Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 503 - Chương 503: Ngươi Biết Ta Là Ai Không? (3)

Chương 503: Ngươi Biết Ta Là Ai Không? (3) Chương 503: Ngươi Biết Ta Là Ai Không? (3)

Đồng thời trong lòng cũng xấu hổ, tuy hắn cũng hơi hiểu cầm kỹ, nhưng lừa tiểu cô nương còn được, nhưng so sánh với đại gia như Thu Hồng Lệ thì vẫn kém xa, tất nhiên không thể nghe ra tỳ vết lướt qua trong giây lát vừa rồi của nàng ta.

Tất cả đều là tỷ tỷ Tạ Đạo Uẩn nói với hắn.

Thu Hồng Lệ lại vừa khen ngợi một hồi, khiến người chung quanh ghen tị muốn phát điên.

Ngay cả Tạ Tú cũng có chút lâng lâng, thầm nghĩ hôm nay khiến nàng ta phải nhìn với ánh mắt khác, không biết đợi lát nữa có thể được nàng ta lựa chọn không.

Lúc này Tạ Đạo Uẩn cũng ở sau lưng hắn nhỏ giọng nói:

- Đừng quên chuyện đã đáp ứng ta, đợi lát nữa khi mời ngươi đi vào, dẫn ta theo.

Tạ Tú cảm thấy đau đầu, thầm nghĩ dẫn theo tỷ tỷ đến thanh lâu, mình đúng là người đầu tiên trên đời này.

Lúc này Thu Hồng Lệ bỗng nhiên xoay chuyển ánh mắt, nhìn người khác trong sân.

Những người đó ai nấy đều ngẩng đầu ưỡn ngực, hy vọng cũng có thể giống như Tạ Tú được nàng ta mở miệng hỏi.

Chỉ có điều vừa rồi những gì nên nói đều bị người khác nói rồi, đặc biệt là đoạn bình luận đó của Tạ Tú, mọi người tự thấy không có một ai có thể vượt qua hắn.

Xem ra đêm nay lại tiện nghi cho tiểu tử Tạ Tú đó rồi.

Toàn bộ đại sảnh lập tức khí chua ngút trời.

Nhưng ai ngờ lúc này Thu Hồng Lệ bỗng nhiên mở miệng:

- Nghe nói Tổ công tử, cô gia của Sở gia cũng tới, không biết hiện đang ở nơi nào?

Nghe thấy lời nói của nàng ta, ánh mắt mọi người trong sân lập tức tập trung tới trên người Tổ An, khiến cho hắn vốn đang muốn ăn nho Lãnh Sương Nguyệt đút, động tác cũng có chút cứng lại.

- Nữ nhân này rốt cuộc muốn làm gì?

Trên lầu hai đôi mắt hoa đào của Bùi Miên Mạn chớp động quang mang nguy hiểm, trong lòng lâm vào nghi hoặc khó hiểu.

Đây cũng là điều mà người khác trong sân cũng nghi hoặc, phải biết rằng ở hiện trường người có thân phận địa vị cao hơn Tổ An không biết có bao nhiêu.

Nói dễ nghe chút, hắn là cô gia của Sở gia;

Nói khó nghe một chút thì chính là một người ở rể đê tiện mà thôi.

Thu Hồng Lệ giống như Thần tiên, vì sao lại khinh thường không để ý tới người khác, lại cố tình đi chú ý hắn?

Cảm nhận được ánh mắt mọi người, Tổ An nhíu mày, từ điểm nộ khí vừa có được cho thấy, nữ nhân này rõ ràng biết hắn, hiện tại lại làm bộ như không quen.

Trong đây nhất định có cổ quái!

- Ngươi chính là Tổ An?

Hắn còn chưa kịp nói gì, một thanh âm nghiến răng nghiến lợi vang lên.

Đến từ Trần Huyền, điểm nộ khí +1024!

Tổ An nhìn Trần Huyền hai mắt sắp phun lửa, trong lòng kỳ quái không thôi, với kinh nghiệm thu điểm nộ khí của hắn cho thấy, có thể lập tức cống hiến 1024 điểm nộ khí, không ai không phải là có thâm cừu đại hận.

