Có điều cũng chết thất thần một thoáng, rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại, thuận thế ôm eo nàng ta:
- Ha ha, đã tới đây rồi thì để mọi người làm quen một chút đi.
Khi tay đối phương đặt lên hông mình, cả người Thu Hồng Lệ cứng đờ, có điều do dự một chút vẫn không phản kháng, mà là cười bảo:
- Ở Sở gia ôm ta như vậy, không sợ lão bà kia của ngươi ghen à, ngày hôm qua nàng ta đã giận lắm rồi, Sở tiểu thư không sao chứ?
Trong lòng nàng ta thầm nghĩ, nếu Sở Sơ Nhan thực sự có gì không hay xảy ra, ngược lại là càng có lợi kế hoạch của mình kế hoạch của mình.
Đương nhiên không thể lập tức chết ngay, tốt nhất là nằm trên giường bệnh một hai năm, chờ mình giúp Tổ An đứng vững chân ở Sở gia, nàng ta chết cũng có thể danh chính ngôn thuận khống chế Sở gia.
Giống như là nhìn thấu tâm tư của nàng ta, Tổ An cười khẽ một tiếng:
- Yên tâm, không chết được.
Sau đó trong biểu cảm kinh ngạc của đối phương, ôm nàng ta đi tới trước mặt mọi người:
- Giới thiệu với mọi người một chút, vị này chính là Thu Hồng Lệ của Thần Tiên Cư, bộ dạng đủ xinh đẹp chứ?
Người chung quanh nhìn thấy hắn ôm eo đối phương, mà Thu Hồng Lệ thì như chim nhỏ nép vào người không phản kháng, ai nấy tim như vỡ nát.
Tên này nhất định là cố ý, cố ý chạy tới trước mặt chúng ta khoe khoang.
Đến từ các gia đinh Sở gia, điểm nộ khí +99+99+99...
Thu Hồng Lệ có chút kỳ quái, không rõ hắn làm như vậy để làm gì, nghĩ chắc là có thể hắn ở trong phủ bị kìm nén quá lâu, mượn cơ hội này để mở mày mở mặt.
Nghĩ đến đây nàng ta cũng cảm thấy thoải mái, mỉm cười chào hỏi mọi người:
- Chào mọi người, ta là Thu Hồng Lệ.
Cho dù nụ cười và ngôn ngữ của nàng ta đều rất công thức hoá, nhưng được huấn luyện trường kỳ ở loại địa phương như Thần Tiên Cư, những gia đinh tiểu nha hoàn này làm sao mà chống cự được?
Ai nấy đều thần hồn điên đảo.
- A Tổ, chúng ta có nên đi gặp Sở lão gia và Sở tiểu thư không?
Thu Hồng Lệ lặng lẽ nói, hiển nhiên nàng ta cũng không có hứng thú gì với những gia đinh nha hoàn bình thường này.
- Không vội.
Tổ An cười cười, kéo nàng ta tiếp tục đi tới trước mặt mọi người, cơ hội kiếm điểm nộ khí tốt như vậy Tổ An sao có thể bỏ qua được,
- Đúng rồi Hồng Lệ, còn chưa giới thiệu với ngươi những soái ca mỹ nữ trong phủ chúng ta, vị này là... Ài, bạn hữu ngươi tên là gì ấy nhỉ?
Đến từ gia đinh A, điểm nộ khí +666!
Người chung quanh thấy mà trợn mắt há hốc mồm, bản thân ngươi cũng không nhận ra, còn nói giới thiệu gì với Thu cô nương.
Không phải cố ý dẫn theo nàng ta đến trước mặt chúng ta tinh vi chứ?
Đến từ các gia đinh, điểm nộ khí +99+99+99...
Tổ An mặt mày hớn hở, cơ hồ là trong thời gian một chén trà nhỏ đã có mấy vạn điểm nộ khí vào tài khoản.
