Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 642 - Chương 642: Đao Nơi Tay Giết Tổ Cẩu

Chương 642: Đao Nơi Tay Giết Tổ Cẩu Chương 642: Đao Nơi Tay Giết Tổ Cẩu

Tổ An cười ha ha:

- Tiểu Hi quan tâm, ta một mực ghi nhớ ở trong lòng, đúng rồi, cái này cho ngươi.

Vừa nói vừa từ trong ngực móc ra một cái khăn tay xinh đẹp:

- Cái này cho ngươi, lần trước ở Sài Lang Cốc làm bẩn khăn tay của ngươi, nói về sau sẽ trả lại ngươi một cái mới, nhưng bề bộn nhiều việc xém chút quên, lần này tìm được cơ hội mua một cái, ngươi xem có thích không, không thích ta sẽ mua cho ngươi cái khác.

- Không cần, cái này rất đẹp.

Kỷ Tiểu Hi yêu thích không nỡ rời tay nhìn cái khăn.

- A, còn nếu tơ vàng, cái này nhất định rất mắc?

- Không mắc không mắc, hiện tại ca ca có tiền.

Tổ An vỗ ngực nói.

- Cũng chỉ có khăn tay như vậy mới xứng với ngươi.

Kỷ Tiểu Hi ngượng ngùng, ngọt ngào nói:

- Đa tạ Tổ đại ca...

- Đúng rồi, ta có một bình thuốc, ngươi giúp ta xem xem đến cùng có tác dụng gì.

Tổ An lấy bình sứ của Trần Huyền ra.

Nghe đến thuốc, trên gương mặt vốn có chút ngại ngùng của Kỷ Tiểu Hi trong nháy mắt hóa thành trịnh trọng:

- Tốt, ta xem một chút.

Mở nắp bình ra, Kỷ Tiểu Hi đại khái quan sát tính chất và trạng thái của dịch thể, sau đó đưa đến bên lỗ mũi, tay nhỏ nhẹ nhàng vỗ miệng bình ngửi mùi vị bên trong.

- Ngọt?

Kỷ Tiểu Hi hơi nghi hoặc.

- Thuốc này nhìn không giống độc dược, cũng không giống thuốc chữa thương. Tổ đại ca, ngươi không ngại ta đổ ra thử một chút chứ?

- Đương nhiên không ngại.

Tổ An cười nói, không tìm hiểu ra dược tính, đối với hắn mà nói cũng là phế phẩm.

Được hắn cho phép về sau, Kỷ Tiểu Hi từ trong bình ngược lại một Tiểu Tích trên tay, sau đó duỗi ra phấn hồng lưỡi đầu nhẹ nhàng liếm một miệng.

Tổ An giật mình:

- Ai, cẩn thận có độc a!

Hắn không ngại đối phương thử, nhưng nào biết đối phương trực tiếp dùng miệng tới thử?

Vạn nhất thử xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?

Kỷ Tiểu Hi cười ngòn ngọt:

- Yên tâm đi Tổ đại ca, trong lòng ta có chừng mực, từ nhỏ đến lớn ta tiếp xúc rất nhiều độc dược, hơn nữa phụ thân cũng cho ta dùng rất nhiều linh dược, tuy thân thể ta không tính vạn độc bất xâm, nhưng đại đa số độc dược đều rất khó làm bị thương ta.

Lúc này Tổ An mới buông lỏng một hơi, tuy gia hỏa Kỷ Đăng Đồ kia không đáng tin cậy, nhưng lại rất để tâm với nữ nhi, từ nhỏ bồi dưỡng như vậy, nghĩ đến cho dù trên người Trần Huyền có độc dược gì, cũng không đả thương được nàng.

- Kiểm tra xong là độc gì chưa?

Tổ An tò mò hỏi.

Kỷ Tiểu Hi lắc đầu, trên mặt hơi nghi hoặc:

- Giống như không có độc tính, giống một loại thuốc bổ, nhưng tựa hồ có không ít khác nhau... Như vậy đi, sắp lên lớp, ta về trước, các thời gian lại chậm rãi thăm dò dược tính, sau đó sẽ nói cho ngươi biết, ngươi không ngại ta mang đi chứ?

