Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 505 - Chương 505: Kế Hoạch Trước Thời Hạn (2)

Chương 505: Kế Hoạch Trước Thời Hạn (2) Chương 505: Kế Hoạch Trước Thời Hạn (2)

...

Đồng thời rất nhiều người đều tò mò, lúc trước nam tử tóc đỏ đó không phải muốn đánh muốn giết với hắn ư, vì sao sau khi nghe thấy tên của đối phương thì lại một mực im lặng?

Xem ra là kiêng kị bối cảnh của Sở gia.

Hừ, thì ra cũng là hạng to mồm nhưng nhát gan.

Lúc này Trần Huyền đang triệu tập đem thủ hạ:

- Những gì ta vừa nói đã nghe rõ rồi chứ?

- Rõ rồi!

Những thủ hạ này ai nấy đều lộ ra vẻ hưng phấn.

Phải biết rằng bọn họ vốn là tội phạm, thường ngày khoái ý cừu quen rồi, kết quả sau khi vào thành lại bó tay bó chân, sớm đã nín nhịn tới khó chịu.

Nhìn Thần Tiên Cư phồn hoa ngợp trong vàng son, còn có những cô nương xinh xắn đó, ai nấy đều cảm thấy máu cả người đều sôi trào.

Làm một chuyến này, tuyệt đối có thể sướng nhiều năm.

- Nghe rõ rồi thì đều đi làm việc đi.

Trần Huyền phất phất tay, lặng lẽ điều động thủ hạ.

Một đôi mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Tổ An ở xa xa,khóe miệng hiện lên một nụ cười gằn:

- Quả thật là đi mòn gót sắt không tìm thấy, có được lại chẳng tốn chút công phu, đệ đệ, hôm nay ta sẽ báo thù cho ngươi.

Thì ra hắn và Mai Siêu Phong là huynh đệ, năm xưa được Thạch gia an bài mai danh ẩn tích, một người kinh doanh thế lực ngầm trong Minh Nguyệt Thành, một người ở ngoài thành làm tội phạm, cướp giết thương lữ qua đường.

Mấy năm nay hai huynh đệ thay Thạch gia kiếm về đại lượng tài phú, Thạch gia cũng đáp ứng sang năm sẽ cho bọn họ nộp lên ít đi nửa thành thu nhập để thưởng cho những cống hiến trong mấy năm nay.

Nửa thành tuy nghe thì ít, nhưng tài phú đi qua tay bọn họ chính là con số thiên văn, nửa thành đã khá nhiều rồi.

Mắt thấy hai huynh đệ sắp đi lên đỉnh phong của nhân sinh, kết quả đột nhiên xuất hiện một Tổ An.

Làm hại đổ phường ngày thu đấu vàng của đệ đệ sụp đổ, Mai Hoa Bang cũng sụp đổ theo.

Càng khó chấp nhận là Mai Siêu Phong không ngờ lại bị giết!

Hai huynh đệ bọn họ là cô nhi, từ nhỏđã sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm hơn xa cả huynh đệ, cho nên nghe thấy đệ đệ chết, phản ứng đầu tiên của hắn chính là báo thù.

Chỉ tiếc Khương La Phu bất kể là thân phận hay là tu vi, đều không phải là hắn có thể dây vào được.

Hắn chỉ có thể nhắm mục tiêu vào Tổ An, dẫu sao tất cả đều là hắn gây ra.

Lúc ban đầu bởi vì Thạch Côn tới Minh Nguyệt Thành, đáp ứng hắn hỗ trợ giải quyết Tổ An, cho nên hắn một mực án binh bất động.

Ai biết sau khi ra khỏi bí cảnh không bao lâu, Thạch Côn không ngờ lại vô thanh vô tức rời đi.

Thạch Côn bởi vì Thạch Nhạc Chí chết, lại thêm bên cạnh Tổ An có thể có cao thủ Cửu phẩm, cho nên xám xịt hồi kinh, tất nhiên ngượng ngùng lộ ra.