Xem ra phải tìm mấy hồng nhan tri kỷ đến kiếm điểm nộ khí quả nhiên là đường tắt, sao ta lại thông minh như vậy chứ?
Thu Hồng Lệ ở bên cạnh cũng có chút không biết phải nói gì, nàng ta không biết vì sao đối phương lại muốn làm chuyện như vậy, theo nàng ta, hành động như vậy không khỏi có chút tiểu nhân đắc chí, trong lòng cũng có chút khinh thường.
Thôi, vì nghiệp lớn trong giáo, nhịn tên gia hỏa này một đoạn thời gian.
Đúng lúc này, có nha hoàn chạy tới thông báo:
- Thu cô nương, đại tiểu thư mời ngươi tới cùng dùng bữa.
- Sở tỷ tỷ cho mời, ta cầu còn không được.
Trên mặt Thu Hồng Lệ đang cười, nhưng trong lòng lại rất giật mình, ngày hôm qua Sở Sơ Nhan khí cấp công tâm, rõ ràng là bị thương rất nghiêm trọng, nói không chừng còn nguy hiểm tới sinh mệnh, sao sau một đêm lại khỏe rồi?
Cũng được, lần này tới gặp mặt vừa hay điều tra một chút nội tình của nàng ta.
Lúc này Tổ An cũng nói:
- Thì ra là lão bà mời ăn điểm tâm, vậy ta cùng đi.
Thu Hồng Lệ không rõ nội tình, hiện giờ Sở Sơ Nhan vừa bị thương nặng mới khỏi, hắn thật sự lo lắng hai người gặp mặt riêng.
nha hoànđó khó xử nói:
- Nhưng đại tiểu thư không nói mời cô gia, chỉ bảo ta tới mời Thu cô nương.
Chung quanh có không ít gia đinh nha hoàn ai nấy nhìn hắn với vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.
Hừ, ai bảo ngươi tinh vi, quên mình chỉ là cô gia ở rể thôi à.
Lần này thì mất mặt trước Thu cô nương người ta rồi.
Những người lúc trước bị hắn chọc cho tức giận đến thất khiếu bốc khói lại hưng phấn, ai nấy chờ nhìn thấy bộ dạng cuồng nộ vô năng của hắn, xem hắn mất mặt thế nào trước Thu cô nương.
Ai ngờ Tổ An lại không có một chút dao động cảm xúc nào, nói thẳng:
- Lão bà của ta nói ngươi mời Thu cô nương, nhưng cũng không nói không được mời ta đúng không?
Nha hoàn đó sửng sốt:
- Quả thật là không, nhưng...
- Thế không phải là được rồi à,
Tổ An trực tiếp cắt ngang lời nàng ta,
- Vừa hay cùng đi, để tránh nàng ta lại bắt nạt Hồng Lệ nhà chúng ta.
Nha hoàn:
- ...
Các gia đinh:
- ...
Con mẹ nó thiên tài logic, trong nhất thời không ngờ không tìm thấy phản bác lý do.
Nha hoàn đó mơ hồ dẫn hai người tới chỗ Sở Sơ Nhan, để lại một đám người đang thì thầm to nhỏ.
- Vừa rồi các ngươi có nghe thấy không, hắn hình như nói lo đại tiểu thư bắt nạt Thu cô nương? Người tốt như Đại tiểu thư, vì sao lại bắt nạt Thu cô nương chứ?
- Ngươi vẫn chưa biết à, nghe nói cô gia muốn nạp Thu cô nương làm thiếp.
- Hả? Một cô gia ở rể như hắn mà có thể nạp thiếp á? Hơn nữa còn là nhân vật như Thu cô nương, ngươi từ đâu nghe được tin tức vớ vẩn này?
- Có phải hay không cứ hỏi thư đồng của hắn chẳng phải là biết ngay à?
...
Thế là ánh mắt mọi người liền chuyển hướng tới Thành Thủ Bình ở bên cạnh trong lòng đang không ngừng kêu lục lục lục.