Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 431 - Chương 431: Ánh Mắt Của Ngươi Không Đúng (2)

Chương 431: Ánh Mắt Của Ngươi Không Đúng (2) Chương 431: Ánh Mắt Của Ngươi Không Đúng (2)

Nói xong nàng ta hé miệng nuốt đan dược nào.

Ngón tay Tổ An bị đầu lưỡi nàng ta không cẩn thận quệt qua, cả người Tổ An chấn động, quả nhiên toàn thân nữ nhân này đều rất mềm.

Kiều Tuyết Doanh cũng giật thót, trên mặt lập tức có chút mất tự nhiên, vội vàng nói sang chuyện khác:

- Đan dược này của ngươi rốt cuộc là dùng để làm gì?

- Có thể đề cao tư chất của người ta một cấp bậc.

Tổ An đáp.

- Trên đời sao có thể có đan dược nghịch thiên như vậy?

Kiều Tuyết Doanh nhướng mày, hiển nhiên không tin

- Rốt cuộc có phải hay không, ngươi rất nhanh sẽ biết thôi.

Tổ An cũng lười chẳng muốn biện giải.

Kiều Tuyết Doanh đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên cảm thấy trong cơ thể có một cỗ nhiệt lực tỏa ra bốn phía, sau đó phân tán đến tứ chi bách hài, mỗi một lỗ chân lông giống như đều đang nhảy nhót hoan hô.

Nàng ta biến sắc, vội vàng thu liễm tâm thần, bắt đầu dẫn đường luyện hóa dược lực.

Không biết qua bao lâu, nàng ta chậm rãi mở mắt, mắt sáng hơn lúc trước mấy phần, nàng ta có thể ngửi thấy không khí dường như ngọt ngào hơn, có thể nhìn thấy chuồn chuồn rung cánh ở xa xa một cách rõ ràng, thậm chí có thể nhìn thấy quy luật đong đưa của cỏ nhỏ, phản ứng giống hệt như lúc trước sau khi Tổ An uống thuốc.

- Cái này... Thật sự có thể đề cao tư chất!

Kiều Tuyết Doanh kinh hô thành tiếng, vẻ mặt mà không thể tin nổi.

Tổ An trợn mắt lên:

- Vừa rồi ta với ngươi lại không tin, ta là loại nam nhân ăn nói lung tung sao?

Kiều Tuyết Doanh oán thầm không thôi, tên gia hỏa ngươi thường ngày thích bốc phét, ai biết câu nào thật câu nào giả.

Có điều hiện tại nàng ta vẫn đang ở trong khiếp sợ và kinh hỉ, không nhịn được cắn cắn môi:

- Xin lỗi!

Tổ An sửng sốt:

- Sao ngươi lại xin lỗi?

Thần sắc Kiều Tuyết Doanh trở nên phức tạp:

- Đan dược có thể đề cao tư chất như vậy ta chưa từng nghe nói, tuyệt đối là một trong những đan dược quý giá nhất trên đời này, một khi để người ta biết được, tuyệt đối là tồn tại khiến thế lực các phương điên cuồng tranh cướp. Nếu không phải ta một mực bức ngươi đòi lễ vật, ngươi cũng không đến nỗi lãng phí đan dược quý giá như vậy.

- Sao có thể gọi là lãng phí.

Tổ An mỉm cười.

- Huống chi có quý giá tới mấy cũng không bằng được Bán Sinh Chi Duyên của ngươi, hiện tại chúng ta là người một nhà sinh tử tương giao, còn nói những cái này thấy xa lạ lắm.

- Người một nhà...

Nghe thấy câu này, tim Kiều Tuyết Doanh như run lên, bỗng nhiên cúi đầu,không nhìn rõ sắc mặt, trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng chỉ hóa thành hai chữ:

- Cám ơn.

- So với những cái này, ngươi nên quan tâm tới có nên đi tắm rửa hay không, hiện tại người ngươi không dễ ngửi đâu.

Tổ An vừa vươn tay ra phẩy phẩy trước chóp mũi vừa trêu tức.

Kiều Tuyết Doanh sửng sốt, lúc này mới chú ý thấy trên da thịt có một tầng vết bẩn, hình như là vừa rồi từ trong thân thể bức ra, chắc là Tẩy Tủy Đan dịch kinh phạt tủy cọ rửa tạp chất trong cơ thể nàng ta.

