Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 644 - Chương 644: Tu La Tràng (2)

Chương 644: Tu La Tràng (2) Chương 644: Tu La Tràng (2)

Qua một lát, lại truyền tới thanh âm yếu đuối của Kỷ Tiểu Hi:

- Tổ đại ca, ngươi còn ở đó không?

- Còn.

Tổ An đáp, nhưng trong lòng thì nhảy dựng, luôn cảm thấy hiện tại thanh âm của nàng tựa hồ càng ngọt, càng ỏn ẻn.

Trong phòng tắm lại trầm mặc, một lúc lâu sau mới truyền tới thanh âm:

- Tổ đại ca, ngươi có thể đi vào một chút không.

Tổ An:

- ? ? ?

Còn có chuyện tốt như vậy?

- Cái này chỉ sợ không tốt lắm đâu.

Hắn nhịn không được nhìn xung quanh, xem Kỷ Đăng Đồ có trốn ở chỗ nào không.

- Ta có việc cần... cần ngươi giúp đỡ.

Cách cánh cửa cũng có thể cảm giác được lúc này Kỷ Tiểu Hi rất xấu hổ.

- Được rồi, vậy ta vào, ngươi cũng đừng kêu loạn, bằng không truyền đi, người khác còn tưởng ta quấy rồi.

Tổ An vừa nói vừa đẩy cửa đi vào.

Lúc này cả người Kỷ Tiểu Hi đã ngâm mình ở trong thùng tắm, cả người ghé vào vách thùng, chỉ có cổ và vai lộ ra, cả người giống như hoa sen mới nở, lại như trứng gà bóc vỏ, lóng lánh sáng long lanh.

- Được rồi, Tổ đại ca ngươi đứng ở nơi đó đi.

Kỷ Tiểu Hi yếu ớt nói.

Tổ An giật mình, lúc này mới nhớ tới trong thùng tắm của nàng là nước lạnh, một chút hơi nước cũng không có, lại tới gần sẽ nhìn không sót gì.

- Tốt, ta không động.

Tổ An nâng hai tay lên.

- Đúng rồi, ngươi đến cùng làm sao vậy? Vì sao mặt đỏ thành như vậy?

Lúc này hắn cũng ý thức được khẳng định là xảy ra vấn đề.

- Ngươi ném qua những bình thuốc trong y phục của ta tới.

Kỷ Tiểu Hi nhìn y phục rơi lả tả trên đất, hiển nhiên vừa rồi nàng cởi quần áo rất vội vàng.

Khuôn mặt Tổ An cổ quái, nhặt quần áo của nàng lên, một mùi thơm đặc thù của thiếu nữ truyền đến.

Nhìn đồ lót của mình bị một nam tử cầm trong tay, khuôn mặt của Kỷ Tiểu Hi càng đỏ, vội vàng nhắc nhở hắn các loại dược liệu để ở đâu.

Tổ An dựa theo nàng chỉ dẫn ném bình dược vào trong thùng tắm.

Qua một lát, sắc mặt của Kỷ Tiểu Hi hơi chút hòa hoãn:

- Cảm ơn, vừa rồi ta trúng loại xuân dược bỉ ổi kia.

Tổ An giận dữ:

- Là gia hỏa lang tâm cẩu phế nào hạ dược, lão tử đánh không chết hắn!

Kỷ Tiểu Hi dùng ánh mắt quỷ dị nhìn hắn.

Tổ An trợn tròn mắt, thật lâu sau mới hiểu được ý tứ của nàng:

- Ngươi nói là ta? Làm sao có thể!

Kỷ Tiểu Hi nhếch miệng:

- Là bình thuốc vừa rồi ngươi đưa cho ta, dược tính cực kỳ cổ quái, ta cảm thụ một chút, hẳn là Hoan Lạc Thập Bát Độ .

- Hoan Lạc Thập Bát Độ!

Sắc mặt của Tổ An cực kỳ đặc sắc, khó trách bình thuốc kia được Trần Huyền cẩn thận bảo quản như vậy, nếu đổi lại ta mà nói, khẳng định cũng phải bảo quản kỹ càng.

- A, Tổ đại ca ngươi cũng biết loại thuốc này?

Kỷ Tiểu Hi sửng sốt.

- Nghe nói qua.

Tổ An cười xấu hổ, đâu chỉ nghe nói qua, hơn nữa còn đích thân thể nghiệm qua.

