Phải biết rằng hắn để làm được đi giữa vạn bụi hoa mà không dính lá, trước giờ đều không dám đi đụng chạm tới những nữ tử đỉnh cấp nhất này, bởi vì nữ tử như vậy thường thường đều là tâm cao khí ngạo, quyết không cho phép hắn lưu tình chung quanh.
Vì một mảng rừng rậm, hắn chỉ có thể nhịn đau bỏ qua một gốc đại thụ.
Cho nên Tổ An có thể làm đến nước này, quả thực khiến hắn ngỡ như người trời.
Bên kia Trịnh Đán thì nghi hoặc nhìn Tổ An, lần này Thạch Côn hao tổn tâm cơ muốn giết hắn, nhưng nhìn bộ dạng hiện tại của hắn, dường như là không có việc gì.
Căn cứ vào tình báo cho thấy, tu vi của hắn không cao, sao có thể thoát khỏi sát cục này, chẳng lẽ là Sở Sơ Nhan cứu hắn?
Nhưng nữ nhân mà hắn ôm trong lòng là sao?
Ánh mắt của nàng ta không ngừng di động qua lại trên người Kiều Tuyết Doanh và Sở Sơ Nhan, lại nhìn Kỷ Tiểu Hi và Bùi Miên Mạn mấy lần, cuối cùng chỉ còn lại một đánh giá:
Chuồng đắt thật loạn!
Cách đó không xa trong mắt Hồng Tinh Ứng hiện lên một chút vẻ thất vọng, mạng người này đúng là lớn thật!
Hắn vội vàng đi tới bên cạnh Sở Sơ Nhan:
- Tiểu thư, ngươi không sao chứ?
- Ta không sao.
Sở Sơ Nhan mỉm cười gật đầu với hắn, dẫu sao cũng đều là người của Sở gia.
Nụ cười như băng tuyết mới tan của Đối phương khiến Hồng Tinh Ứng thấy mà ngẩn ra, hắn có một loại ảo giác, dường như tiểu thư biến thành xinh đẹp hơn, trước kia nàng ta giống như không cốc u lan, ngoài mỹ lệ ra thì luôn thiếu mấy phần nhân khí, nhưng hiện tại trong ánh mắt nàng ta có thêm một tia kiều diễm và quyến rũ, càng có nữ nhân vị hơn.
Chẳng lẽ là sau khi thành thân liền có chuyển biến như vậy à?
Cho dù Hồng Tinh Ứng biết Sở Sơ Nhan và Tổ An chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, không ở cùng một chỗ, nhưng hắn vẫn không khắc chế được sự ghen tỵ trong lòng.
Nếu không phải họ Tổ đột nhiên xuất hiện, người được phu nhân chọn chính là ta, nữ nhân mỹ lệ như vậy nên nằm trong lòng ta!
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +1024!
Nhìn hắn xoay người rời đi, khóe miệng Bùi Miên Mạn mỉm cười:
- Sơ Nhan, vị thủ hạ này của ngươi dường như rất thích ngươi.
Sở Sơ Nhan lắc đầu, cũng không trả lời, từ nhỏ đến lớn người thích nàng ta quá nhiều, sao nàng ta có thể chú ý từng người? Thế chẳng phải là là phiền chết à?
Lại nói Tổ An bị chuỗi điểm nộ khí hiện ra trong tài khoản khiến cho hoảng sợ, không ngờ Hồng Tinh Ứng lại có oán niệm với hắn lớn như vậy.
Cho dù trải qua chuyến đi địa cung, hắn bất kể là thực lực hay là tâm thái đều đã xảy ra biến hóa rất lớn, người như Hồng Tinh Ứng căn bản sẽ không được hắn coi là đối thủ cạnh tranh.
Nhưng không để vào mắt là một chuyện, nhưng cứ để một tên gia hỏa như vậy trốn trong bóng tối đối phó mình, cũng không phải biện pháp.
