Chương 3949: Cò kè mặc cả
Chương 3949: Cò kè mặc cảChương 3949: Cò kè mặc cả
Nói xong lại tiếp tục “công tác” của mình.
- Uhm...
Phạch... phạch... phạch... Qua một lát, cảm nhận được hắn tiếp tục, Yến Tuyết Ngân giật mình, gia hỏa này đúng là súc vật, bỗng nhiên cúi đầu cắn hắn một cái.
- VÌ sao ngươi không bị tâm ma ảnh hưởng?
Tổ An cũng có chút không hiểu, sau một lúc lâu do dự nói. - Khả năng do ta cặn bã? Yến Tuyết Ngân.
Nàng cảm thấy nghiến răng.
- Ngươi cái hoa tâm đại củ cải này, nói không chừng thu thầy trò chúng ta vào tay, trong lòng đắc ý còn không kịp, làm sao có tâm ma ØøÌ.
Tổ An kêu to oan uổng. - Rõ ràng là ngươi tu luyện công pháp có vấn đề, sao lại tu luyện công pháp phản nhân tính như thế.
- Năm đó ta vốn một lòng hướng đạo, nghĩ vứt bỏ thất tình lục dục lại không có øì lớn, hơn nữa Thái Thượng Vong Tình Quyết tu luyện tiến độ rất nhanh. Yến Tuyết Ngân thăm thẳm liếc hắn.
- Ta làm sao biết về sau sẽ gặp phải gia hỏa như ngươi. Tổ An có chút đắc ý, nhịn không được hôn tới.
- Gặp ta không tốt sao? Bạch... bạch... bạch...
- Ân... hơ...
Thân thể Yến Tuyết Ngân run lên, bản năng che miệng.
Bỗng nhiên nàng nghĩ đến một chuyện quan trọng.
- Đúng rồi, ta nhớ thời điểm hôn mê, người tông môn giống như chạy tới, ngươi không có hạ sát thủ với bọn hắn chứ.
- Không có, thủ hạ của ngươi ta làm sao có khả năng động thủ, bọn họ đều chờ ở ngoài cửa.
Tổ An đáp.
Yến Tuyết Ngân nghe nửa câu đầu vốn còn buông lỏng một hơi, nghe được nửa cầu sau, toàn bộ thân thể trong nháy mắt cứng đờ.
Hoa huyệt của nàng theo bản năng co thắt dữ dội, làm Tổ An xém chút thất thủ.
_ +2?
Yến Tuyết Ngân sắp điên, nàng vốn bởi vì đồ đệ tao ngộ mà rơi vào áy náy, lúc này mới dẫn động tâm ma trọng thương sắp chết. Kết quả vừa tỉnh dậy phát hiện không mảnh vải nằm ở trong ngực Tổ An, nhưng nàng biết đối phương là cứu mình, nên không tiện nói 8ì.
Nàng nghĩ cái này nhất định là lần cuối cùng, về sau không thể tiếp tục đoạn nghiệt duyên này nữa.
Ai biết nghe được bên ngoài còn có một đống môn nhân Bạch Ngọc Kinh trông coil
Cảm nhận được thân thể nàng chấn kinh và khẩn trương, Tổ An giật mình, bất quá vẫn tập trung ý chí giải thích nói.
- Không có cách, ai bảo ngươi ở trong lòng bọn họ địa vị cao như vậy, cả đám đều coi ngươi như nữ thần, căn bản không yên lòng ta và ngươi đơn độc ở chung, muốn thủ ở bên ngoài, còn cố ý phái nữ trưởng lão đến giám thị.
Yến Tuyết Ngân theo tâm mắt hắn nhìn thấy Kỳ trưởng lão nằm trong góc, không khỏi giật mình.
- Ngươi làm øì nàng?
- Không cần phải lo lắng, chỉ điểm huyệt ngủ của nàng mà thôi.
Bạch... bạch... bạch...
- Ó... hơ... uhm...
Tổ An vừa trả lời, vừa không ngừng ra vào trong hoa huyệt chật chội, đồng thời dẫn dắt chân khí của nàng theo mình di động. Yến Tuyết Ngân vội vàng che miệng, tay còn lại đấm ngực hắn, vẻ mặt xấu hổ. Hiện tại nàng may mắn vì lúc trước rụt rè, vô ý thức che miệng, thanh âm phát ra cực nhỏ, bằng không để người cả môn phái nghe thấy, nàng thật có thể đào cái lỗ để chui xuống. Nhưng không ngăn nổi nam tử kia tựa hồ cố ý trêu đùa nàng, không chỉ không thu liễm, ngược lại càng được một tấc lại muốn tiến một thước.
Gia hỏa này phảng phất như nhìn ra suy nghĩ trong lòng nàng, cố ý muốn để nàng lên tiếng.
Thật là một tên đáng ghét !
Nàng nhiều lần muốn đẩy đối phương ra, đáng tiếc tay nàng chưa bao giờ vô lực như ngày hôm nay. Cũng không đúng, mỗi lần bị hắn khi đễ, giống như đều vô lực. Không biết qua bao lâu, trong hải dương bỗng nhiên truyền đến tiếng ca ngọt ngào như có như không, mới đầu còn có chút áp lực, thanh âm rất ngắn, nhưng đến đằng sau cảng ngày càng rõ ràng, cảng ngày càng tuyệt diệu. Truyền thuyết trong biển rộng có Hải Yêu mỹ lệ, nàng sẽ dùng tiếng hát tuyệt vời hấp dẫn thủy thủ tiến đến điều tra, sau đó dẫn dụ thủy thủ cùng tàu thuyền rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục. Tiếng ca này còn tươi đẹp hơn tiếng ca của Hải Yêu, người cũng mỹ lệ hơn Hải Yêu nhiều.
- Ngươi... trận pháp cách âm... của ngươi, nếu không có tác dụng, ta nhất định... nhất định muối...
Khuôn mặt Yến Tuyết Ngân ửng hồng, đôi mắt phủ sương.
- Nhất định muốn cái øì? Tổ An từ trên cao nhìn xuống nàng, có một loại cảm giác thành tựu không hiểu, nữ thần trên đám mây, lúc này mình phẳng phất như muốn nàng sống thì sống, muốn nàng chết thì chết.
- Nhất định một kiếm giết ngươi!
Yến Tuyết Ngân chồm dậy, hung hăng cắn đầu vai của hắn một cái.
- Nghe nói kiếm thuật của Yến quan chủ thông thần, không bằng giúp đỡ bình luận thương pháp của tại hạ, xem so với kiếm pháp của ngươi thì như thế nào? - Vừa rồi không phải giúp ngươi đánh giá côn pháp rồi sao!
- Vừa rồi được Yến quan chủ chỉ điểm, bỗng nhiên sáng tạo ra thương pháp mới, cần quan chủ nhìn xem còn có chỗ nào cần cải tiến.
- Chán ghét...
Bạch... bạch... bạch...
- Hơ... a... øla SÚC... nØươi nhẹ một chút... thương thế của ta còn chưa khỏi hắn đâu...