Trần Huyền không biết những cái này, theo hắn, là vì huynh đệ mình thân phận thấp kém, sinh tử không được những thượng vị giả đó để ở trong lòng.

Cho nên Thạch Côn đã không giúp hắn báo thù, hắn tự mình làm.

Hắn xưa nay tâm ngoan thủ lạt, người từng thấy bộ dạng của hắn đều bị diệt khẩu, cho nên cũng không lo vào thành sẽ bị lộ thân phận.

Vốn đang muốn trước tiên dẫn các huynh đệ tới đại hội hoa khôi gì đó thả lỏng một chút, sau đó lại tới Sở gia nghiên cứu kế hoạch báo thù, nào ngờ vận khí lại tốt như vậy, không ngờ gặp được Tổ An ở đây!

Thế là hắn quyết định hành động trước, hiện tại cứ để cho tên gia hỏa đó tạm thời vui vẻ một chút, đợi lát nữa sẽ khóc không ra nước mắt thôi.

Đến từ Trần Huyền, điểm nộ khí +631!

Lại thu được điểm phẫn nộ, Tổ An lặng lẽ nhìn hắn một cái, như hiểu ra gì đó.

- Chẳng lẽ vừa rồi ta khúc đàn ta chơi lại không ra gì như vậy, khiến Tổ công tử không có một chút ý kiến gì ư?

Thấy hắn bỗng nhiên lâm vào trầm mặc, Thu Hồng Lệ điềm đạm đáng yêu nhìn hắn.

Một phen thần thái điềm đạm đáng yêu ở của Thu Hồng Lệ khiến cho nam nhân trong đại sảnh đều trợn mắt nhìn Tổ An, người này không ngờ lại khiến Thu tiểu thư thương tâm.

Đến từ quần chúng vây xem, điểm nộ khí +44+44+44...

Tổ An mừng rỡ, lần này đến Thần Tiên Cư đúng là đến chuẩn rồi, đám lão sắc phôi đáng yêu này đã cung cấp cho hắn không biết bao nhiêu điểm nộ khí, trở về nhất định phải tính toán một chút.

Ài, xem ra ý tưởng trước kia quả nhiên là đúng, một mình mình kiếm điểm nộ khí rất chậm, nhưng có nữ nhân xinh đẹp, kiếm điểm nộ khí sẽ tiện hơn rất nhiều.

Hiện tại hắn vẫn hoài niệm tối hôm đó cùng với Sở Sơ Nhan. Tối đó kéo nàng ta tản bộ trên đường, đi đến đâu mà người qua đường chẳng đều là một mảng điểm nộ khí.

Chỉ tiếc da mặt của Sở Sơ Nhan quá mỏng, lần đó ra ngoài bị vây xem xong, liền không đồng ý cùng hắn ra phố nữa.

Hiện giờ xem ra Thu Hồng Lệ là một nhân tuyển rất tốt, xuất thân thanh lâu xuất đầu lộ diện đối với nàng ta mà nói không phải việc khó, lại thêm dáng vẻ câu hồn đoạt phách của nàng ta, hiệu quả dẫn ra ngoài nói không chừng còn hơn cả Sở Sơ Nhan.

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn đã có tính toán, thuận thế đáp:

- Cầm kỹ của tiểu thư, vừa rồi bọn họ đã nói hết rồi.

- Xì.

Chung quanh lập tức vang lên tiếng huýt sáo.

Trong mắt Thu Hồng Lệ cũng có chút thất vọng, cho dù ta quyết định mở cửa sau cho ngươi, ngươi tốt xấu gì cũng không thể nộp giấy trắng chứ.

Bằng không thì phục chúng thế nào được?

Thu hết phản ứng của người này vào đáy mắt, Tổ An không nhanh không chậm nói:

- Chỉ có điều theo ta, không có cái nào nói đúng điểm cả.

Lời này vừa được nói ra, toàn trường xôn xao, phải biết rằng trong đại sảnh không phải toàn bộ đều là hạng háo sắc ngực không vết mực, vẫn có một số người đều có chân tài thực học.

Bình Luận (0)
Comment