Đồng thời ánh mắt hắn có chút cổ quái, lúc trước Trịnh Đán trúng độc, hắn cúc cung tẫn tụy giải độc cho đối phương, hiện tại Kỷ Tiểu Hi trúng độc...

Dựa vào, sau khi sự việc xảy ra, mỹ nhân hiệu trưởng và Kỷ Đăng Đồ khẳng định sẽ đánh chết ta!

Nhưng mặc kệ, cũng không thể thấy chết mà không cứu nha.

Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục!

Hắn đang muốn tiến lên, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, có chút không hiểu:

- Vừa rồi ngươi chỉ liếm chút xíu, dược tính của cái đồ chơi này mãnh liệt như vậy?

Lúc đó Kỷ Tiểu Hi còn sợ đây là độc dược, liếm cũng không nhiều, lại thêm bản thân nàng có thể chất độc kháng, sao sẽ trúng chiêu nghiêm trọng như vậy chứ?

Không phải là cố ý đến xò xét ta chứ?

Kỷ Tiểu Hi ngượng ngùng nói:

- Bởi vì mới đầu ta không kiểm tra ra nó là thuốc gì, cho nên lại thử mấy lần.

Lần thứ nhất Tổ An nhờ nàng giúp đỡ, lại là lĩnh vực nàng am hiểu nhất, nếu không đo ra dược tính thì quá mất mặt, cho nên nàng rất nhiệt tình.

Dù sao xem như độc cũng không thương tổn đến nàng, nhưng nàng làm sao biết, Tổ An sẽ cho nàng xuân dược chứ.

Nghĩ tới đây, ánh mắt nàng có chút cổ quái:

- Tổ đại ca, không phải ngươi cố ý cho ta thuốc này chứ...

Tổ An phiền muộn:

- Tổ đại ca ngươi là tiểu nhân vô sỉ như vậy sao?

Kỷ Tiểu Hi gật đầu:

- Ừm, ta cũng cảm thấy không phải.

Bằng không nàng cũng không có khả năng chủ động chạy đến chỗ hắn.

- Thế nào, hiện tại dược tính giải chưa?

Tổ An vội vàng hỏi.

Kỷ Tiểu Hi nhắm mắt lại cẩn thận cảm thụ, hơi lắc đầu:

- Còn kém chút, nhiệt độ của nước này không đủ lạnh, nếu Sở đại tiểu thư ở chỗ này thì tốt, nàng có thể giúp biến nước thành đá lạnh.

- Cái này ta biết.

Tổ An nói.

Biết hắn cũng có bản lĩnh hóa nước thành băng, Kỷ Tiểu Hi do dự một chút, sau đó nói:

- Vậy phiền phức ngươi biến nước trong thùng tắm thành nước đá đi.

Nàng cũng biết như vậy không ổn, nhưng hiện tại nàng đang áp chế dược tính, hơi sơ sẩy dược tính sẽ triệt để tiến vào toàn thân, hậu quả kia càng khó có thể tiếp nhận.

- Ta nhắm mắt lại.

Tổ An gật đầu, đi đến bên thùng tắm, vươn tay vào trong nước.

Tuyết Hoa Thần Kiếm còn không có đạt tới cảnh giới cách không hóa băng.

Nào biết bàn tay truyền đến không phải cảm giác nước lạnh, mà là xúc cảm ôn nhuận mềm mại.

- Tổ đại ca, ngươi... ngươi sờ đi đây vậy hả?

Thanh âm xấu hổ của Kỷ Tiểu Hi vang lên lần nữa.

- Xin lỗi xin lỗi, ta vô ý.

Tổ An xấu hổ, hắn thật không phải cố ý, tính tình giống hắn, muốn chiếm tiện nghi sẽ quang minh chính đại chiếm, đâu cần lén lút như vậy.

Kỷ Tiểu Hi ân một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Lúc này Tổ An tập trung ý chí, yên lặng vận chuyển nguyên khí, nước trong bồn tắm đông lạnh.

Lúc này Sở Hoàn Chiêu đang hưng phấn chạy đến khu ký túc xá của lão sư, trong tay vuốt vuốt chìa khoá:

- Thối tỷ phu, làm hại ta hôm qua một đêm ngủ không ngon, còn gặp mộng xuân, phải thay quần lót hai lần, thừa dịp thời gian này phải ngủ bù mới được.

Bình Luận (0)
Comment