Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 412 - Chương 412: Vong Xuyên

Chương 412: Vong Xuyên Chương 412: Vong Xuyên

- Đối với những người này mà nói, thực lực đã đạt tới đỉnh phong đương thời, nắm giữ quyền lực và tài phú to lớn, vô số mỹ nữ tuấn nam lật tay là có, cho nên bọn họ sợ chết hơn bất kỳ ai.

- Đối với những người này mà nói, chỉ cần có thể trường sinh, cho dù là hy vọng có nhỏ tới mấy bọn họ cũng phải thử một chút, dù sao đối với bọn họ cũng không có tổn thất gì. Cho nên một khi biết được tư chất siêu cấp của ngươi, tuyệt đối sẽ cắn nuốt huyết nhục thậm chí là xương cốt của ngươi.

Tổ An nghe mà cũng có chút sợ hãi, theo bản năng đáp:

- Bọn họ đều là người thân thiết nhất của ta, khẳng định sẽ không tiết lộ việc này.

- Năm đó Doanh Chính cũng là người thân thiết nhất của ta, kết quả không phải ta vẫn bị hắn phản bội à?

Trên mặt Mị Ly lộ ra vẻ hung ác tàn bạo.

- Lòng người và tình cảm là thứ không đáng tin nhất trên đời này, hiện tại vận mệnh chúng ta đã buộc cùng một chỗ, ta không cho phép ngươi xảy ra bất ngờ. Cho nên nếu ngươi không nỡ, vậy để ta tự mình xuất thủ diệt khẩu bọn họ.

Vừa dứt lời, Thái A Kiếm liền di động trong không trung, lờ mờ muốn chém tới hai nàng.

Tổ An kinh hãi, vội vàng chắn ở trước người họ, vội vàng nói:

- Ngươi không thể bởi vì mình bị phản bội, mà phủ định tất cả tình cảm trên đời, hơn nữa, nếu ta vì tư lợi của bản thân mà giết cả bằng hữu thân thiết, ta có khác gì Doanh Chính trong miệng ngươi chứ? Nghĩ chắc ngươi cũng không hy vọng ở chung với loại người như vậy chứ.

- Tuy Doanh Chính khắc bạc quả ân, nhưng sát phạt quyết đoán hơn ngươi nhiều.

Ngoài miệng tuy Mị Ly nói như vậy, nhưng kiếm đang bồng bềnh trong không trung vẫn chậm rãi hạ xuống.

Tổ An không nhịn được hỏi:

- Sao Thái A Kiếm này lại nghe lời ngươi như vậy, rốt cuộc ai mới là chủ nhân của nó.

Mị Ly lạnh lùng đáp:

- Bởi vì năm đó kiếm linh của nó bị thương nặng đang ngủ say, cho nên trên ý nghĩa nào đó thì có thể coi ta là kiếm linh tạm thời của Thái A Kiếm.

- Ngươi là kiếm linh của Thái A Kiếm?

Mắt Tổ An sáng lên.

- Thế chẳng phải là ngươi nên gọi ta là chủ nhân à?

Mị Ly:

- ...

Tổ An nghĩ đến hình ảnh Mị Ly cao quý uy nghiêm luôn miệng gọi mình là chủ nhân, trong lòng vẫn có chút kích động.

Mị Ly trước giờ đều cao cao tại thượng, chưa từng có ai dám to gan lớn mật đề xuất yêu cầu như vậy với nàng ta?

Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +888!

Nhìn thấy điểm nộ khí tài khoản thu được, Tổ An lại giật thót, bởi vì hắn bỗng nhiên nhớ tới một việc, đó chính là flag lúc trước rút thưởng vẫn chưa rút hết.

Ba lần rút thưởng đầu tiên đã định trước là không thể rút trúng.

