Khí tràng khủng bố trên người đối phương để hắn trong nháy mắt kịp phản ứng, đây chính là người trước đó giấu ở trong phòng thương tổn Bùi Miên Mạn.
Đậu đen rau muống, sẽ không xui xẻo như vậy chứ?
Bị ánh mắt của đối phương quét qua, toàn thân Tổ An đổ mồ hôi lạnh.
Lão giả kia nhíu mày, đang muốn xuất thủ, Vi Đại Bảo chạy đến, vội vàng nói:
- Cha nuôi, đây là khách nhân trong phủ, cũng là cô gia của Sở gia Tổ An...
Nghe được hai chữ Tổ An, ánh mắt lão giả kia tỏa sáng:
- Ngươi chính là Tổ An?
- Tổ An bái kiến tiền bối!
Trong lòng Tổ An cuồng loạn, từ giọng nói của đối phương, tựa hồ nghe qua tên hắn.
Cái này cũng không phải chuyện tốt gì, bị cao thủ khủng bố như vậy ghi nhớ, đủ để cho bất luận kẻ nào ăn ngủ không yên.
- Không tệ, không tệ.
Lão giả kia nhìn hắn vài lần, nhưng không nói gì nữa.
Lúc này Vi Đại Bảo nhịn không được hỏi:
- Tại sao hiền chất lại xuất hiện ở đây?
Tổ An phản ứng cũng nhanh, giải thích:
- Vừa rồi ngủ không được, định đi ra tản bộ, nào biết lại nghe một tiếng vang thật lớn, nên tới xem tình huống.
Hắn rõ ràng mới từ bên hồ nước về, lại nói thành đi tới chỗ hồ nước, cũng may hắn diễn xuất tốt, không có lộ ra chút sơ hở.
Vi Đại Bảo cười áy náy:
- Hôm nay trong phủ có chút loạn, quấy rầy hiền chất nghỉ ngơi.
- Thúc thúc khách khí, không biết trong phủ đến cùng phát sinh chuyện gì?
Tổ An giả bộ như mờ mịt hỏi.
- Xuất hiện chút đạo tặc, không có gì đáng ngại.
Vi Đại Bảo cười nói.
- Hiền chất về nghỉ ngơi đi.
- Vậy ta không quấy rầy.
Tổ An thi lễ đi trở về.
Nhìn bóng lưng hắn đi xa, Vi Đại Bảo nhỏ giọng hỏi:
- Cha nuôi, ngươi nói có phải là hắn gây ra động tĩnh không.
Lão giả kia lắc đầu, nhìn hồ nước cách đó không xa nói:
- Vừa rồi động tĩnh kia ít nhất là Thủy hệ tu hành giả Lục phẩm thậm chí Thất phẩm mới có thể làm ra, hắn còn không có tu vi này.
Lúc này Vi Đại Bảo mới buông lỏng một hơi.
Đột nhiên lão giả hỏi:
- Nghe nói trước đó hắn ở trong gia tộc thi đấu rực rỡ hào quang?
Vi Đại Bảo có chút hiếu kỳ, không nghĩ tới cha nuôi lại cảm thấy hứng thú với Tổ An, bất quá vẫn đáp:
- Không sai, hắn lại đánh bại Viên Văn Đống Ngũ phẩm, thật sự là làm mọi người chấn kinh.
- Ngũ phẩm? Nhưng ta nhìn khí tức của hắn, hẳn còn chưa tới Ngũ phẩm a.
Lão giả trầm giọng nói.
- Vâng, lúc đó kiếm pháp... n, phải nói thân pháp của hắn có chút cổ quái.
Vi Đại Bảo đáp.
- Thân pháp...
Nụ cười của lão giả có chút cổ quái, dường như đã sớm biết.
- Biết sư phụ hắn là ai không?
Vi Đại Bảo lắc đầu:
- Chưa từng nghe nói hắn có sư phụ gì, chỉ biết hắn ở Minh Nguyệt Học Viện học chút ít.
- Chẳng lẽ ở Minh Nguyệt Học Viện...
Lão giả lẩm bẩm, rơi vào trầm tư.
