Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 676 - Chương 676: Phản Kích

Chương 676: Phản Kích Chương 676: Phản Kích

Đồng thời âm thầm suy nghĩ, nên kiếm thủ khúc nào đến ứng phó nàng đây.

Tuy thanh âm của hai người rất nhỏ, lại không giấu diếm được lỗ tai của Sở Sơ Nhan.

Nàng mặt ngoài bất động thanh sắc, nhưng trong lòng thì sóng to gió lớn.

A Tổ và Tạ Đạo Uẩn quen thuộc đến nước này sao?

Trước đó Thu Hồng Lệ tìm tới cửa đã để người chấn kinh, bất quá về sau tựa hồ Thu Hồng Lệ không có động tĩnh khác, nàng chỉ nghĩ đối phương dụng ý khó dò, không phải thật ưa thích Tổ An.

Nhưng hôm nay thấy, Khương hiệu trưởng, Tạ Đạo Uẩn đều cùng hắn quan hệ không icạn, lại thêm Kỷ Tiểu Hi, Trịnh Đán, còn có Thương lão sư...

Trên người gia hỏa này đến cùng có ma lực gì?

Trước kia mình đáp ứng không ngại hắn tìm nữ nhân khác, nhưng ngươi cũng không nên lập tức tìm một đống lớn về như thế chứ?

Lúc này Tạ Dịch đang ở trong thư phòng nhàn nhã đọc sách, biết nữ nhi sắp dẫn hai người qua gặp mình, nụ cười trên mặt cứng đờ.

Nửa ngày sau mới bất đắc dĩ nói:

- Quả nhiên sinh nữ nhi đều là hàng kém chất lượng!

Hắn vốn cảm thấy thời cơ còn chưa thành thục, cần Sở gia lại thảm một chút, càng thêm cùng đường mạt lộ lại ra mặt, kết quả Tạ Đạo Uẩn đến triệt để xáo trộn kế hoạch của hắn, làm sao có thể không giận.

Bất quá nhìn thấy đám người Sở Sơ Nhan tới, trên mặt Tạ Dịch nhất thời hóa thành nụ cười:

- Chất nữ, vừa trở về nghe nói ngươi tìm đến, còn tưởng bỏ lỡ, đang ảo não đây.

Tổ An nghĩ thầm những gia hỏa này thật vô sỉ, rõ ràng một mực ở trong nhà, trước đó cố ý không gặp, kết quả hiện tại giả vờ giống như không có việc gì.

Hiển nhiên Sở Sơ Nhan đã nhìn quen loại chuyện này, không có biểu lộ ra chút nào, cười nhạt nói:

- Sơ Nhan bái kiến Tạ thúc thúc.

- Ai, cái thúc thúc này rất không dễ làm nha.

Tạ Dịch thở dài, đối phương không có gọi hắn thành chủ, mà hô thúc thúc, hiển nhiên là muốn dùng giao tình của hai nhà nói chuyện.

- Hôm nay chất nữ đến ta đại khái có thể đoán được, nhưng lần này Sở gia các ngươi phạm tội thực quá lớn.

- Ta nhớ ngươi xưa nay rất tỉnh táo, lần này Trung Thiên phạm hồ đồ, vì sao ngươi cũng phạm hồ đồ theo.

Sở Sơ Nhan phiền muộn nói:

- Rất nhiều chuyện nói dễ, nhưng làm lại khó, những năm này muối lậu tràn lan, lại thêm chi tiêu các nơi, Sở gia sớm đã thu không đủ chi, lại thêm diêm dẫn bị cướp, chúng ta cũng không có cách nào. Huống chi nhiều năm qua các nhà đều thao tác như vậy, sớm đã thành một quy tắc ngầm bất thành văn, ai biết Tang Thái Thú bỗng nhiên tích cực như thế.

Phàm là làm sinh ý muối nghiệp, đều khó tránh khỏi gặp tình huống diêm dẫn không đủ, nếu cứ dựa theo quy định của triều đình, sẽ làm giá muối tăng gấp đôi, dân chúng ăn không nổi muối.

Cho nên các nhà dần dần hình thành ăn ý, nếu như gặp phải loại tình huống này, đều sẽ ngầm thao tác mượn danh ngạch mấy năm sau.

