Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 646 - Chương 646: Ngươi Sẽ Tin? (2)

Chương 646: Ngươi Sẽ Tin? (2) Chương 646: Ngươi Sẽ Tin? (2)

Sở Hoàn Chiêu cười lạnh:

- Nếu ta không tới, còn không nhìn thấy một màn đặc sắc tuyệt luân như thế nha. Kỷ Tiểu Hi kia ngày bình thường nhìn một bộ ôn nhu ngoan ngoãn, không nghĩ tới lại giống như những hồ ly tinh kia, biết câu dẫn nam nhân như thế.

Nói đến phần sau, nàng cố ý tăng thanh âm, phảng phất như cố ý nói cho người trong phòng tắm nghe.

Đến từ Sở Hoàn Chiêu, điểm nộ khí +66+66+66...

Tổ An nhướng mày:

- Tiểu Chiêu, ngươi nói chuyện như vậy quá thất lễ.

Sở Hoàn Chiêu hừ lạnh:

- Nàng biết rõ ngươi có lão bà còn tới câu dẫn ngươi, nàng không sợ thất lễ, ta sợ cái gì nha.

Đến từ Sở Hoàn Chiêu, điểm nộ khí +99+99+99...

Nhìn phía sau không ngừng thu được điểm nộ khí, Tổ An cũng không cao hứng nổi.

- Được rồi, sự tình không phải như ngươi nghĩ, là ta nhờ Kỷ cô nương thí nghiệm thuốc, kết quả không cẩn thận làm hại nàng trúng độc, sau đó nàng cần phải dùng nước đá ngâm ở trong bồn tắm ngăn chặn độc tính...

Tổ An nhanh chóng giải thích.

Sở Hoàn Chiêu vẫn không tin, cười lạnh nói:

- Độc gì cần cởi sạch quần áo, xuân dược sao?

Hô hấp của Tổ An cứng lại, còn thật bị ngươi đoán đúng.

Bất quá cân nhắc đến danh dự của Kỷ Tiểu Hi, hắn tự nhiên không thể thừa nhận:

- Thật không phải như ngươi nghĩ, coi như ngươi không tin Kỷ cô nương, cũng phải tin tưởng nhân phẩm của ta chứ.

Sở Hoàn Chiêu nháy mắt mấy cái, nộ khí tựa hồ tiêu tan rất nhiều.

Đến từ Kỷ Tiểu Hi, điểm nộ khí +22 +22 +22...

Hiển nhiên nàng cũng nghe được lời này của hắn.

Bất quá hiển nhiên Sở Hoàn Chiêu cũng không phải dễ gạt như vậy:

- Tiểu di của nàng không phải hiệu trưởng sao, vì sao không đi chỗ nàng, mà phải đến chỗ ngươi tắm rửa?

Tổ An cười khổ, đành phải tiếp tục giải thích:

- Đó là bởi vì Khương hiệu trưởng có việc gấp đi ra ngoài...

Lúc này Kỷ Tiểu Hi đã mặc y phục xong, vội vàng từ trong phòng tắm đi ra, nhỏ giọng nói:

- Ta về trước.

Nói xong cũng mặc kệ hai người kia nói cái gì, nhanh chóng trốn ra ngoài.

Tổ An thở dài, cái này tính toán là chuyện gì a, rõ ràng chuyện xấu gì cũng không có làm, kết quả đắc tội cả hai bên.

- Thế nào, trách ta làm hỏng chuyện tốt của ngươi?

Nghe thấy hắn than thở, Kỷ Tiểu Hi bất mãn nói.

- Chẳng qua là cảm thấy hiểu lầm như vậy để cho tất cả mọi người cảm thấy xấu hổ, hơn nữa bỗng dưng đắc tội người ta ...

Tổ An tốn rất nhiều khí lực mới miễn cưỡng để Sở Hoàn Chiêu tin tưởng Kỷ Tiểu Hi là thật đến giải độc.

- Ai nha, như vậy có thể làm hại Khương hiệu trưởng có ác cảm với ngươi không, còn nữa, nghe nói Kỷ thần y kia rất quan tâm nữ nhi, sẽ tới tìm ngươi gây chuyện hay không?

Bỗng nhiên Sở Hoàn Chiêu kịp phản ứng.