- Sao cha nuôi cảm thấy hứng thú với hắn như vậy?
Vi Đại Bảo dò hỏi.
Lão giả lạnh nhạt nói:
- Tùy tiện hỏi một chút mà thôi.
Nói xong xoay người lại, vốn cho rằng có cường giả gì xâm lấn, bây giờ nếu như đã bài trừ uy hiếp, hắn tự nhiên sẽ mặc kệ tục sự.
- Tùy tiện hỏi một chút?
Vi Đại Bảo tự nhiên không tin, nhưng cha nuôi không nói, hắn cũng không dám tiếp tục truy vấn.
Tổ An đi xa, lúc này mới buông lỏng một hơi, áo lót đã ướt đẫm, đó là phản ứng khi đối mặt với cường giả.
Ai, vẫn là quá yếu.
Lúc nào ta mới có thể ngôn xuất pháp tùy, gặp người nào đánh người đó đây?
Tổ An trở lại phòng, phát hiện người đã đi, bất quá trong chăn có tờ giấy, phía trên viết hai chữ “cảm ơn”.
Đồng thời trên tờ giấy còn lưu lại một dấu hôn.
- Cái yêu tinh này, thật là không buông tha bất kỳ cơ hội nào câu dẫn ta.
Tổ An cười cười, bận bịu một đêm, hắn cũng có chút mệt, nằm ở trên giường, ngửi mùi thơm cơ thể còn lưu lại trong chăn, dần dần tiến vào mộng đẹp.
Sáng sớm ngày thứ hai, Tổ An rời giường cáo biệt Vi gia, vừa trở lại Sở gia, Mễ lão đầu liền tìm tới cửa:
- Nghe nói hôm qua ngươi đến Vi gia?
- Đúng vậy.
Tổ An sững sờ, gia hỏa này cả ngày chân không bước ra khỏi nhà, nhưng vì sao tin tức linh thông như thế?
- Tìm được vật chưa?
Ánh mắt của Mễ lão đầu lộ ra vẻ kích động.
Tổ An mất tự nhiên lui về sau một bước, sao biểu lộ của gia hỏa này nhìn giống 3D như vậy:
- Ta đi tìm một vòng, kết quả đụng phải một cao thủ thần bí tu vi khủng bố, liền không dám hành động tiếp.
- Cao thủ? Cao bao nhiêu?
Mễ lão đầu vội vàng hỏi.
- Cao bằng mấy tầng lầu.
Tổ An đại khái khoa tay.
Mễ lão đầu:
- ...
Hắn áp chế hỏa khí, trầm giọng nói:
- Người kia có bộ dáng gì.
- Có chút gầy gò...
Tổ An đại khái hình dung ngoại hình của đối phương.
Sau khi nghe xong, sắc mặt của Mễ lão đầu đại biến, trong nháy mắt bắt cánh tay của hắn lại:
- Ngươi có ở trước mặt hắn bày ra thân pháp không? Có không!
Tổ An bị hắn nắm đến đau nhức:
- Không có, hôm qua ta lấy cớ đưa Vi Tác say rượu về Vi phủ, không cần thi triển thân pháp.
Lúc này Mễ lão đầu mới buông lỏng:
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt, nhớ, về sau tuyệt đối không nên ở trước mặt người kia bại lộ thân pháp của mình, càng không được nhắc tới bất luận tin tức gì có liên quan tới ta, nếu không sẽ đưa tới họa sát thân.
- Vâng...
Tổ An mờ mịt gật đầu, nhưng trong lòng đang suy nghĩ, xem ra người kia của Vi gia muốn tìm hơn phân nửa chính là Mễ lão đầu.
Vậy Mễ lão đầu muốn tìm đến tột cùng là cái gì đây?
Hơn nữa Mễ lão đầu đến cùng có lai lịch gì, vì sao sợ hãi người kia như thế?
Thời điểm Mễ lão đầu quay người rời đi, trong mắt lóe lên một tia ngoan lệ:
- Xem ra kế hoạch đoạt xá phải tiến hành sớm, vừa vặn còn thiếu hai loại tài liệu sẽ hoàn thành...