Dẫu sao thiếu nữ nào cũng thích sạch, xấu hổ lườm hắn một cái:

- Sao ngươi không nói sớm!

Người này đúng là hỗn đản, vừa rồi trong lòng còn cảm động như vậy, rất nhanh đã bị hắn khiến cho mất hết cả không khí.

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +250!

Tổ An cố nín cười:

- Bên kia có con sông nhỏ, tới đó tắm rửa thay quần áo đi.

Vừa rồi hắn chú ý thấy những bạn học nam đều tới đó để rửa mắt, cho nên vẫn nhớ kỹ phương vị.

- Có cần ta tìm Tiểu Hi mượn xiêm y không?

- Không cần!

Kiều Tuyết Doanh giãy giụa ngồi xuống, từ trong giới chỉ lấy ra một bộ quần áo để thay.

Tổ An sửng sốt, không ngờ nữ nhân này cũng có giới chỉ trữ vật, không nhịn được lẩm bẩm nói:

- Vừa rồi ta chật vật như vậy, cũng không thấy ngươi cho ta một bộ quần áo.

- Hừ, chỗ ta toàn là nữ trang, ngươi muốn mặc à?

Kiều Tuyết Doanh chậm rãi đứng lên, Tinh Linh tộc tràn đầy sinh mệnh lực, lúc trước Kỷ Tiểu Hi cho nàng ta ăn thuốc tiên chữa thương của Kỷ thần y, lại thêm dược lực của Tẩy Tủy Đan, hiện tại nàng ta đã khôi phục được năng lực hành động.

- Không cần!

Nghĩ đến sau này trong trường học lưu truyền ra ngoại hiệu đại lão nữ trang, Tổ An liền rùng mình một cái, không ngừng lắc đầu,

- Đúng rồi, hiện tại ngươi bị thương nặng như vậy, hay là để ta tắm giúp ngươi nhé!

- Cút!

Kiều Tuyết Doanh dứt khoát tặng lại hắn một chữ, sau đó một mình đi về phía con sông nhỏ đó.

Tổ An theo bản năng nhìn tài khoản bàn phím, lập tức đau trứng, điểm nộ khí đâu?

Đúng lúc này, Kiều Tuyết Doanh đi đến xa xa bỗng nhiên ngừng lại, sau đó vẫy tay với hắn.

Lông mày Tổ An nhướn lên:

- Sao, nghĩ thông rồi, muốn ta giúp ngươi tắm rồi à? Yên tâm, công phu kỳ cọ của ta tuyệt đối là nhất lưu.

Kiều Tuyết Doanh trợn mắt lên, trực tiếp không đếm xỉa tới những lời này của hắn:

- Ngươi tới đây canh gác giúp ta, để tránh người khác trở về nhìn thấy.

- Vậy vạn nhất ta nhìn thì sao?

Tổ An sửng sốt.

- Vậy ta sẽ móc mắt ngươi ra!

Kiều Tuyết Doanh hừ một tiếng trực tiếp xoay người rời đi, loáng thoáng có thể nhìn thấy cổ nàng ta đỏ bừng.

Tổ An nhìn Kỷ Tiểu Hi ngủ say ở bên cạnh, lo để nàng ta lại một mình ở đây, định đi gọi nàng ta.

Nhưng vừa đi tới lại nghe thấy tiếng hít thở đều đều của nàng ta, hiển nhiên đang ngủ say, không đành lòng đánh thức nàng ta, liền nhẹ nhàng ôm nàng ta lên.

- Ư.

Kỷ Tiểu Hi giống như đang ngủ lại bị đánh động, ưm một tiếng, xoay người, đổi tư thế thoải mái hơn, dui sát mặt vào lòng hắn.

Nhìn nàng ta ngủ giống như mèo con, tâm tình của Tổ An cũng dần dần bình tĩnh lại.

Lại nói Kiều Tuyết Doanh đi tới sông nhỏ đó, nhìn nước sông trong suốt thấy đáy, trong lòng rất vui, quay đầu đang muốn nói gì với Tổ An, lại phát hiện hắn đang vẻ mặt cưng chiều ôm Kỷ Tiểu Hi.

Bình Luận (0)
Comment