Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 674 - Chương 674: Hàng Kém Chất Lượng

Chương 674: Hàng Kém Chất Lượng Chương 674: Hàng Kém Chất Lượng

Khương La Phu vốn cho rằng hắn sẽ lui về phía sau, không nghĩ tới hắn vẫn đứng tại chỗ, làm nàng tiến lên một bước vừa vặn đụng vào trên người hắn, thậm chí bờ môi của hai người chỉ còn một chút là sẽ hôn vào nhau.

May mắn nàng phản ứng nhanh, mũi chân hơi điểm một chút, cả người nhanh chóng lui lại, kéo ra khoảng cách giữa hai người.

Trên mặt trắng nõn uy nghiêm lóe lên vệt đỏ ửng, không biết là thẹn thùng hai là vì phẫn nộ.

Gia hỏa đáng ghét này, xém chút nữa thì bị hắn chiếm tiện nghi.

Lúc này Sở Sơ Nhan vội vàng tiến lên giải thích:

- Hiệu trưởng, A Tổ chỉ là vô tâm, mong hiệu trưởng bỏ qua cho.

Khương La Phu phất phất tay:

- Yên tâm, ta cũng không có nhỏ mọn như vậy, hơn nữa ta và hắn còn thân quen hơn ngươi ngươi tưởng tượng rất nhiều.

Sở Sơ Nhan ngạc nhiên, giọng điệu này của Khương hiệu trưởng, phảng phất như đang nói với một bằng hữu thân thiết, A Tổ làm sao lại có quan hệ với Khương hiệu trưởng cao cao tại thượng?

Tổ An mỉm cười nói:

- Vừa rồi nhìn mỹ nhân hiệu trưởng vẻ mặt sương lạnh, còn tưởng ngươi trở mặt không quen biết chứ.

Khương La Phu nguýt hắn một cái:

- Về sau lại chậm rãi tính sổ sách với ngươi.

Sau đó nàng nói với Sở Sơ Nhan:

- Sơ Nhan, trước đó ta vốn nghĩ không thể lấy danh nghĩa học viện công khai giúp các ngươi, nhưng có thể bí mật lấy danh nghĩa cá nhân giúp đỡ các ngươi một chút. Nhưng A Tổ nói nhắc nhở ta, tìm cho ta một lý do để học viện có thể công khai xuất thủ tương trợ.

- Bất quá học viện không phải học viện của một mình ta, rất nhiều chuyện không phải ta nói liền tính, cho nên không có cách nào cho các ngươi quá nhiều trợ giúp, chỉ có thể đại khái giúp các ngươi một hai triệu lượng.

Sở Sơ Nhan vừa mừng vừa sợ:

- Đa tạ hiệu trưởng!

Con số này đã vượt xa nàng dự kiến.

Khương La Phu khẽ cười nói:

- Ngoài ra ta sẽ đi Nhật Diệu Thành một chuyến, tìm Tang Thái Thú nói giúp vài lời, nhìn xem có thể giảm nhẹ trách phạt hay không.

Trong mắt Sở Sơ Nhan ẩn ẩn hiện ra lệ quang:

- Khương hiệu trưởng, ta thật không biết nên cảm tạ ngài như thế nào.

Khương La Phu mỉm cười:

- Không cần cảm tạ ta, ngươi nên may mắn vì có được một phu quân tốt.

Thời điểm hai người từ trong văn phòng đi ra ngoài, Sở Sơ Nhan nhìn chằm chằm Tổ An trái xem phải xem, một lúc lâu sau, ánh mắt mới phức tạp nói:

- Ngươi và Khương hiệu trưởng có phải có cái gì hay không...

Tổ An sững sờ, nhịn không được cười:

- Ngươi cảm thấy giữa chúng ta có cái gì?

Sở Sơ Nhan có chút xấu hổ nói:

- Ta cũng biết không có khả năng, nhưng luôn cảm thấy quan hệ của hai ngươi thân mật hơn ta tưởng tượng rất nhiều.

- Ta cũng muốn cùng nàng phát sinh vài sự tình thân mật, đáng tiếc đôi chân dài kia của nàng có thể đá chết ta.

Tổ An tiếc nuối nói.