- Bây giờ ngươi lo lắng những chuyện này không phải quá muộn sao.

Tổ An buồn bực nói.

- Nếu không ta đi xin lỗi nàng.

Sở Hoàn Chiêu biết Kỷ Tiểu Hi là vì thử thuốc cho tỷ phu mới như vậy, cũng cảm thấy vừa rồi biểu hiện của mình có chút quá phận.

- Được rồi, ta sẽ tìm cơ hội giải thích cho nàng.

Tổ An lo lắng hai nữ gặp mặt lại ra chuyện quỷ quái gì.

- Tốt, sự tình hôm nay ta không nói cho tỷ tỷ, chẳng qua nếu như có lần sau mà nói...

Sở Hoàn Chiêu hừ hừ nói, nhìn rất đáng yêu.

- Tuyệt đối sẽ không có lần sau.

Trải qua nháo trò, hiển nhiên Sở Hoàn Chiêu cũng không còn tâm tư ngủ lại ở chỗ này, bất quá trước khi rời đi, nàng vẫn không yên lòng điều tra cả ký túc xá một lần.

Không tra được dấu vết sinh hoạt của bất kỳ nữ nhân nào, lúc này nàng mới thỏa mãn rời đi.

Tổ An lau mồ hôi, đột nhiên cảm giác trước đó mình nghĩ để hậu cung không yên kiếm điểm nộ khí chỉ sợ không dễ như vậy.

Trở lại phòng học, cảm nhận được ánh mắt hâm mộ của các đồng học, lúc này tâm tình của hắn mới tốt hơn chút.

Rất nhanh kết thúc một ngày học, thời điểm ra cửa trường, Uông Nguyên Long phái xe ngựa chờ ở nơi đó.

Tổ An và Vi Tác lên xe, bỗng nhiên chú ý tới bên cạnh còn có xe ngựa khác của Uông gia.

Hắn có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ trong học viện còn có ai khác?

Kết quả rất nhanh, hai bóng người xinh đẹp vừa nói vừa cười từ trong trường học đi ra.

Một người đoan trang, bên trong lại toát ra vũ mị và kiều diễm, không phải Trịnh Đán thì là ai.

Chú ý tới ánh mắt của hắn, Trịnh Đán hơi gật đầu:

- Tổ đồng học tốt.

Tổ An ngượng ngùng trả lời:

- Trịnh tiểu thư tốt.

Nữ nhân này thật là, trước đó hảo ca ca hảo lão công réo không ngừng, hiện tại ở trước mặt người khác lại như kẻ xa lạ.

Có điều hắn cũng bội phục đối phương biết khống chế cảm xúc của mình.

- Ngươi cũng muốn đi Tứ Phương Các?

Tổ An thấy nàng đi về phía xe ngựa của Uông gia, có chút hiếu kỳ nói.

- Đúng vậy, không chỉ ta, còn có Tạ tiểu thư.

Trịnh Đán cười hì hì đẩy Tạ Đạo Uẩn ở bên người ra.

Thực ra Tổ An đã sớm chú ý tới nữ tử ở bên cạnh Trịnh Đán, mặt trứng ngỗng, mày liễu, váy dài màu vàng nhạt, trong dịu dàng tràn ngập phong thái mê người, khóe môi nhếch lên ý cười ưu nhã, cái kia là khí độ của tiêu thư khuê các, con nhà quyền quý.

Phối hợp đôi mắt mỹ lệ như biết nói chuyện kia, cả người lộ ra thần thanh khí lãng, có loại khí chất băng thanh ngọc khiết, cao quý động lòng người.

Cùng một bên đoan trang bên trong lộ ra xinh đẹp Trịnh Đán sóng vai xinh đẹp lập, thật sự là Xuân Lan Thu Cúc, mỗi người một vẻ.

Nàng đang tò mò đánh giá Tổ An, ai biết bỗng nhiên bị Trịnh Đán đẩy ra, kém chút lảo đảo bổ nhào vào trong ngực Tổ An.

Tức giận trừng Trịnh Đán một cái, lúc này nàng mới bắt đầu tự giới thiệu:

- Tổ đồng học tốt, lần thứ nhất gặp mặt, ta gọi Tạ Đạo Uẩn, mong về sau chỉ giáo nhiều hơn.

Bình Luận (0)
Comment