Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 647 - Chương 647: Kẻ Đến Không Thiện

Chương 647: Kẻ Đến Không Thiện Chương 647: Kẻ Đến Không Thiện

Tổ An không thể không bội phục, dù ở dưới tình huống chật vật như vậy, cả người nàng vẫn toát ra một loại cảm giác tự tin, cả người tự nhiên hào phóng.

- Tạ tiểu thư nói giỡn, chỉ sợ chúng ta không phải lần đầu tiên gặp mặt.

Tổ An cười như không cười nhìn nàng.

Trong lòng Tạ Đạo Uẩn giật mình, nghĩ thầm chẳng lẽ lần trước đi Thần Tiên Cư hắn cũng biết, có điều nàng không hoảng loạn, lập tức nói:

- Không sai, trước đó hai nhà Sở Viên thi đấu cũng thấy qua phong thái của Tổ đồng học, ở trường học cũng từng gặp qua một lần.

Thấy nàng phản ứng nhanh như vậy, Tổ An cũng không có vạch trần:

- Phương danh của Tạ tiểu thư ta cũng như sấm bên tai, sớm đã ngưỡng mộ từ lâu, hôm nay gặp mặt, mới phát hiện nghe danh không bằng gặp mặt nha.

Sắc mặt của Tạ Đạo Uẩn không khỏi biến hóa, dù nàng hàm dưỡng rất tốt, nhưng bị mỉa mai ở trước mặt như vậy, một cô nương như nàng vẫn có chút chịu không được.

Còn chưa kịp phát tác, Tổ An đã tiếp tục nói:

- Những tin đồn kia hoàn toàn không đủ hình dung mỹ mạo và khí chất của Tạ tiểu thư nha, ta thật hối hận vì không có sớm nhìn thấy phương dung.

Vi Tác ở một bên không khỏi trợn mắt, nghĩ thầm lão đại không hổ là lão đại, bản lĩnh lấy niềm vui của nữ nhân thật quá lợi hại.

Nghĩ tới đây hắn không khỏi hối hận, vì sao bình thường ta có thể cùng lão đại chỉ điểm giang sơn, nhưng vừa thấy người thật thì một câu cũng nói không nên lời.

Trịnh Đán cũng không nhịn được liếc nhìn Tổ An một cái, gia hỏa này thật có bản lĩnh thông đồng nữ nhân.

Sắc mặt của Tạ Đạo Uẩn đỏ lên, ngày bình thường nào có người dám nói chuyện với nàng như vậy, trong lúc nhất thời không khỏi cảm thấy mới lạ:

- Tổ đồng học quá khen...

- Đợi lát nữa đến Tứ Phương Các lại trò chuyện tiếp, chỉ sợ Uông công tử đang chờ rất nóng lòng.

Trịnh Đán kéo Tạ Đạo Uẩn qua nói.

Tạ Đạo Uẩn tự nhiên không có dị nghị gì, nhìn Tổ An gật đầu tỏ ý, liền đi theo Trịnh Đán lên xe ngựa.

Tổ An thì phân phó Thành Thủ Bình và mấy thị vệ:

- Đợi lát nữa nói với Nhị tiểu thư ta không thể về ăn cơm được, các ngươi và nàng trở về đi.

Lát nữa hắn còn phải nghĩ biện pháp đi Vi gia, bên cạnh theo nhiều người không tiện.

Thành Thủ Bình nhất thời sầu não, vốn còn muốn đi Tứ Phương Các mở mang kiến thức, kết quả hiện tại không chỉ không đi được, còn phải đối mặt bạo lực cuồng nhân Nhị tiểu thư, mệnh ta làm sao khổ như vậy chứ.

Đám thị vệ Tiêu Thiện Hòa tự nhiên không có dị nghị, bây giờ Trần Huyền đã chết, nguy cơ của Tổ An đã giải, đồng hành còn có thiên kim của thành chủ, tự nhiên không cần bọn họ thiếp thân bảo hộ.