- Đương nhiên không ngại, nếu như ngay cả Tiểu Hi cũng không tin nổi, thì trên đời này ta còn có thể tin ai.

Tổ An cười ha ha.

Kỷ Tiểu Hi hơi đỏ mặt, nghĩ thầm chẳng lẽ ngươi ngay cả thê tử của mình cũng tin không được sao, có điều đại đa số tâm tư của nàng đều ở trên tìm kiếm dược tính, nên nhanh chóng rời đi.

Tổ An trở lại phòng học, Vi Tác sùng bái:

- Lão đại không hổ là lão đại, chân trước mới giải quyết Thu Hồng Lệ xinh đẹp mị hoặc, hiện tại ngay cả Kỷ Tiểu Hi thuần khiết như tiểu bạch hoa cũng khăng khăng một mực, quả thực là thông sát tất cả nha!

Tổ An xạm mặt lại:

- Chớ nói nhảm, chúng ta chỉ là bằng hữu.

Được chứng kiến bộ dáng hộ nữ cuồng ma của Kỷ Đăng Đồ, hắn cũng không muốn có tiếng gió gì truyền đến tai hắn, nếu gia hỏa kia biết mình khi dễ Kỷ Tiểu Hi, còn không đến lột da ta.

- Nam nữ bằng hữu nha, ta hiểu.

Vi Tác hiện ra biểu lộ bỉ ổi mà tất cả mọi người đều hiểu.

Tổ An không muốn cùng hắn dây dưa vấn đề của Kỷ Tiểu Hi, hỏi:

- Đúng rồi, vừa rồi ngươi nói Tứ Phương Các kia có cái gì đặc biệt?

Vi Tác giải thích:

- Tứ Phương Các là Uông gia mở, ý tứ hoan nghênh khách tứ phương, là tửu lầu hào hoa nhất Minh Nguyệt Thành, chỉ như vậy cũng không có gì, nhưng tầng cao nhất của Tứ Phương Các lại có tiền cũng đi không được.

- Tứ Phương Các có quy củ, nhất định phải là nhân vật ở mỗi một lĩnh vực xuất sắc nhất mới có tư cách lên, tỉ như ngươi là thiên tài giới tu hành, hoặc đại tài tử học rộng tài cao...

- Chỉ có thỏa mãn những điều kiện này, mới có tư cách đi lên. Tứ Phương Các mở nhiều năm như vậy, lên được tầng cao nhất chỉ sợ còn không quá ba chữ số, cho nên ai cũng xua như xua vịt.

- Cho nên bình thường mà nói, ta là không có tư cách đi lên, lần này hoàn toàn là nhờ ngươi.

Tổ An cười cười:

- Uông gia rất có thủ đoạn tiếp thị nha, bất quá như vậy không khỏi quá mua danh chuộc tiếng, ta cũng không tin Minh Nguyệt Công, thành chủ… muốn đi, hắn còn dám ngăn không cho?

Vi Tác đáp:

- Uông gia cũng không ngốc, trong quy củ đã sớm lưu đường lui, người giống Minh Nguyệt Công, Tạ thành chủ… ở trong hệ thống quan trường đều là người xuất sắc; hơn nữa là tu hành giả cường đại, tự nhiên thỏa mãn điều kiện đi lên.

- Thì ra là thế.

Tổ An có chút hiếu kỳ.

- Những người này thì thôi, dù sao nổi danh. Nhưng nếu một số khách nhân thanh danh không hiển hách, lại có chân tài thực học, thì dùng cách nào phán xét bọn họ có tư cách lên hay không?

- Cái này đơn giản, tại chỗ thử một chút là được, tu hành giả hiển lộ tu vi; nhạc sư triển lãm tác phẩm; văn nhân thì kiểm tra thơ văn, nghe nói trên lầu lưu một số thiên cổ tuyệt đối của các đại tài tử, nếu có thể đối được, tự nhiên có thể đi lên...

Sắc mặt Tổ An cổ quái:

- Đối câu, phương pháp cũ kỹ như vậy.

Bình Luận (0)
Comment