Nghĩ đến đây, trong Thần Tiên Cư, từ lão giả gần đất xa trời cho tới thiếu niên mười mấy tuổi, hô hấp của mỗi người đều trở nên dồn dập hơn mấy phần.
- Ừng ực.
Cũng không biết ai bắt đầu trước, thanh âm nuốt nước miếng liên tiếp vang lên.
Hôm nay người nhận được thiệp mời đều là nhân vật có uy tín danh dự trong thành, hành động thất thố như vậy khiến sắc mặt bọn họ đều đỏ lên, nhưng lại không có ai cảm thấy có gì không ổn, giống như đối mặt với một nữ tử tuyệt sắc như vậy, có phản ứng này mới là đương nhiên.
- Mị thuật lợi hại quá!
Bùi Miên Mạn ở trong Nhã gian một mực chú ý hướng đi ở lầu hai thầm tặc lưỡi, nàng ta thân là nữ tử, vốn cũng tinh thông đạo này, cho nên không quá chịu ảnh hưởng từ mị lực đối phương.
Nhìn thấy một đám nam tử trong sân đều thần hồn điên đảo, nàng ta thầm cười lạnh một tiếng:
- Đều là hạng tham hoa háo sắc.
Bỗng nhiên nàng ta nghĩ đến gì đó, theo bản năng nhìn về phía phương hướng nào đó, lại phát hiện ánh mắt Tổ An rất tỉnh táo, không thảm hại như nam tử khác.
- Người này cũng có vài phần tiền đồ.
Khóe môi Bùi Miên Mạn hơi nhếch lên, vẻ kiều diễm trong nháy mắt mỉm cười, cho dù là hoa tươi khắp núi đồi cũng không thể bằng được, đáng tiếc lại không có bất kỳ ai nhìn thấy.
Nàng ta không biết lúc này Tổ An đang nghĩ gì, nếu không sợ rằng sẽ không khen ngợi hắn như vậy.
Dẫu sao Tổ An cũng đến từ kiếp trước, ở trên màn ảnh đã nhìn thấy nhiều nữ minh tinh, thế giới nhị thứ nguyên còn có rất nhiều nữ tử hoàn mỹ tới không thể tồn tại, trải qua sự hun đúc như vậy, nhãn giới của hắn rộng lớn hơn nam nhân của thế giới này rất nhiều.
Lại thêm lão bà của mình là đệ nhất mỹ nhân của Minh Nguyệt Thành, Thu Hồng Lệ này có xinh đẹp tới mấy thì cũng có lại nàng ta không?
Còn có Hoàng hậu tỷ tỷ, mỹ nhân hiệu trưởng, Thương Lưu Ngư, tùy tiện lôi ra một người cũng không kém gì nàng ta, những nữ nhân này ta thường ngày đều chuyện trò vui vẻ với bọn họ, sức chống cự đối với sắc đẹp sớm đã bất tri bất giác được đề cao.
Hơn nữa khí chất của đối phương khiến hắn theo bản năng nghĩ tới Bùi Miên Mạn, kỳ thật khí chất của hai nàng có chút giống nhau, có điều một người yêu dã hơn, một người trong yêu mị lại có thêm một chút khí chất con gái nhà lành.
Nhưng ngực của Bùi Miên Mạn thì phát triển hơn nàng ta rất nhiều!
Tổ An quan sát kỹ trước ngực Thu Hồng Lệ một phen, tuy cũng được coi là hùng vĩ, nhưng so với Bùi Miên Mạn thì vẫn kém quyến rũ hơn.
Nếu Bùi Miên Mạn biết suy nghĩ trong lòng hắn lúc này, không biết là nên giận hay nên cười.
Toàn bộ quá trình vừa rồi, Thu Hồng Lệ ngoài mặt thì là đang nhìn mọi người, trên thực tế một nửa sự chú ý của nàng ta đều đặt ở trên người Tổ An, thấy ánh mắt hắn rất nhanh liền khôi phục tỉnh táo, trong nhất thời không khỏi kinh ngạc vạn phần.
Nàng ta có thể nói là rất tự tin với mị lực của mình, nhìn phản ứng của người khác ở phía dưới là biết.
- Người này quả nhiên không phải người bình thường.
Thu Hồng Lệ thầm đánh giá, đồng thời nhắc nhở bản thân, sau này khi tiếp xúc với hắn phải cẩn thận hơn mới được.
Nàng ta tất nhiên chính là nữ tử tuyệt sắc lúc trước ở trong phòng cùng sư huynh quan sát Tổ An, sau khi nàng ta thay xiêm y, thấy thế cục phía dưới chút không khống chế được, liền cố ý đi ra, hóa giải một hồi đại chiến sinh tử thành vô hình.
Lúc đang cảm thán Tổ An là chính nhân quân tử, nàng ta bỗng nhiên chú ý thấy ánh mắt của đối phương đang không kiêng nể gì nhìn chằm chằm ngực mình.
- Người này đúng là...
Trong nhất thời nàng ta không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào, một giây trước vẫn còn khen hắn, một giây sau liền phát hiện khen sai rồi.
Không biết vì sao, đối mặt với những ánh mắt nóng bỏng trong toàn trường, nàng ta vẫn có thể bình tĩnh tự nhiên, trong lòng không hề nổi lên một chút gợn sóng nào.
Nhưng ánh mắt của tên gia hỏa đó giống như là thực chất, khiến nàng ta cảm thấy mình giống như không mặc quần áo, theo bản năng nắm chặt vạt áo.
Một thân mị thuật của nàng ta sớm đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, cho dù là một động tác vô thức, trong mỗi cái giơ tay nhấc chân vẫn tỏa ra mị lực vô tận, thể hiện ra đường cong duyên dáng của thân thể một cách cực kỳ động lòng người.
Động tác của nàng ta không qua mắt được nam nhân khác ở toàn trường, lại dẫn tới từng trận kinh hô.
Trong đó biểu hiện của Vi Tác là thảm hại nhất, thân thể hắn không kìm lòng được mà run lên, sau đó có tật giật mình hết nhìn đông tới nhìn tây, thấy không có ai chú ý tới mạng mới thở phào nhẹ nhõm.
Dù là như vậy, hắn vẫn lui về phía sau, chui vào trong đám người, đồng thời đưa tay xuống che đũng quần.
Trong lòng thầm hối hận:
- Trong những ngày này rất không biết tiết chế, không ngờ thân thể lại yếu ớt tới như vậy, phải tìm cơ hội tới dược điếm mua chút Lục Vị Địa Hoàng Hoàn bồi bổ một chút mới được.
Khác với sự cuồng nhiệt của người khác, lúc này trong lòng Tổ An đang không ngừng dè bỉu, kiếp trước xem phim cổ trang, một số nữ chủ bên trong thường xuyên dùng lụa mỏng che mặt, mà khăn che thì gần như là trong suốt, căn bản không biết đeo vào thì có ích lợi gì.
Không ngờ nữ nhân trước mắt này cũng chơi trò này, lụa mỏng trên mặt nào có che được chút dung nhan nào?
Đeo là để gia tăng cảm giác thần bí và sức dụ hoặc à?
Vậy chẳng thà mặc quần áo trong suốt một chút thì hiệu quả còn tốt hơn!
Vẻ mặt hắn không qua được mắt Thu Hồng Lệ, chú ý thấy vẻ mặt trêu tức của hắn, Thu Hồng Lệ không khỏi có một chút buồn bực.