Lấy nhãn lực của nàng, tự nhiên nhìn ra được Tổ An là cố ý.
lúc này Tổ An không có tinh lực phân thần trả lời, trực tiếp lấy phía sau lưng nghênh đón long trảo bén nhọn.
Hồng Long thấy hắn tránh cũng không thể tránh, trong lòng thầm hừ lạnh, quả nhiên là con kiến hôi.
Bất quá thấy đối phương ôm chặt Trịnh Đán, trong lúc nhất thời ngược lại có chút không nỡ, dù sao nữ nhân này thật rất xinh đẹp.
Nó sắp hóa thành nhân hình, mà nữ nhân này là hắn chuẩn bị dùng để chúc mừng mình biến hóa.
Tuy song phương là giống loài khác biệt, nhưng Long tộc cao đẳng đều có thể hóa thành hình người, cho nên tiêu chuẩn thẩm mỹ của Long tộc và Nhân tộc vẫn rất gần.
Không chỉ Long tộc, tiêu chuẩn thẩm mỹ của các tộc khác cũng rất tiếp cận.
Bởi vì nhân hình là thân thể được công nhận có lợi cho tu hành nhất, cho nên cao tầng các tộc cơ bản đều sẽ biến ảo thành hình người.
Đương nhiên, đối với một số chủng tộc cấp thấp đã định trước không cách nào hóa thành nhân hình, một mỹ nữ nhân loại chưa chắc đẹp mắt bằng heo mẹ.
Nghĩ đến dạng mỹ nhân như vậy chết thực quá đáng tiếc, trên móng vuốt thu lại mấy phần lực, mặc dù như thế, lực đạo cũng đủ để đâm thân thể Tổ An ra một lỗ thủng lớn.
Bất quá để nó ngoài ý muốn là, thời điểm đầu ngón tay cắm vào áo lót của đối phương, lại không có cảm giác cắm vào máu thịt như trong dự đoán, mà như đụng vào một tầng màng mỏng trong suốt.
Thấy áo lót của đối phương bỗng nhiên xuất hiện một cái vảy màu xanh lam, ngăn trở một kích nhất định phải chết kia.
- Đây là Hải tộc...
Nó còn chưa nói hết lời, Tổ An thừa dịp nó ngây người trong chớp mắt, trong tay lấp lóe ô quang, dao găm mở ra một lớp da thịt.
Hồng Long giật mình:
- Vũ khí của con kiến hôi ngươi lại có thể tổn thương được ta? Bất quá vũ khí nhỏ như vậy, gãi ngứa cho ta còn không sai biệt lắm.
Tổ An mỉm cười:
- Vậy thì chưa hẳn.
Hồng Long không thèm để ý, trực tiếp vung móng vuốt lên chộp tới:
- Con kiến hôi, đi chết đi.
Bỗng nhiên toàn thân nó run lên, dùng thanh âm cực kỳ hoảng sợ nói:
- Chuyện gì xảy ra... Cái này... Đây là nguyền rủa... A...
Trong thanh âm tràn ngập hoảng sợ và không cam lòng, ánh mắt sắc bén biến thành ảm đạm vô quang, thân hình khổng lồ như mất đi động lực, ngã rầm trên mặt đất, phát ra tiếng vang núi lở đất nứt.
- Chết thật!
Tổ An thở hổn hển, thực ra trong lòng hắn cũng không nắm chắc, không xác định Dao Găm Có Độc có hiệu quả với nó hay không.
Dù sao Cự Long lớn như vậy, tu vi lại cao như thế, Dao Găm Có Độc không có tác dụng cũng không ngoài ý muốn, phải biết trước đó ở trong bí cảnh đánh với đám người Chương Hàm, Dao Găm Có Độc cũng vô dụng.
Bất quá Tổ An vẫn quyết định đánh cược, dù sao loại đạo cụ giống như Tê Liệt Độc Bình còn viết rõ ràng phạm vi áp dụng, nhưng Dao Găm Có Độc không nói.
