- Ôi chao, hét lớn như vậy làm gì, khiến người ta sợ tới tim đập thình thịch rồi này.
Bạch Tố Tố làm bộ như giật mình, đồng thời vỗ vỗ ngực.
Tổ An:
- ...
Thanh âm ẻo lả này khiến hắn sởn gai ốc, theo bản năng lui về phía sau, thầm nghĩ bộ dạng của ta đẹp trai như vậy, vẫn cứ cách xa hắn một chút thì an toàn hơn.
- Thạch Côn bởi vì bị kinh hãi mà không tới đây.
Lúc này Bạch Tố Tố mới nói tiếp.
- Coi như hắn may mắn!
Tổ An phẫn nộ nói, nghĩ chắc Thạch Côn đúng là bị Chương Hàm khiến cho sợ tới mức vỡ cả mật rồi, lại thêm chột dạ, cho nên không dám tới đây.
- Hắn làm sao?
Bạch Tố Tố nhận thấy ngữ khí của hắn kỳ lạ, tò mò hỏi.
- Người này một đường đuổi giết ta và Sơ Nhan, làm hại chúng ta trải qua cửu tử nhất sinh trong địa cung, còn cả nàng ta cũng bị Thạch Côn lấy ra làm lá chắn, ném cho cương thi khủng bố đó, nếu không phải chúng ta phúc lớn mạng lớn, đã sớm chết tới không thể chết thêm được nữa rồi.
Tổ An chỉ vào Kiều Tuyết Doanh nói.
Kiều Tuyết Doanh vốn bởi vì yếu ớt mà đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy lời nói của hắn, lông mi run run, hiển nhiên tâm tình cũng không thể không bình tĩnh.
Nghe thấy những lời này của hắn, trong sân lập tức, xôn xao phải biết rằng giữa bạn học trong học viện, thường ngày ngay cả đánh nhau cũng không được phép, càng đừng nói là loại chuyện đuổi giết này, còn cả bán đứng bạn học làm lá chắn cho mình chạy trốn, loại chuyện này bất kể là ở đâu cũng đều là tối kỵ.
- Nói bậy!
Xa xa Ngô Tình nhảy ra.
- Thạch công tử là nhân vật gì, sao lại làm ra chuyện như vậy, đây là ngươi đang ngậm máu phun người!
Cho dù nàng ta thích Tạ Tú, nhưng ấn tượng đối với Thạch Côn cũng không tồi, kỳ thật đối với đại đa số người mà nói, Thạch Côn luôn là một công tử có khí độ, chỉ có ở trước mặt Tổ An, mới thường xuyên bị nói cho thẹn quá hóa giận mà lộ ra bản tính.
Lại thêm Ngô gia vốn là đối thủ của Sở gia nàng ta cũng ghét Tổ An này, cho nên nghe thấy lời nói của hắn, lập tức liền nhảy lên.
Lời nói của nàng ta cũng dẫn tới sự đồng ý của không ít người, phải biết rằng nhân duyên của Tổ An không tốt lắm, huống chi những gì Thạch Côn nói lúc trước lại hoàn toàn khác.
Trong sân sợ là chỉ có Trịnh Đán biết hắn là nói thật, nhưng Trịnh gia trên trình độ nào đó cũng là minh hữu của Thạch gia, tất nhiên không thể đi ra giỡ đài.
Tổ An trợn mắt lên:
- Thạch Côn là nhân tình của ngươi à, vì sao ta vừa nói chuyện này ngươi liền nhảy ra?
- Nhân... Tình?
Ngô Tình lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi, thân là con gái của công tước, từ nhỏ đã cao cao tại thượng, hưởng thụ cảm giác chúng tinh phủng nguyệt, đã bao giờ có ai dám nói những lời thô tục như vậy với nàng ta đâu!
Đến từ Ngô Tình, điểm nộ khí +581!
Tổ An thầm cảm khái, quả nhiên vẫn là kiếm điểm nộ khí từ nữ nhân khác thì không đau lòng!
