- Thế nào, chẳng lẽ lão đại ngươi cũng am hiểu đối câu?
Vi Tác sùng bái hỏi.
Tổ An nhàn nhạt đáp:
- Bát khiếu đã thông thất khiếu.
Vi Tác giơ ngón tay cái lên:
- Ngưu bức, đã hiểu bảy tám thành! Quả nhiên không hổ là lão đại.
Tổ An:
- ...
Đó là ý tứ của dốt đặc cán mai ngươi có biết không, đoán chừng gia hỏa này chỉ biết tất chân của nữ nhân.
Thời điểm hai người trò chuyện, bỗng nhiên Vi Tác đẩy đẩy Tổ An, nháy mắt ra hiệu.
Tổ An nhìn lại, phát hiện Kỷ Tiểu Hi đang đỏ bừng cả mặt đứng ở ngoài cửa sổ gọi hắn.
- Không phải sắp lên lớp sao? Tại sao nàng lại chạy tới?
Tổ An thấy Bạch Tố Tố đi tới, bất quá nhìn Kỷ Tiểu Hi bộ dáng lo lắng, vội vàng đứng dậy đi ra ngoài.
- Lão Bạch, ta có chút sự tình ra ngoài một chút, ngươi lên lớp đi.
Tổ An vỗ vỗ bả vai Bạch Tố Tố.
Bạch Tố Tố:
- ...
Hắn không còn gì để nói, đại ca, hiện tại ngươi là học sinh đấy, ở trên lớp đừng cùng ta nói chuyện giống như đồng sự được không?
Có điều xưa nay tính khí của hắn không tệ, cùng Tổ An cũng có mấy phần giao tình, đương nhiên sẽ không làm khó, còn “cười yêu kiều” dặn dò:
- Đừng có khi dễ Tiểu Hi nha.
Hiển nhiên Kỷ Tiểu Hi mềm mại đáng yêu, ngay cả đám lão sư này cũng ưa thích.
Trên lớp học truyền đến âm thanh ồn ào, Tổ An cười hắc hắc:
- Tiểu Hi đáng yêu như thế, không khi dễ cũng phải quá lãng phí.
Bạch Tố Tố:
- ...
Vi Tác:
- ...
Chúng đồng học của Hoàng tự ban:
- ...
- Khinh người quá đáng, ta muốn đánh hắn.
- Nhận rõ hiện thực đi, người ta ngay cả Thạch Côn cũng đánh bại, ngươi đi lên chỉ là đưa thịt.
- Ta thao!
- Đao nơi tay, giết Tổ cẩu!
...
Nghe phía sau hò hét ầm ĩ, Tổ An không chỉ không tức giận, ngược lại rất cao hứng.
Đã lâu không gặp, những đồng học này vẫn đáng yêu như vậy, động một chút lại đưa điểm nộ khí.
Bất quá Kỷ Tiểu Hi nghe mọi người nghị luận, sắc mặt đỏ càng lợi hại, vội vàng kéo hắn đến một vị trí mọi người không nhìn thấy.
- Làm sao vậy Tiểu Hi?
Tổ An có chút hiếu kỳ, sắc mặt nàng quá đỏ rồi?
- Nhanh, nhanh dẫn ta đi biệt viện của ngươi!
Kỷ Tiểu Hi gấp đến độ sắp khóc.
Thời điểm Kỷ Tiểu Hi nói chuyện, gấp đến độ dắt tay hắn chạy về ký túc xá.
Tổ An sững sờ, nếu như Trịnh Đán tới tìm hắn, hắn khẳng định sẽ nghĩ đến phương diện kia.
Nhưng tính tình của Kỷ Tiểu Hi, làm sao cũng không thể nào là ý tứ kia nha.
- Tiểu Hi sao vậy, vì sao tay ngươi nóng như thế?
Mới đầu Tổ An còn đang cảm thán tay nàng mềm mại thật thoải mái, bất quá lập tức phát giác được không thích hợp, nhiệt độ cơ thể quá nóng rồi.
- Tới phòng ngươi lại nói.
Kỷ Tiểu Hi mím môi, nhanh chóng chạy vội.
