Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3922 - Chương 3922: Hết Thảy Đều Là Vì Cứu Người (2)

Chương 3922: Hết thảy đều là vì cứu người (2) Chương 3922: Hết thảy đều là vì cứu người (2)

- Thật tiếc nuối.

- Ngươi có thể học cách biểu lộ giả một chút được không.

Tổ An tức giận vạch trần tiểu tâm tư của nàng.

Hắc Cảnh Đằng dứt khoát không trang nữa.

- Hừ, ta và các nàng không quen, lần trước còn xém chút bị các nàng phá chuyện tốt, không vỗ tay chúc mừng đã rất nể tình.

- Ngươi…

Tổ An có chút tức giận, bất quá thấy đối phương bướng bỉnh nhìn mình, hắn chán nản thở dài.

- Được rồi.

Hắn rõ ràng tính cách của Hắc Cảnh Đằng xưa nay quái đản, hơn nữa vốn xuất thân nhân vật phản diện, phương thức tư duy khác người bình thường rất lớn.

Hơn nữa vừa rồi là dựa vào nàng giúp, tự nhiên không tiện trách cứ.

Nhìn hắn nản lòng thoái chí, Hắc Cảnh Đằng cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm.

- Ngươi có thể bởi vì việc này, mà về sau không thèm chơi ta nữa không?

Tổ An.

- ...

Nữ nhân này thật kỳ hoa.

Thấy hắn không nói, Hắc Cảnh Đằng nhất thời gấp.

- Ngươi không thể bội tình bạc nghĩa, cùng lắm về sau ta giúp ngươi nghĩ biện pháp cứu các nàng.

- Đừng dùng thành ngữ linh tinh.

Tổ An xạm mặt lại.

- Ta lúc nào nói không muốn ngươi, còn có, ngươi có biện pháp cứu các nàng?

Hắc Cảnh Đằng tay nâng quai hàm.

- Ta nhớ mang máng giống như có một loại biện pháp có thể cứu các nàng, bất quá ta tồn tại năm tháng quá dài, trí nhớ xói mòn không ít, trong lúc nhất thời nghĩ không ra.

Tổ An kích động nắm lấy hai tay nàng.

- Ngươi nhất định phải nhớ ra a!

Ai, những nữ nhân này, qua mấy vạn năm tuy nhìn còn trẻ tuổi đẹp đẽ, nhưng có vấn đề rất lớn là trí nhớ không tốt lắm, Mị Ly như vậy, nàng cũng như vậy.

Con ngươi Hắc Cảnh Đằng xoay chuyển.

- Hiện tại bản nguyên của ta thâm hụt quá lợi hại, nếu ngươi giúp ta bổ sung, để ta khôi phục càng nhiều, nói không chừng sẽ nhớ ra.

Tổ An.

- ...

Hắn có chút giận quá mà cười, nữ nhân này quanh co lòng vòng, cuối cùng sẽ lượn về chuyện trên giường.

- Chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi nói sau.

Coi như Tổ An lại nóng vội cứu người, cũng không đến mức ở loại trường hợp xách thương lên người.

Hắc Cảnh Đằng nghe ngữ khí của hắn buông lỏng, trên mặt đầy ý cười, nàng không trở về trong quan tài, mà dứt khoát cùng Tổ An lên đường.

Ven đường dù chỉ là núi tuyết, nhưng nàng nhìn vẫn mới mẻ không gì sánh được, một đường líu ríu trò chuyện, luôn hỏi một số vấn đề mà người bình thường xem là kiến thức cơ bản.

Mới đầu Tổ An hơi không kiên nhẫn, nhưng đằng sau ý thức được đối phương luôn ở trong đại mộ trấn áp quần ma, về sau trốn ra cũng là ở Quỷ giới tối tăm không mặt trời, chỉ sợ có rất ít cơ hội nhìn thấy thế giới bên ngoài.

Nghĩ tới đây hắn không khỏi lòng sinh thương tiếc, giọng nói ôn nhu hơn rất nhiều.

Cảm nhận được hắn biến hóa, Hắc Cảnh Đằng càng thân mật kéo lấy tay hắn, toàn bộ thân thể rất tự nhiên dán ở trong ngực hắn.

Cũng không lâu lắm, nơi xa nổi lên bụi mù, một đội nhân mã cưỡi các loại Dị thú nhanh chóng chạy tới.

Rất nhanh đám người kia đã tới trước mặt, người cầm đầu kiều mị không gì sánh được, hai đầu lông mày lại có chút mảnh mai bất lực của góa phụ, không phải Tiểu Yêu Hậu thì là ai?

Mà những Yêu tộc phía sau nàng, lúc này bọn họ cũng nhìn thấy Tổ An, mặt lộ vẻ vui mừng, đang muốn hô hoán, lại thấy Cảnh Đằng dán ở bên người hắn, từng cái nhất thời im bặt.

Ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Tiểu Yêu Hậu, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc.

Tiểu Yêu Hậu nhìn thấy Tổ An, vốn vô ý thức muốn bổ nhào vào trong ngực hắn, kết quả nhìn thấy Cảnh Đằng, thân hình không khỏi ngừng lại.

- Tiểu kỹ nữ này là ai? Nhìn cả người nàng hận không thể nhét vào trong ngực A Tổ, phát xuân sao? Đang ban ngày cũng không biết e lệ.

Tiểu Yêu Hậu tức giận bất bình nghĩ, hoàn toàn quên lúc trước mình còn ở trước mặt ngàn vạn Yêu tộc rúc vào trong ngực Tổ An.

Những tướng sĩ Yêu tộc khác biểu lộ đặc sắc, nữ tử này là từ nơi nào đến, lại xinh đẹp như thế, so với Tiểu Yêu Hậu cũng không thua bao nhiêu?

Phải biết Tiểu Yêu Hậu đẹp là được toàn bộ Yêu tộc công nhận, đặc biệt là loại vũ mị phong tình kia, cùng với thân phận góa phụ gia trì, quả thật là để vô số người mê muội.

Không nghĩ đến bây giờ lại có tiểu cô nương địa vị ngang nhau.

Ánh mắt rất nhiều người rơi vào trên vớ đen, nghĩ thầm thật con mẹ nó đẹp mắt, trở về phải bảo lão bà mặc thử một chút.

Nhìn thấy mọi người, Tổ An cũng ngoài ý muốn.

- A, sao các ngươi tới nơi này?

Tiểu Yêu Hậu liếc hắn một cái, lúc này mới giải thích.

- Vốn chúng ta ở Mông Đặc thành chỉnh đốn, kết quả trước đây không lâu tra được bên này có chiến đấu kịch liệt cùng thiên địa dị biến, lo lắng ngươi gặp nguy hiểm, liền mang theo mọi người tới trợ giúp, hiện tại tình huống thế nào, ngươi có bị thương không?

Cảm nhận được nàng lo lắng, trong lòng Tổ An ấm áp.

- Đa tạ các vị đến trợ giúp, bất quá bây giờ vấn đề đã giải quyết.

Bình Luận (0)
Comment