- Cái này cũng lạ thật, ngươi không phải là nhân tình của Thạch Côn, lại không ở hiện trường nhìn thấy, sao lại một mực chắc chắn ta đang nói bậy?
- Ta... Ta...
Ngô Tình lập tức nghẹn lời, phản ứng của nàng ta vốn không nhanh, cho nên nghĩ cả nửa ngày cũng phải biết nên giải thích thế nào.
Phan Long đi theo phía sau nàng ta biết tình huống của nàng ta, liền lên tiếng thay:
- Nhân phẩm của Thạch công tử thế nào thì mọi người đều rõ, Ngô tiểu thư đề xuất chất vấn với lời nói của ngươi cũng là bình thường.
Phó Phượng ở bên cạnh cũng phụ họa:
- Không sai, mọi người đều biết ngươi và Thạch công tử không hòa thuận, có tầng nhân tố này, lời ngươi nói chưa chắc đã đáng tin.
Hai người kẻ xướng người hoạ, cũng khiến không ít người thầm gật đầu, hai người này quả thật có cừu oán, thừa cơ hại đối phương cũng với chuyện rất bình thường.
Tổ An thở dài một hơi:
- Các ngươi ái mộ Ngô tiểu thư nói chuyện với nam nhân khác, cho dù là như vậy, hai ngươi còn giúp nàng ta xông pha chiến đấu, thân làm chó liếm chân mà liếm tới mức như các ngươi thì cũng là hiếm thấy.
- Ngươi!
Bị hình dung ở trước mặt mọi người như vậy, hai người làm sao mà chịu được, đều giận dữ.
Đến từ Phan Long, điểm nộ khí +698!
Đến từ Phó Phượng, điểm nộ khí +698!
- Sao, còn muốn động thủ với lão sư à? Nào đến đây, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi cái gì gọi là tôn sư trọng đạo!
Tổ An ủy thác cho Kỷ Tiểu Hi hỗ trợ chiếu cố, Kiều Tuyết Doanh mình thì xắn tay áo bước về phía hai người.
Hô hấp Phan Long và Phó Phượng cứng lại, mới nhớ tới lần này hắn là dùng thân phận của lão sư mà vào, cho dù trong lòng giận lắm, ở trước mặt nhiều người như vậy, bọn họ thực sự không dám động thủ đánh lão sư.
Vừa nghĩ tới cái này bọn họ lại càng thấy uất nghẹn, cũng không biết Khương hiệu trưởng là dây thần kinh nào nằm lệch, không ngờ lại bổ nhiệm loại lưu manh này làm lão sư.
Đến từ Phan Long, điểm nộ khí +777!
Đến từ Phó Phượng, điểm nộ khí +777!
Sau khi nghe thấy thanh âm thu được điểm nộ khí đầy êm tai, trong lòng Tổ An là một mảng sảng khoái, đoạn thời gian trước mình lập FLAG, dẫn tới điểm nộ khí kiếm được toàn bộ đều lãng phí, cho nên mỗi lần thu được điểm nộ khí căn bản là không cao hứng nổi, ngược lại có một loại cảm giác đau lòng, cảm giác sung sướng giống như hiện tại, thật sự là lâu rồi không thấy.
Nếu Hệ Thống Anh Hùng Bàn Phím có cửa hàng thì tốt, ta sẽ dùng đại bộ phận để mua đồ, chỉ để lại một bộ phận điểm nộ khí nhỏ để rút thưởng, như vậy vừa có thể phá được flag đó lại không đến mức lãng phí.
Đang nghĩ, vẻ mặt hắn đột nhiên cứng lại, bởi vì hắn nhớ tới hình như Hệ Thống Anh Hùng Bàn Phím là có cửa hàng, có thể dùng điểm nộ khí mua Tẩy Tủy Quả để đề cao tư chất, mà lúc trước cảm thấy không có lời cho nên trước giờ không dùng.