Bởi vì Diêm Dẫn Ti và Sở gia xưa nay quan hệ rất tốt, cho nên có Sở Trung Thiên làm chủ, mọi người luôn bình an vô sự, ai biết Tang Hoằng sẽ chơi chiêu này.

- Tuy đây là quy tắc ngầm, nhưng dù sao cũng xung đột với luật pháp của triều đình, người ta níu lấy điểm ấy cũng không có cách nào.

Tạ Dịch thở dài.

Sở Sơ Nhan trầm giọng nói:

- Chúng ta cũng biết việc này phiền phức, cho nên mới đi cầu Tạ thúc thúc trợ giúp.

Tạ Dịch cười khổ:

- Chất nữ hẳn phải biết ta chỉ là một vị thành chủ mà thôi, Tang Thái Thú là lãnh đạo trực tiếp, trên người còn mang theo hoàng mệnh, ta muốn giúp cũng không có năng lực.

Trên mặt Sở Sơ Nhan phủ đầy sương lạnh, cả người rơi vào trầm mặc.

Tạ Dịch tiếp tục nói:

- Tuy ta không có năng lực kia, nhưng có người có thể giúp được Sở gia.

Sở Sơ Nhan trầm mặc không nói, Tạ Dịch mỉm cười, bầu không khí trong phòng có chút cổ quái.

Tổ An không hiểu ra sao, hai người chơi cái gì thế?

- Ai vậy?

Tạ Dịch cũng không giải thích:

- Chất nữ hẳn rõ ràng.

Sở Sơ Nhan rốt cục mở miệng:

- Thế thúc, ngươi hẳn phải biết nguyên tắc của Sở gia chúng ta trước giờ.

Tạ Dịch ý vị thâm trường liếc nhìn nàng:

- Nhiều khi muốn trung lập nào có dễ dàng như vậy, phải bỏ ra cái giá rất lớn.

Sở Sơ Nhan đứng lên nói:

- Hôm nay quấy rầy, mong thế thúc đừng trách.

Tạ Dịch vội vàng đứng dậy giữ lại:

- Ngươi đứa nhỏ này, sai nói đi liền đi như vậy.

- Như vậy đi, mọi người cũng không phải người ngoài, ta có cái gì cứ nói thẳng vậy.

Tạ Dịch ngừng lại, tựa hồ đang sắp xếp câu từ.

- Ta cũng không khuyên các ngươi triệt để ngã về vị kia, chẳng qua nếu như các ngươi nguyện ý giao ra một thứ, tự nhiên sẽ có người giúp các ngươi bãi bình hết thảy.

Sắc mặt Sở Sơ Nhan âm tình biến hóa, một lúc lâu sau mới nói:

- Cái này ta cần trở về suy nghĩ một chút.

- Tự nhiên tự nhiên, có thể cùng người nhà thương lượng một chút, dù sao cũng không phải chuyện nhỏ.

Thấy nàng không có cự tuyệt, hai mắt Tạ Dịch tỏa sáng.

Thời điểm hai người rời Tạ gia, Tổ An nhịn không được hiếu kỳ:

- Tạ thành chủ đến cùng nói cái gì thế?

Theo hai người nói chuyện, hắn đã nghe ra mới đầu Tạ Dịch thuyết phục Sở gia ngã về Tề Vương, sau khi bị Sở Sơ Nhan cự tuyệt, lại đưa ra điều kiện khác.

Cái này thì hắn hoàn toàn nghĩ không ra là cái gì.

Sở Sơ Nhan lộ vẻ do dự, bất quá vẫn nói:

- A Tổ, ngươi cũng không phải ngoại nhân, có một số việc nên để ngươi biết, Tạ thành chủ nói là một quyển sổ sách...

Sau đó nàng đại khái nói chân tướng cho hắn.

Tổ An nghe mà trong lòng bốc hỏa:

- Tạ Dịch kia không phải nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của sao!

Bỗng nhiên hắn nghĩ đến trước đó Bùi Miên Mạn để hắn tìm sổ sách, lúc đó nói là sách ghi tình huống Sở gia và thế lực khắp nơi giao dịch, bây giờ nghĩ lại nàng hẳn là không có nói thật với ta.

Bình Luận (0)
Comment