Tổ An trước để Cảnh Đằng qua một bên, sau đó nhìn đám người Thập Binh Tú chắp tay.
- Đa tạ các vị anh dũng giết địch, cứu vãn thế giới này.
Thập Binh Tú cười cười.
- Lần này cuối cùng không có lùi bước… đừng lôi kéo làm quen, ngươi đến cùng có thể giải thoát cho chúng ta hay không?
- Có thể.
Tổ An cũng không trì hoãn, mà vận chuyển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, thi triển bí pháp tịnh hóa.
- Bụi về với bụi, đất về với đất, không nên lưu không nên để lại...
Lúc này hắn càng hiếu kỳ về Ngự Môn Bội Tình, nàng làm sao suy tính ta nhất định có thể lấy được Thiên Vân Kiếm, lại vì sao liệu định người lấy được Thiên Vân Kiếm có năng lực tịnh hóa những vong linh này.
Hơn nữa trong lời nói của đối phương, để lộ ra tin tức dường như còn nhận biết ta.
Lúc này một cơn gió mát không biết từ nơi nào thổi lên, trong không khí lấp lóe ánh sáng màu lam, loáng thoáng nhìn thấy có chút hư ảnh buông xuống, sau đó những binh lính vong linh kia giống như bụi mù tán đi.
Thấy cảnh này, các binh lính không chỉ không sợ hãi, ngược lại trên mặt lộ ra nụ cười an tường.
Tử vong đối với sinh linh khác có lẽ rất đáng sợ, nhưng đối với bọn hắn mà nói, ngược lại là sự tình cầu còn không được.
Nhìn thân thể mình cũng biến mất, trên mặt Thập Binh Tú lộ ra nụ cười khó được.
- Nguyên lai cảm giác làm anh hùng tốt như vậy...
Vừa dứt lời, cả người hắn triệt để tiêu tán giữa thiên địa.
Tổ An nghĩ thầm sớm biết như thế, sao lúc trước còn làm, bất quá câu nói này cuối cùng vẫn không nói ra, dù sao lần này đánh lui yêu ma, bọn họ có công rất lớn.
Lúc này Mị Ly mở miệng nói.
- Hiện tại nguy cơ đã qua, ta cũng nên trở về ngủ say, ai, không biết trước đó đi ra, có gây nên một ít tồn tại chú ý hay không.
- Những tồn tại kia so với Ám Ảnh Ma Vương, Sát Lục Chi Chủ vừa rồi, ai lợi hại hơn?
Tổ An nhịn không được hỏi thăm.
- Bọn nó xách giày cho những tồn tại kia cũng không xứng.
Mị Ly khinh thường nói.
- Vậy vị vừa rồi thì sao??
Tổ An lại hỏi.
Mị Ly do dự.
- Khó mà nói.
Tổ An giật mình, để cho nàng cảm giác không dễ nói, coi như không bằng vị vừa rồi, thì cũng kém không xa.
- Chính ngươi an dưỡng thật tốt, ta sẽ nghiêm túc suy nghĩ làm sao để ngươi tăng thực lực lên, còn có làm sao cứu tiểu tình nhân của ngươi.
Mị Ly ngưng trọng nói, vừa rồi phát sinh những chuyện kia, cũng gõ vang cảnh báo cho nàng.
- Đa tạ sư phụ!
Tổ An trầm giọng nói.
- Vì tiểu tình nhân, lần đầu tiên ngươi gọi ta sư phụ nhiệt tình như vậy.
Mị Ly cười cười, tùy ý phất tay, thân ảnh lần nữa trở lại trong Thái A Kiếm.
Tổ An nhìn Thu Hồng Lệ trong quan tài ngọc, lại nhìn Đại Tuyết Sơn tuyết bay tán loạn, dường như nhìn thấy bộ dáng thanh lãnh của Sở Sơ Nhan.
- Ta nhất định sẽ cứu các ngươi trở về!
Hắn đi tới bên người Cảnh Đằng, đang muốn để nàng lại trong quan tài, ai biết nàng vừa vặn tỉnh lại, lập tức lắc đầu nói.
- Ta không muốn vào trong quan tài, nằm quá lâu, ta muốn đi ra hít thở không khí, hơn nữa ngươi để một đống băng vào, lạnh chết đi được.
Hắc Cảnh Đằng líu ríu nói.
Tổ An nhìn hai chân tinh tế của nàng, phía trên bọc lấy vớ đen, tức giận nói.
- Ngươi mặc ít như thế đương nhiên lạnh.
- Tu vi của ta sớm đã nóng lạnh bất xâm, dù không mặc gì cũng sẽ không lạnh, chỉ bất quá đống băng ngươi bỏ vào rất đặc biệt, thậm chí để cho ta cũng cảm giác lạnh lẽo.
Hắc Cảnh Đằng hừ một tiếng.
Tổ An nghĩ đến cái kia là Tịnh Thế Băng Liên của Sở Sơ Nhan cấu thành, trong lúc nhất thời không khỏi thương cảm.
- Uy, vừa rồi vì giúp ngươi, ta thâm hụt rất nhiều, trong khoảng thời gian này xem như tĩnh dưỡng không công, nhanh bồi thường ta.
Hắc Cảnh Đằng nhịn không được nhếch miệng, trên mặt lộ ra xinh đẹp mà mị hoặc.
Tổ An mất hết cả hứng nói.
- Chờ một đoạn thời gian đi, gần đây ta không hứng nổi.
Hắc Cảnh Đằng giật mình.
- Không đến mức chứ, lần trước thân thể ngươi còn rất cường tráng, không đến mức nhanh như vậy thì thận hư, chẳng lẽ nhân loại già yếu nhanh như vậy? Chờ chút, có phải bị hồ ly tinh nào móc sạch hay không?
Sắc mặt Tổ An khó coi.
- Vừa rồi ta liên tiếp mất đi hai người yêu, ngươi cảm thấy bây giờ ta còn có tâm tình nói mấy sự tình kia.
Hắc Cảnh Đằng nhìn Thu Hồng Lệ trong quan tài.
- A, nguyên lai là nữ nhân trong đại mộ lần trước, còn cái khác là ai? Ân, trên người nàng có khí tức của Tịnh Thế Băng Liên, là nha đầu biết Thần Nữ Chi Hôn kia?
Lúc trước là hai nữ nhân kia dùng nụ hôn phá chuyện tốt của nàng, ấn tượng còn rất sâu.
Tổ An gật đầu.
Khóe môi Hắc Cảnh Đằng giương lên, những hồ ly tinh này tốt nhất đều biến mất đi.
Bất quá nhìn thấy sắc mặt Tổ An khó coi, nàng cũng không ngốc, đương nhiên sẽ không biểu hiện, ngược lại ra vẻ thương cảm nói.