Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 430 - Chương 430: Ánh Mắt Của Ngươi Không Đúng

Chương 430: Ánh Mắt Của Ngươi Không Đúng Chương 430: Ánh Mắt Của Ngươi Không Đúng

- Nữ nhân này liệu có lừa ta không?

Tổ An có chút lo lắng, dẫu sao hắn cũng có khiếm khuyết đối với phương diện thường thức của thế giới này, hơn nữa kỹ năng biết cũng không nhiều bằng nàng ta, có lẽ thuật đọc tâm có pháp môn đặc thù thì sao.

Trong lòng hắn khẽ động, sau đó trong đầu bắt đầu ảo tưởng hình ảnh Mị Ly quỳ gối gọi mình là chủ nhân.

Bốp!

Thái A Kiếm bỗng nhiên nhảy lên đập vào mặt hắn, sau đó lại cắm về sau lưng, tốc độ cực nhanh khiến hắn căn bản không phản ứng kịp.

- Không phải ngươi nói không thể đọc được tư tưởng của ta à?

Tổ An giận dữ.

- Ánh mắt của ngươi không đúng.

Mị Ly thản nhiên đáp lại.

Tổ An:

- ...

Ngươi trốn trong Thái A Kiếm, mà kiếm lại ở sau lưng ta, con mắt nào của ngươi có thể nhìn thấy ánh mắt của ta?

- Được rồi, ta phải tiếp tục ngủ.

Mị Ly hừ một tiếng.

- Không được mang đồ của ta tặng người khác, nếu không ngươi cho ai ta giết người đó.

- Ngươi một đại nam nhân, lấy đồ của một nữ nhân ra cưa nữ nhân khác mà không biết xấu hổ à? Phì, tra nam!

Mị Ly quở trách hắn một phen xong, cuối cùng lại quy về yên lặng.

Tổ An không biết phải nói gì, nữ nhân này lúc trước đã nói phải ngủ say để phục hồi hồn thể, kết quả ta vừa lấy đồ của nàng ta liền chui ra ngay, rốt cuộc là ngủ thật hay là ngủ giả.

- Ngươi đang làm gì thế? Lầm bà lầm bầm một mình!

Kiều Tuyết Doanh ở Cách đó không xa cũng nghi hoặc, chỉ nhìn thấy sắc mặt của hắn lúc sáng lúc tối, giống như bị bệnh.

- Còn thanh kiếm đó của ngươi là sao vậy, vì sao lại tự hành động.

Lúc trước Tổ An và Mị Ly trao đổi trên là linh hồn, tuy nói không ít lời, nhưng đối với người ngoài mà nói thì cơ hồ chỉ là chuyện trong nháy mắt, cho nên Kiều Tuyết Doanh không nhìn ra được gì dị thường.

- Không có gì.

Tổ An ngượng ngùng giải thích.

- Vừa rồi ta bỗng nhiên trong lòng có cảm ngộ, nghĩ ra một kiếm quyết mới, hơi thí nghiệm một chút mà thôi.

- Kiếm quyết mới của ngươi chính là dùng để tự đánh vào mặt mình à?

Kiều Tuyết Doanh lộ ra vẻ mặt quỷ dị.

- Đương nhiên không phải, là thí nghiệm thất bại thôi

Tổ An ngượng ngùng cười nói, đương nhiên không thể để người ta hiểu lầm mình có sở thích kỳ quặc.

Kiều Tuyết Doanh đột nhiên phản ứng ại, thở phì phì nói:

- Ta bảo ngươi tặng ta quà, kết quả ngươi lại nghĩ kiếm quyết gì đó? Thôi, ngươi đã khó xử như vậy thì thôi.

Nghĩ đến viên của Kỷ Tiểu Hi to hơn của mình, nàng ta liền thấy khó chịu, nhìn bộ dạng của đối phương hơn phân nửa là không có viên lớn hơn, không thể đoạt lấy viên trong tay Kỷ Tiểu Hi chứ?

Lý trí biết là một chuyện, trên tình cảm lại là một chuyện khác, nàng ta càng nghĩ càng tức.

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +333!

