Sát Lục Chi Chủ trước đó không ai bì nổi nằm sấp trên mặt đất, toàn thân run lẩy bẩy, thần sắc nó kinh hoảng không gì sánh được, trong lòng suy nghĩ.
- Sao lại có tồn tại cường đại như vậy, đặc biệt là bị một nữ nhân nhỏ yếu triệu hoán đến? Cái này không hợp thường thức.
Lúc này Thu Hồng Lệ ngẩng đầu nhìn cặp mắt kia, dũng cảm nói.
- Là ta đang triệu hoán ngươi.
Cặp mắt kia nhìn Thu Hồng Lệ thật lâu.
- Ân, không tệ, vũ khúc vừa rồi xác thực rất đặc sắc, thật lâu chưa từng thấy Thiên Địa Tế Vũ đẹp như vậy, ngươi có thỉnh cầu gì?
Thu Hồng Lệ cung kính đáp.
- Có quái vật cường đại xâm lấn thế giới của chúng ta, chúng ta không cách nào đối phó, hi vọng các hạ có thể giúp chúng ta diệt trừ nó, cho thế giới chúng ta một an bình.
Sát Lục Chi Chủ nghe như thế, nhất thời vong hồn đại mạo, nữ nhân này thật đáng hận.
Thời điểm này nó không lo được giải thích, trực tiếp bỏ chạy, hiện tại nó chỉ có một ý niệm trong đầu, cách tồn tại đáng sợ này xa một chút.
Tốc độ của nó cực nhanh, bây giờ đào mệnh giống như tia chớp, chớp mắt đã biến thành một điểm nhỏ.
Trong mắt Thu Hồng Lệ hiện ra thần sắc lo lắng, nếu để gia hỏa này chạy, lần sau lại gặp nó, mọi người vẫn một con đường chết.
Tồn tại thần bí kia a một tiếng.
- Nguyên lai là vật nhỏ này, bất quá xác thực không phải thế giới của các ngươi có thể đối phó được.
Bỗng nhiên Sát Lục Chi Chủ xuất hiện ở trước mặt mọi người, nó vẫn đang liều mạng chạy nhanh, nhìn bắp thịt của nó căng cứng, có thể cảm giác được nó dùng hết toàn lực.
Nhưng nó lại không phát hiện, mình chạy nửa ngày lại trở về chỗ cũ, bây giờ ở trong thị giác của đám người Tổ An, nó hoàn toàn là dậm chân tại chỗ, chính nó lại không có cảm giác nào.
- Đây rốt cuộc là làm sao làm được?
Trong lòng Tổ An hoảng sợ, một màn trước mắt thực vượt qua phạm vi hiểu biết của hắn, hơn nữa vừa rồi cũng không thấy vị tồn tại thần bí kia xuất thủ, trong chớp mắt Sát Lục Chi Chủ liền bị kéo về.
Đúng lúc này trên người Sát Lục Chi Chủ xuất hiện biến hóa, nó vẫn không biết mệt mỏi chạy nhanh, nhưng huyết nhục trên người lấy tốc độ mắt trần có thể thấy tan rã.
Trước đó Tổ An và Tuyết Nữ không biết dùng bao nhiêu công kích đánh trên người nó, lại không có tác dụng, kết quả bây giờ không biết bị lực lượng gì ảnh hưởng, như băng tuyết tan rã.
Rất nhanh huyết nhục trên người Sát Lục Chi Chủ hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại khung xương, lúc này nó rốt cục ý thức được không thích hợp, cúi đầu xem xét, không khỏi hú lên quái dị, sau đó cả khung xương hóa thành tro tàn, theo gió phiêu tán.
Tổ An.
- ...
Nội tâm hắn chấn động mãnh liệt, trải qua mấy ngày nay, hắn cảm thấy mình đã rất lợi hại, dù đối diện với thiên ngoại yêu ma, hắn cũng cảm thấy có lực đánh một trận.
Nhưng bây giờ hắn mới phát hiện, trước đó mình ếch ngồi đáy giếng như thế nào, nguyên lai cường đại chính thức có thể tới loại cấp độ này.
Lúc này tồn tại thần bí kia mở miệng.
- Ta nhìn tiểu cô nương ngươi dung mạo có chút thuận mắt, không bằng theo ta trở về, làm thị nữ bên cạnh ta, đến thời điểm có thể thường xuyên khiêu vũ cho ta xem.
Hắn thấy, đây là một loại cơ duyên và ban ơn to lớn, vũ trụ này không biết bao nhiêu Thánh Nữ, Thần Nữ muốn cơ hội như vậy mà không được, đối phương nhất định sẽ kích động đến ngất đi mới đúng.
Ai biết Thu Hồng Lệ lại chậm rãi lắc đầu.
- Đa tạ hảo ý của các hạ, nhưng ta đời này, sẽ chỉ vì một nam tử mà khiêu vũ.
Tuy Tổ An nghe cảm động, lại không khỏi lo lắng, đang muốn nói gì, tồn tại thần bí kia đã khẽ thở dài.
- Vậy thì đáng tiếc.
Lấy thân phận địa vị của hắn, bị cự tuyệt một lần, đương nhiên sẽ không mặt dày mày dạn hỏi thăm.
- Vừa rồi ta đã đáp lại cầu nguyện của ngươi, vậy tế phẩm cứ theo quy củ, vốn ngươi đồng ý làm thị nữ của ta có thể miễn, thực đáng tiếc.
Thanh âm kia rất bình tĩnh, nghe ra được đang dần dần đi xa, ánh mắt trên trời cũng chậm rãi khép lại, rất nhanh những đám mây tụ lại kia tán đi, giữa thiên địa rốt cuộc không còn uy áp khủng bố.
- Như vậy liền xong?
Tổ An sững sờ, vội vàng chạy về phía Thu Hồng Lệ, không biết tồn tại thần bí vừa rồi nói tế phẩm là có ý gì.
Nhìn hắn đến, Thu Hồng Lệ nở nụ cười xinh đẹp, đó là nụ cười thê mỹ nhất mà đời này Tổ An gặp qua.
Bởi vì gần như đồng thời, cả người Thu Hồng Lệ như xói mòn, thân thể dần dần biến mất.
- Không!
Tổ An muốn ôm nàng, lại không dám đụng, lo lắng làm cho đối phương triệt để phá nát biến mất.
Đúng lúc này, từng đạo quang mang thanh lãnh sáng lên, một đóa Tịnh Thế Băng Liên nở rộ ở bên người Thu Hồng Lệ, bao phủ thân thể nàng lại.
Thân thể Thu Hồng Lệ vốn sụp đổ dường như bị đông kết, cưỡng ép ngừng lại quá trình này.