Kỳ thật cũng không phải hắn quên việc này, mà là một mực không tìm được cơ hội rút thưởng, phải biết rằng sau khi ra khỏi phong ấn, không phải bận đánh nhau huyết nhục tung tóe với nữ nhân Mị Ly này, đương nhiên kỳ thật chủ yếu là hắn đang bị đánh, thì cũng là bận tinh lọc hai mươi vạn vong linh, một mực không rảnh, căn bản không rảnh tay để rút thưởng.

Cho nên hiện tại mỗi lần thu được điểm nộ khí, theo hắn đều là lỗ tiền.

- Ngươi nói lại lần nữa xem?

Mị Ly nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn.

- Sau này có phải ngươi nên gọi ta là chủ nhân không?

Sau khi vừa nói xong, Tổ An lập tức bổ sung một câu.

- Đây chính là ngươi bảo ta nói, ta hoàn toàn là dựa theo chỉ thị của ngươi mà hành động.

Mị Ly:

- ...

Nếu là năm đó, người dám nói chuyện với nàng ta như vậy đã sớm bị nàng ta hạ lệnh kéo ra ngoài ngũ mã phanh thây rồi.

Nhìn thấy Thái A Kiếm phát ra một tiếng rên khẽ, sau đó mũi kiếm nhắm về phía mình, Tổ An hoảng sợ, vội vàng nói:

- Hiện tại vận mệnh của chúng ta gắn chặt với nhau, ngươi không thể giết ta.

- Ta không thể giết ngươi, nhưng cắt đầu lưỡi hoặc là lỗ tai của ngươi để xả hận cũng tốt.

Mắt phượng của Mị Ly lộ vẻ hàn sương.

- Thế cũng không được, nếu ta có tổn thương trên thân thể, ta sẽ... Lập tức tự sát!

Tổ An hừ một tiếng.

- Cùng lắm thì cùng chết.

Mị Ly:

...

Trong chớp mắt này nàng ta cảm thấy có chút mệt mỏi, người này dầu mỡ không dính, lại hèn hạ vô sỉ không nói quy củ, khiến nàng ta căn bản không thể xuống tay.

Tổ An thừa cơ nói:

- Còn nữa, ngươi không thể giết bọn họ, nếu ngay cả nữ nhân của mình cũng không bảo vệ được, ta sống trên đời còn có ý nghĩa gì.

- Nữ nhân của ngươi?

Mị Ly cười lạnh.

- Họ Sở đó thì cũng thôi, nha đầu tết tóc này cũng là nữ nhân của ngươi ư?

- Hiện tại tuy vẫn chưa phải, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ phải, lúc trước nàng ta cũng đã được hứa gả cho ta rồi.

Tổ An lẩm bẩm một câu, nói không chừng tương lai ngươi cũng thế.

- Ngươi nói gì?

Mắt phượng của Mị Ly lóe sáng, Thái A Kiếm nháy mắt lại bay lên.

- Là nói hoàng hậu tỷ tỷ ngươi đừng thường xuyên tức giận, tức giận nhiều sẽ không tốt cho da.

Tổ An vừa nhẹ nhàng dùng ngón tay đẩy mũi kiếm vừa cười hì hì giải thích.

- Bản cung làm việc cần ngươi dạy à?

Trong thanh âm của Mị Ly tràn ngập bất mãn.

- Cái này không phải là quan tâm ngươi sao.

Tổ An cười làm lành nói.

- Hiện tại không thể giống như năm xưa, khi đó nha hoàn cung nữ bên cạnh ngươi có cả đống, tất nhiên không cần lo lắng những cái này, hiện tại chỉ có lẻ loi một mình, đương nhiên cần chú trọng một chút.

- Hừ, bản cung thiên sinh lệ chất, không cần những cái loạn thất bát tao này,

Mị Ly rất nhanh liền đổi đề tài.

- Có điều ngươi nói cũng không phải không có lý, hiện giờ đang thiếu mấy cung nữ hầu hạ, ta thấy bộ dạng của hai nha đầu này không tồi, không bằng cướp lấy linh hồn của bọn họ, làm nha hoàn cho ta cũng tốt.

Bình Luận (0)
Comment