Hai chiếc xe ngựa nhanh chóng đến Tứ Phương Các, Tổ An xuống xe xem xét, phát hiện trước mắt là một lầu gỗ cao mấy tầng, điêu lan ngọc trác, ngược lại có chút cảm giác của Thần Tiên Cư, chỉ bất quá sắc thái tổng thể thì cổ xưa và trầm ổn hơn nhiều.

Uông Nguyên Long đã chờ ở cửa từ sớm, thấy thế vội vàng tới:

- Tổ huynh, Vi huynh, Tạ tiểu thư, Trịnh tiểu thư...

Mấy người hàn huyên vài câu, Uông Nguyên Long nghiêng người né ra:

- Mời các vị vào trong, đúng rồi Trịnh tiểu thư, Tang tướng quân cũng ở bên trong.

Trịnh Đán mỉm cười:

- Đa tạ Uông công tử.

Tổ An có chút khó chịu, có điều hắn cũng biết cái tâm tình này đến không có đạo lý, nói cho cùng vẫn là ý muốn sở hữu của nam nhân quấy phá mà thôi.

Uông Nguyên Long thì giải thích với Tổ An:

- Tổ huynh, Phòng Lũ Doanh ở trên sự tình cứu viện ta cũng ra một phần lực, cho nên mới mời tới, mong Tổ huynh bỏ qua cho.

Tổ An mỉm cười:

- Ta còn không đến mức nhỏ mọn như vậy.

Đoàn người liên tục đi lên, càng lên cao khách nhân càng ít, hiển nhiên càng lên cao, thân phận địa vị sẽ càng cao.

Thời điểm đến bậc thang của tầng cao nhất, nơi đó đã vây một đám người, hiển nhiên mọi người rất hiếu kì tầng cao nhất, nhưng lại không thể đi lên, chỉ có thể ở nơi này vây xem một chút.

- Là Uông thiếu!

- Quả nhiên là nhân tài!

- A, đây không phải Tạ tiểu thư sao, thiên kim của nhà thành chủ, đã mỹ nữ lại là tài nữ, hôm nay chúng ta thật có phúc.

- Bên cạnh là Trịnh tiểu thư! Lại xinh đẹp như thế, mặc dù hôm nay không có lên tầng cao nhất, nhưng có thể gặp các nàng cũng coi như chuyến đi này không tệ.

...

Lúc này Tang Thiên anh tuấn cao lớn cũng nghe tin đi ra nghênh tiếp vị hôn thê, trước chào hỏi người khác, sau đó ôn nhu nhìn Trịnh Đán:

- Đán nhi, ngươi tới.

Trịnh Đán lặng lẽ liếc nhìn Tổ An, sau đó lãnh đạm nói:

- Tang tướng quân, tuy chúng ta có hôn ước, nhưng còn chưa thành thân, xin đừng ở trước mắt bao người xưng hô thân mật như vậy.

Nụ cười của Tang Thiên cứng đờ, không nghĩ tới nàng ở trước mặt bao người lại không nể mặt mình như thế.

Có điều hắn cũng không ngại, đoán chừng đối phương còn đang tức giận sự tình ở Cự Kình Đảo.

Hơn nữa hắn rất thích tính cách này của nàng, càng kiệt ngao bất thuần, càng nói rõ nàng là thục nữ rụt rè.

Vừa nghĩ như thế hắn liền thoải mái, khẽ cười nói:

- Trịnh tiểu thư nói phải.

Tổ An bĩu môi, nghĩ thầm gia hỏa này thật tiện.

Bất quá nghĩ đến trước đó hắn ở Cự Kình Đảo giết đến chó gà không tha, thì không dám thật coi khinh hắn.

Thời điểm mọi người sắp lên lầu, lại có âm thanh không hợp thời vang lên:

- Vì sao loại người gì cũng có tư cách lên tầng cao nhất của Tứ Phương Các như vậy.

Mọi người dừng bước, chỉ thấy trong đám người, một gia hỏa mắt tam giác đang khiêu khích nhìn bọn hắn.

Sắc mặt của Uông Nguyên Long có chút khó coi, dù sao đây cũng là địa bàn của mình, kết quả còn ra sự tình mất mặt như vậy:

- Bọn họ là khách nhân ta tự mình mời, chẳng lẽ còn không được sao?

Bình Luận (0)
Comment