Như vậy trên lý luận hẳn là không có hạn chế đẳng cấp, còn vô dụng với đám người Chương Hàm, thì bởi vì bọn hắn vốn là tử linh.
Mà con Hồng Long kia ngưu bức nữa, cũng là vật có sinh mệnh.
Đương nhiên tuy công năng của Dao Găm Có Độc nghịch thiên, nhưng sử dụng cũng có khuyết điểm, là hắn chưa hẳn có thể đâm trúng đối phương.
Dưới tình huống bình thường, hắn muốn đâm trúng Trần Huyền cũng không dễ dàng, huống chi Hồng Long tu vi viễn siêu Trần Huyền?
Vì vậy hắn chỉ có thể lấy thương đổi thương, thừa cơ đâm trúng Hồng Long.
Thân thể của hắn được Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh thối luyện mấy lần, hơn nữa sức khôi phục kinh người, coi như bị Hồng Long đâm trúng, hắn cảm thấy cũng chưa chắc sẽ chết.
Chỉ bất quá hắn không ngờ trước đó Thương Lưu Ngư cho hắn ngọc bội lại bị phát động.
Nghĩ đến trước đó Thương Lưu Ngư nói, cả người hắn nghĩ mà sợ, hiển nhiên khối ngọc bội kia phán định công kích của Hồng Long đủ để trong nháy mắt lấy tính mệnh của hắn, cho nên mới thay hắn đón đỡ.
Lúc này trong đầu hắn đều là thanh âm phẫn nộ gào thét của Mị Ly:
- Ngươi có biết vừa rồi ngươi kém chút đã chết hay không, nếu không phải trên người ngươi có pháp bảo, ta cũng sẽ chôn cùng ngươi...
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +444+444+444...
Hiển nhiên nàng là thật rất tức giận.
- Cuối cùng không phải là không chết sao...
Tổ An lí nhí nói.
Linh hồn thể của Mị Ly đã hiện ra, mặt trầm như nước.
Tổ An cười ngượng nói:
- Hoàng hậu tỷ tỷ đừng nóng giận, lần này thật có chút lỗ mãng, lần sau tuyệt đối sẽ không như vậy.
- Còn có lần sau, ngươi có mấy cái mạng để chơi như vậy? Chẳng lẽ ngươi còn có pháp bảo như vừa rồi, có thể ngăn trở công kích trí mạng?
Mị Ly cười lạnh.
Tổ An yếu ớt nói:
- Không có.
Đồng thời âm thầm cảm thán ngọc bội mà Thương Lưu Ngư cho hắn quá thần kỳ, lại có thể ngăn cản công kích trí mạng của Cự Long.
- Thứ này ngươi từ chỗ nào lấy được?
Mị Ly có chút hiếu kỳ hỏi.
- Một bằng hữu cho.
Tổ An đại khái nói một chút.
- Lần sau có cơ hội tìm nàng xin mấy cái.
Mị Ly như đương nhiên nói.
Tổ An:
- ? ? ?
- Đồ vật trân quý như vậy, cũng không tiện tìm người ta xin thêm nha.
Da mặt của Hoàng hậu tỷ tỷ không khỏi cũng quá dày rồi.
- Ở trong từ điển của ngươi cũng có mấy chữ không tiện sao?
Mị Ly hừ lạnh.
- Nếu thật cảm thấy không tiện, vậy biến nàng thành nữ nhân của ngươi, lại xin chẳng phải sẽ tiện. Ngược lại trong khoảng thời gian này, ta nhìn ngươi cũng là hoa tâm đại củ cải.
Tổ An:
- ...
Hoàng hậu tỷ tỷ nói thật có đạo lý, ta lại không phản bác được.
Lúc này Mị Ly lại mở miệng:
- Nhanh đi thu nội đan của Hồng Long, đây chính là thứ tốt.
Tổ An đi đến bên Hồng Long, ngạc nhiên hỏi:
- Thế giới này có nội đan?