóa vào cái đuôi, thực lực sẽ tăng vọt, ở trong đội ngũ có thể tranh đoạt vị trí trước ba.
Nghĩ đến chỗ hay, miệng nó kìm lòng không được nhếch lên.
Tổ An thu Dao Găm Có Độc lại, đối phương nói không sai, nó vốn là sinh vật tử linh, dao găm này tự nhiên không có tác dụng.
- Dao găm không có tác dụng, nhưng cái này thì sao??
Trên nắm tay hắn nổi lên bạch quang của Hồng Mông chi khí.
Trong mắt Kinh Cức Cốt Long lóe lên vẻ sợ hãi, có điều rất nhanh trấn định lại.
- Công pháp này của ngươi xác thực khắc chế ta, đáng tiếc ta có Phản Giáp thủ hộ.
Nói đến cũng kỳ quái, sao trên người nhân loại này có tín vật của Tử Thần, lại có công pháp Quang Minh?
Phải biết hai tồn tại này là đối thủ một mất một còn, sao có thể đồng thời tụ tập ở trên thân một người?
Bất quá nó không có thời gian suy tư, bởi vì đối phương đã khua quyền công tới.
Nó nhếch miệng cười lạnh.
- Lại tới tự ngược, ta đứng ở chỗ này bất động để ngươi đánh?
Rất nhanh nắm đấm của Tổ An đánh vào trên người nó, cả người nó sừng sững bất động, ngược lại đối phương liên tục thổ huyết.
Trong mắt Tuyết Nữ hiện ra vẻ lo lắng, đánh tiếp như vậy chỉ sợ hắn sẽ nguy hiểm...