Kinh Cức Cốt Long nói.
- Về phần thực lực của hắn, chúng ta cộng lại cũng không phải là đối thủ.
Trong lòng Tổ An trầm xuống, chẳng lẽ thực lực của lão đại gì kia đã đạt tới trình độ không thể gọi tên?
Trước đó ở trong đại mộ thần bí, thì có rất nhiều tồn tại ngay cả tên cũng không thể biết, cho hắn lực áp bách đến hiện tại vẫn còn nhớ rõ.
- Vậy lão đại của các ngươi có kỹ năng gì?
Tổ An suy nghĩ một chút mới hỏi.
- Ta nói ngươi sẽ bỏ qua ta?
Ma trơi trong mắt Kinh Cức Cốt Long lăn lông lốc.
- Chỉ cần tình báo của ngươi có giá trị, ta có thể cân nhắc buông tha ngươi.
Tổ An trầm giọng nói.
- Ngươi thề đi?
Kinh Cức Cốt Long có chút không tin, luôn cảm thấy lời này của hắn có chút lập lờ nước đôi.
- Tốt, ta thề.
Tổ An cũng sảng khoái, dù sao hắn rất am hiểu trò chơi văn tự này, năm đó còn hố không ít người.
Nghe hắn thề, lúc này Kinh Cức Cốt Long mới thoáng buông lỏng một hơi.
- Vậy ngươi trước đừng đánh, ta thật sắp chết.
Hồng Mông chi khí có lực lượng tịnh hóa rất mãnh liệt, tư vị lúc này tự nhiên không dễ chịu.
- Ngươi nói càng nhanh, ăn thống khổ càng ít.
Tổ An không dừng tay, loại người này quyết không thể cho nó một chút cơ hội thở dốc.
- Ta nói, ta nói, năng lực của hắn là…
- Phàm là mục tiêu bị hắn trông thấy, đều sẽ...
Kinh Cức Cốt Long vừa nói một câu, bỗng nhiên mặt lộ vẻ hoảng sợ, kinh hoảng rống lên.
- Không, ta không có bán ngươi, không...
Lời còn chưa nói hết, mi tâm bỗng nhiên xuất hiện một điểm sáng, sau đó điểm sáng kia lan tràn đến toàn thân, thân thể vốn ám trầm biến đến sáng ngời không gì sánh được, một giây sau, toàn bộ thân thể hóa thành ánh sao lấp lánh, tiêu tán giữa thiên địa.
Tổ An.
- ...
Thật vất vả bắt được một tù binh sống, hơn nữa nhìn bộ dáng IQ khá thấp, đang muốn từ trong miệng nó thẩm vấn một số tình báo hữu dụng, kết quả lại chết như vậy?
Nhìn bộ dáng là lão đại trong miệng Kinh Cức Cốt Long sớm bố trí cấm chế ở trong cơ thể nó, một khi nó làm ra hành động gì phản bội, sẽ phát động cấm chế, mất mạng tại chỗ.
Nói đến Kinh Cức Cốt Long này đã khá cường đại, vị lão đại kia lại có thể vô thanh vô tức gieo xuống cấm chế trong cơ thể hắn, quả thực không dám tưởng tượng thực lực đến mức nào.
Phàm là mục tiêu bị hắn trông thấy đều sẽ...
Đều sẽ cái gì đây??
Nếu mục tiêu bị hắn trông thấy đều sẽ lập tức tử vong, vậy cũng không cần đánh.
Nói đến Ngọc Yên La cũng có năng lực tương tự, phàm là bị Mỹ Đỗ Toa Chi Đồng của nàng trông thấy, sẽ biến thành thạch tượng.
Chỉ bất quá năng lực này của nàng có hạn chế nhất định, móc nối với thực lực của nàng, một khi thực lực mục tiêu vượt xa bản thân, sẽ không cách nào hoá đá, nhiều lắm là mặt ngoài hoá đá một lớp mỏng, nếu cưỡng ép hoá đá đối phương, nàng sẽ đánh đổi mạng sống.
Thực lực lão đại kia hiển nhiên không phải Ngọc Yên La có thể so sánh, nếu bị hắn nhìn một cái, chỉ sợ không phải chuyện gì tốt...
Đáng tiếc hiện tại nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô ích, chỉ có thể trở lại núi tuyết trước đó.
Tuyết Nữ thoáng điều tức tốt thương thế trong cơ thể, đang muốn đến trợ quyền, kết quả nhìn thấy hắn trở về, không khỏi hơi kinh ngạc.
- Cốt Long kia trốn rồi sao?
Tổ An lắc đầu, đại khái nói sự tình vừa rồi phát sinh một lần.
- Không nghĩ tới quang ảnh kia giảo hoạt như vậy, lại sớm bố trí cấm chế ở trong cơ thể Kinh Cức Cốt Long.
- Đây là sự tình ai cũng không nghĩ tới, ngươi có thể đánh bại Hạt Tử Vương và Kinh Cức Cốt Long, đã rất lợi hại.
Tựa hồ Tuyết Nữ tâm tư đơn thuần, không có nghĩ nhiều giống Tổ An.
Hai mắt Tổ An lại tỏa sáng, vội vàng bay đến giữa sơn cốc, từ trong tuyết đọng lôi ra thi thể của Hạt Tử Vương.
- Ngươi muốn làm gì, muốn ăn nó sao?
Tuyết Nữ đi theo đến, thấy thế nghi ngờ hỏi, nhìn thi thể xấu xí của Hạt Tử Vương, hai đầu lông mày tựa hồ có vẻ ghét bỏ.
- Dĩ nhiên không phải, bất quá đuôi bò cạp là thứ tốt.
Tổ An vừa cười vừa ngưng tụ kiếm khí, nỗ lực cắt chém cái đuôi của đối phương, ai biết kiếm khí chỉ lưu lại mấy dấu vết mờ mờ.
- A, xem ra khôi giáp của nó cũng là đồ tốt.
Tổ An mừng rỡ, trước đó Kinh Cức Cốt Long bị điểm sáng thần bí thiêu đến tro cũng không còn, quả thực là đánh uổng một trận, còn hại mình bị thương không nhẹ.
May mắn còn có Hạt Tử Vương.
Vừa rồi giao thủ ngắn ngủi, hắn chú ý tới đuôi của đối phương bất phàm, phía trên hiển nhiên có kịch độc, thời điểm đuôi bò cạp của đối phương tiếp cận, tóc gáy toàn thân hắn đều dựng lên, rõ ràng là phản ứng bản năng cảnh báo, nói cho hắn biết thứ này có thể nguy hiểm đến tánh mạng.
Dù luyện thành Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh để hắn có năng lực bách độc bất xâm, nhưng giao thủ với yêu ma mấy lần, hắn minh bạch vũ trụ to lớn vượt qua hắn tưởng tượng, thân thể hắn có thể miễn dịch các loại độc dược ở thế giới này, nhưng chưa hẳn miễn dịch được độc dược đặc thù trong vũ trụ.