Bỗng nhiên toàn thân nàng run lên, vội vàng dừng lại, hai chân kẹp chặt chẽ, cả người không còn dám động.
- Ta ôm ngươi đi qua.
Chú ý tới biểu lộ xoắn xuýt của nàng, Tổ An chỉ nghĩ nàng quá mót (*đại tiểu tiện), lại thêm tính tình nàng hướng nội, không có ý tứ nói ra miệng.
Hắn đi đến ngang ôm nàng lên.
Cả người Kỷ Tiểu Hi rất nhẹ, ôm vào trong ngực cực kỳ mềm mại.
- Không được đụng ta...
Kỷ Tiểu Hi kinh hô, đáng tiếc mới nói được một nửa đã bị hắn ôm lên.
- Làm sao vậy?
Cảm nhận được thiếu nữ trong ngực toàn thân run rẩy, Tổ An hơi nghi hoặc.
- Không có gì, mang ta đi phòng ngươi.
Kỷ Tiểu Hi chôn mặt ở trong ngực hắn, thấy không rõ biểu lộ của nàng.
Bỗng nhiên trong lòng Tổ An hơi động, vẻ mặt này, còn có thân thể phản ứng, sao có chút quen mắt thế nhỉ, trước đó mặc kệ là Kiều Tuyết Doanh hay Trịnh Đán, tựa hồ đều có phản ứng như vậy.
- Chẳng lẽ trúng xuân dược?
Ý nghĩ này vừa dâng lên liền bị Tổ An phủ định, phải biết Kỷ Tiểu Hi từ nhỏ liên hệ với các loại dược liệu, lại có thần y như Kỷ Đăng Đồ dạy dỗ, tên nào có bản lãnh làm cho nàng trúng độc?
Đi vào túc xá, Tổ An đang suy nghĩ nên làm sao không thương tổn đến nàng mà trợ giúp, dù sao nhìn bộ dạng của nàng, chỉ sợ đã...
Lúc này Kỷ Tiểu Hi mới mở miệng:
- Tổ đại ca, có thể giúp ta đổ đầy nước vào thùng tắm không, nước phải lạnh, lát nữa nước nóng phải thay vào.
Trong học viện có rất nhiều Phù Văn Sư, nghiên cứu làm sao cải thiện sinh hoạt của nhân loại, bởi vậy ký túc xá có phòng tắm chuyên môn, có nước nóng, không khác gì khách sạn kiếp trước.
- Tắm rửa?
Biểu lộ của Tổ An có chút cổ quái, hắn nghĩ một nữ nhân chủ động chạy đến nhà nam nhân đòi tắm rửa có ý vị như thế nào.
Thật không phải cố ý đến dẫn dụ ta chứ?
Có điều hắn lập tức kịp phản ứng, Kỷ Tiểu Hi khẳng định không phải người như thế, hơn nữa nàng yêu cầu rất kỳ quái:
- Vì sao phải dùng nước lạnh?
- Không kịp giải thích.
Kỷ Tiểu Hi giãy giụa từ trong ngực hắn chạy ra, sau đó nỗ lực chạy đến phòng tắm, bắt đầu đổ nước lạnh.
Nàng thường xuyên đi tới chỗ Khương La Phu chơi, bởi vậy rất quen thuộc bố cục ký túc xá của lão sư.
Hôm nay nếu không phải tiểu di không ở trường, thì không đến mức phải chạy đến chỗ hắn.
- Ngươi đến cùng làm sao...
Tổ An còn muốn hỏi, lại bị đẩy ra, sau đó nghe trong phòng tắm truyền đến thanh âm cởi y phục sột sột soạt soạt, sau đó thanh âm thân thể vào nước.
Nghe được tiếng vang trùng điệp, Tổ An vội vàng hỏi:
- Tiểu Hi, ngươi không có ngã đó chứ?
Mới đầu không có phản ứng, thời điểm Tổ An ngồi không yên, thì truyền đến thanh âm yếu ớt của Kỷ Tiểu Hi:
- Không có.
- Có chuyện gì thì gọi ta.
Tổ An cao giọng hô, hôm nay nàng thật quá cổ quái, để hắn không khỏi lo lắng, không dám đi quá xa, dứt khoát tìm cái ghế ngồi ở cửa ra vào.