Nhận thấy điểm nộ khí của nàng ta, Tổ An cũng đau đầu, vừa rồi Mị Ly đã lên tiếng, không thể mang đồ của nàng ta cho nữ nhân khác, cho nên hiện tại đừng nói là viên nguyên thạch lớn, cho dù là những viên nhỏ cũng không có.

Có điều Kiều Tuyết Doanh thực sự trả giá cho hắn quá nhiều, không tặng gì thì cũng quá không có lương tâm.

Nhưng hiện tại ta còn có gì? Từ trong địa cung đi ra quá vội vàng, rất nhiều thứ đều không lấy kịp.

Tổ An sờ sờ trên người, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, hắn nghĩ tới thứ còn lại, đó chính là Tẩy Tủy Đan!

Thế là hắn vội vàng tính toán điểm nộ khí của mình, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy lại có tới 33595 điểm!

Ta quả thực là thiên tài!

Đương nhiên cũng phải cảm kích những bạn học đáng yêu đó.

Hắn vội vàng đến cửa hàng bỏ một vạn điểm ra mua một viên Tẩy Tủy Đan, vừa đổi ra, hắn bỗng nhiên nhớ tới lúc trước mình từng dè bỉu, bán đắt như vậy, có ngu mới bỏ ra nhiều điểm nộ khí như vậy để mua.

flag quả nhiên không thể lập loạn!

Vừa lấy ra Tẩy Tủy Đan, ánh mắt hắn bỗng nhiên thắt lại, phát hiện giá Tẩy Tủy Đan mua trong cửa hàng dường như lại dao động rồi, hắn vội vàng đi kiểm tra, nhìn ngoài mặt thì không có gì, nhưng đếm kỹ một chút, phát hiện điều có thêm một số 0!

Cả mười vạn!

Lừa đảo!

Tổ An thiếu chút nữa thì nhảy lên, giá này còn có thể thay đổi à? Lúc trước là một vạn, hiện tại là mười vạn, tiếp theo chẳng phải là sẽ biến thành một trăm vạn ư?

Sắc mặt hắn cực kỳ khó coi, vốn muốn cho người quen bên cạnh mỗi người một viên, hiện tại xem ra ý tưởng này thất bại rồi.

Nghĩ lại một chút cũng có thể lý giải, thứ đề thăng tư chất, vốn cực kỳ quý giá, một vạn điểm nộ khí lúc trước cảm thấy đắt, nhưng hiện tại nhìn thì vẫn rất rẻ.

Chẳng trách hệ thống lại từng bước đề cao giá ủa nó, chắc sau này chỉ khi cần nhất mới đổi, nếu không viên thứ hai mười vạn điểm mới mua được, viên thứ ba một trăm vạn vẫn miễng cưỡng có hi vọng, nhưng viên thứ tư một ngàn vạn thì hoàn toàn là không thể.

Hắn ôn nhu đỡ Kỷ Tiểu Hi dựa vào đại thụ ở sau người, sau đó đi tới trước mặt Kiều Tuyết Doanh, đưa Tẩy Tủy Đan cho nàng ta:

- Nguyên thạch Thiên cấp đã không còn, ta tặng ngươi thứ quý giá hơn.

Nhìn viên đan dược bề ngoài xấu xí trước mắt, Kiều Tuyết Doanh lộ ra vẻ mặt không tin:

- Còn gì có thể quý giá hơn nguyên thạch Thiên cấp.

- Ăn vào đi.

Tổ An đưa đến bên miệng nàng ta.

- Đây là gì?

Kiều Tuyết Doanh theo bản năng lui về phía sau, vẻ mặt đề phòng nhìn hắn.

- Không phải là xuân dược chứ?

Tổ An:

- ...

Ta ở trong lòng ngươi chính là người như vậy sao?

- Phải, ngươi có muốn ăn hay không? Tổ An dứt khoát phá bình đập chén.

Sắc mặt Kiều Tuyết Doanh ửng đỏ, ngửi mùi đan dược thơm nức mũi, giống như có một loại khát vọng ở sâu trong linh hồn, khiến nàng ta không nhịn được mà nuốt nuốt nước miếng:

- Chắc ngươi cũng không có đảm lượng này.

Bình Luận (0)
Comment