Người này rốt cuộc là có cha bị ta giết, hay là có lão bà bị ta ngủ chơi?

Sao lại có phản ứng lớn như vậy?

Tổ An thở dài một hơi:

- Toàn bộ quá trình ta đã đủ nhún nhường rồi, chỉ sợ đoạt đi sự nổi bật của các ngươi, để các ngươi tự do phát huy, không ngờ hiện tại vẫn thành tiêu điểm toàn trường, quả nhiên nam nhân ưu tú giống như ta đây, đi đến đâu cũng đều nổi trội như vậy.

Thu Hồng Lệ:

- ...

Bùi Miên Mạn:

- ...

Tạ Đạo Uẩn:

- ...

- Bộ dạng tinh vi hiện tại của người này nhìn sao gợi đòn thế?

Trong đại sảnh một đám người không hẹn mà cùng dâng lên cùng một ý niệm.

Đến từ mọi người, điểm nộ khí +66+66+66...

Nhìn điểm nộ khí liên tiếp vào tài khoản, toàn thân Tổ An cực kỳ thoải mái, xem ra khiêm tốn quả nhiên không thích hợp với ta, vẫn là loại tiêu điểm toàn trường này kiếm điểm nộ khí mới vừa nhanh vừa tiện.

Đến từ Trần Huyền, điểm nộ khí +99+99+99...

Tổ An nhìn hắn với vẻ bất ngờ, vừa rồi nhìn tư thế phẫn nộ đó của hắn, còn tưởng rằng hắn sẽ lập tức xông lên, kết quả lại chỉ thế này thôi à?

Thu Hồng Lệ hiển nhiên cũng có lo lắng tương tự, di động bước chân, giống như vô tình chắn giữa hai người, sau đó thản nhiên nói:

- Thì ra Tổ công tử ở đây.

Theo nàng ta tới gần, Tổ An ngửi thấy một mùi thơm giống như lan mà không phải lan giống như xạ mà không phải xạ, lúc trước nhìn từ xa nàng ta đã rất đẹp, hiện giờ tiếp xúc gần, gương mặt tuyệt thế của nàng ta càng lúc càng khiến người ta rung động.

- May mà ca cũng trải đời nhiều rồi!

Tổ An thầm lấy làm may mắn, nếu không phải thường ngày ở chung với Sở Sơ Nhan, sức miễn dịch đối với sắc đẹp được đề cao, hiện tại hơn phân nửa là phải xấu mặt.

- Nếu ta nhớ không lầm, ta và Thu tiểu thư trước đây chắc chưa từng gặp nhau, vì sao hôm nay lại đột nhiên hỏi tới ta?

Tổ An thu thập lại hảo tâm, nghênh đón ánh mắt của nàng ta, cười nói.

Thu Hồng Lệ không khỏi có chút kinh ngạc, phải biết rằng nam tử bình thường tiếp xúc với nàng ta gần như vậy, đại đa số đều sẽ không kìm được mà ánh mắt trốn tránh, một số ít sẽ dùng loại ánh mắt tràn ngập dục vọng nhìn mình, loại ánh mắt giống như hắn, bình tĩnh đối diện với mình đúng là hiếm thấy.

Có điều nàng ta rất nhanh lại phục hồi tinh thần, ôn nhu nói:

- Tuy ta chưa từng được gặp công tử, nhưng lại sớm đã biết về công tử từ lâu. Nghe nói công tử ở trong bí cảnh tìm thấy một gốc Vô Tung Huyễn Liên trân phẩm tuyệt thế, mỗi một cánh hoa của Vô Tung Huyễn Liên đều có thể đề thăng một cảnh giới nhỏ, công tử không ngờ lại từ bỏ dụ hoặc như vậy, không chút do dự để thê tử ăn vào.

- Tình yêu đối với thê tử này của công tử, đủ để khiến nữ tử trong thiên hạ đều động dung. Tục ngữ nói rất đúng, dễ kiếm bảo vật vô giá, khó tìm lang quân có tính. Sở tiểu thư đúng là có phúc khí.

Bình Luận (0)
Comment