- Có thể quen biết nàng, thứ nhất là nhờ sự tình Mai Hoa Bang cùng nàng giao dịch, thứ hai, đương nhiên là vì lão công của ngươi tư chất phi phàm, nàng liếc mắt liền nhìn ra ta căn cốt thanh kỳ, là nhân tuyển cứu vãn thế giới có một không hai... Ai, lão bà ngươi đi nhanh như thế làm gì... Ai, cái thói đời này làm sao vậy, nói thật không ai tin.

Sau đó hai người lại đi tới Uông gia.

Song phương hàn huyên một lúc, Uông Phúc nới khó xử nói:

- Chất nữ, theo lý thuyết Trung Thiên huynh xảy ra chuyện, ta khẳng định không thể đổ cho người khác mà không giúp đỡ, nhưng tình huống của Uông gia chúng ta năm nay các ngươi cũng rõ ràng, thực không có năng lực trợ giúp các ngươi.

Sở Sơ Nhan áy náy nói:

- Thế thúc, ta đương nhiên biết Uông gia cũng rất khó khăn, lần này tới không phải vì mượn tiền.

- Há, vậy là vì chuyện gì?

Uông Phúc có chút ngoài ý muốn.

Sở Sơ Nhan nói:

- Chủ yếu là hỏi thăm sự tình diêm dẫn lần này, Uông gia có mấy người hiểu rõ tình hình?

Uông Phúc biến sắc:

- Chất nữ hoài nghi chúng ta tiết lộ bí mật, mới làm hại Minh Nguyệt Công xảy ra chuyện?

Sở Sơ Nhan áy náy nói:

- Ta không phải ý tứ này, chúng ta đương nhiên sẽ không hoài nghi thế thúc, chỉ bất quá thám tử của Tang gia chỗ nào cũng có, có lẽ người mình vô ý tiết lộ tin tức cũng có khả năng.

- Tuyệt đối không có loại khả năng này!

Uông Phúc khẳng định nói.

- Lần trước diêm dẫn bị cướp, hộ vệ Uông gia đi theo cơ bản thương vong hầu như không còn, việc này chỉ có ta, Nguyên Long, còn có quản gia cùng với hai người khác biết, bọn họ đều theo Uông gia mấy chục năm, ta tuyệt đối tin được.

Nghe hắn trả lời, Sở Sơ Nhan mỉm cười:

- Xem ra là ta hiểu lầm.

- Đúng rồi, thế thúc đối với cục diện trước mắt của Sở gia có kiến nghị gì không, mặt khác ở Nhật Diệu Thành có nhân mạch nào có thể nói chuyện được, nhìn xem có thể dâng sớ nói giúp một chút không.

Uông Phúc vội vàng đáp:

- Đương nhiên nhận biết một số người, chỉ bất quá sự tình lần này huyên náo cực lớn, ta không biết bọn họ có thể giúp một tay hay không...

Sau khi rời khỏi Uông gia, Tổ An nhịn không được nói:

- Trước đó nghe các ngươi nói qua, lần này dùng diêm dẫn mấy năm sau là Uông Phúc đề nghị, có phải là hắn sớm đã quy thuận Tang Hoằng, cố ý thiết lập ván cục hố chúng ta hay không.

Sở Sơ Nhan lắc đầu:

- Uông gia và Sở gia đã có giao tình mấy trăm năm, quan hệ của hai nhà rất sâu, còn không đến mức vô sỉ như vậy. Đương nhiên cũng không bài trừ loại khả năng này... Đáng tiếc hiện tại truy cứu đã không có ý nghĩa, việc cấp bách là làm sao để Sở gia vượt qua cửa ải khó lần này.

- Điều này cũng đúng.

Tổ An ân một tiếng.

- Tiếp xuống đi chỗ nào?

- Đi Tạ gia!

Sở Sơ Nhan trầm giọng nói.

Tổ An nghĩ cũng phải, bây giờ trong những đại gia tộc có thực lực trợ giúp Sở gia kia, Viên gia, Trịnh gia xưa nay là kẻ thù, còn có Ngô gia ở quận bên cạnh, luôn không có khả năng đi tìm những người này, như vậy chỉ còn lại Tạ gia.

Bình Luận (0)
Comment