- A Tổ, ta thấy trên người ngươi chảy rất nhiều máu, ngươi thật sự không sao chứ?
Sau khi lấy ra linh dược cho Kiều Tuyết Doanh ăn vào, Kỷ Tiểu Hi chú ý thấy vết máu trên người hắn, đặc biệt quần áo cả người hắn cơ hồ không có một chỗ nào lành lặn, quần áo của ăn mày trên đường còn chỉnh tề hơn hắn rất nhiều, hiển nhiên là đã trải qua một phen đại chiến kịch liệt tàn khốc.
Tổ An cười bảo:
- Yên tâm đi, ta thực sự không sao, không tin ngươi có thể bắt mạch cho ta!
Nói xong đưa tay ra.
Hình tượng của Đối phương rất thê thảm, Kỷ Tiểu Hi cảm thấy không yên lòng, vẫn vươn tay ra xem xét tình huống trong cơ thể hắn.
Tổ An thừa cơ nói:
- Tiểu Hi, lần này thật sự cám ơn ngươi, nếu không phải có ngươi, sợ rằng ta đã chết mấy lần trong bí cảnh này rồi.
Nếu không phải lúc trước đối phương cho hắn nhiều linh dược như vậy, sao có thể chống đỡ được nhiều chiến đấu thảm thiết như vậy trong bí cảnh.
Tuy chưa qua mấy ngày, nhưng từ gặp phải quân đội cương thi, rồi đến bị Thạch Côn hạ sát thủ đuổi giết, lại đến đủ loại trong địa cung, trước sau đều trải qua mấy chục trận chiến đấu, nếu không có những linh dược đó của nàng ta, hắn đã sớm chết tới không thể chết thêm được nữa.
- Đừng nói như vậy, ngươi cũng từng cứu ta, nếu không có ngươi, ta cũng bị những cương thi đó giết chết rồi.
Cảm nhận được ánh mắt chân thành của hắn, trên cổ Kỷ Tiểu Hi dâng lên một tia đỏ ửng.
Tổ An cười ha ha:
- Chúng ta là bạn tốt, những lời khách sáo này không cần nói nữa. Đúng rồi sao các ngươi lại xuất hiện ở đây?
Kỷ Tiểu Hi còn chưa trả lời, thanh âm của một đã vang lên:
- Đương nhiên vẫn là vì Tiểu Hi, lúc trước tình cảnh Thạch công tử cực kỳ chật vật thảm hại, nói cho chúng ta biết là các ngươi bị một cương thi khủng bố cực kỳ bắt đi.
- Tất cả mọi người nghe mà sợ hãi không thôi, dẫu sao tu vi của Thạch Côn cũng rất cao, dưới tay lại có nhiều cao thủ, hơn nữa còn có pháp bảo giữ mạng của Thạch gia, ngay cả hắn cũng thê thảm như vậy mới có thể may mắn thoát được một tính mạng, người khác gặp phải càng không có may mắn.
- Đại đa số người đều đề nghị rời khỏi, chỉ có Tiểu Hi không ngừng cầu xin, chúng ta mới quyết định đi tìm các ngươi.
Hắn không nói thật hết, nếu chỉ có một mình Tổ An, chết ở đây thì cứ chết, nhưng thân phận của Sở Sơ Nhan không tầm thường, nếu chết ở đây thì bọn họ không gánh được trách nhiệm đó.
Cho nên tìm tới bọn Lỗ Đức, lại liên hợp một đám học sinh tu vi cao cùng nhau tới đây điều tra, nào ngờ nguy hiểm trong tưởng tượng lại không phát sinh, mấy người vẫn bình yên vô sự.
Nghe thấy tên của Thạch Côn, ánh mắt Kiều Tuyết Doanh khẽ động, muốn nói gì, có điều cuối cùng vẫn từ bỏ.
Tổ An thì hừ lạnh nói:
- Thạch Côn, hiện tại tên gia hỏa đó đang ở đâu?